Vợ cố thi sĩ Huy Cận: Hỡi em yên lặng!

CAND| 07/12/2010 10:32

(NHN) Trong hơn 40 năm, nử­a sau cuối cuộc đời của cố thi sĩ Huy Cận, ông may mắn gặp được bà . à”ng đã ví bà  là  ngọn lử­a nhử dịu hiửn và  ấm áp giữ trọn cho ông những năm tháng bình yên và  hạnh phúc.

Bà  là  người sẻ chia với ông trọn những ngọt bùi lẫn đắng cay, chăm chút cho tâm hồn thi sĩ của ông được an là nh, nương tựa. à”ng đã gọi bà  là  người đà n bà  của yên lặng.

Bà  đến gặp tôi ở tòa soạn theo lời hẹn. Mái tóc bạc xóa, đôi mắt cười chan chứa và  hiu hắt. Dường như bà  đã chuẩn bị quá lâu cho cái sự rồi sẽ một mình ở trọ lại cuộc đời nà y chử tới khi đoà n viên với ông, thế nhưng trong giọng nói, trong câu chuyện, trong nụ cười nhòa ướt nước mắt của bà , tôi vẫn cảm thấy chút gì đó tựa như là  bơ vơ, như là  chống chếnh đến ngơ ngác mà  đáng ra cuộc sống hiện tại đủ để lấp đầy.

Với bà , sự ra đi của người chồng gắn bó hơn 40 năm nặng tình tri kỷ và  ân nghĩa xem ra đã để lại trong bà  một khoảng trống quá lớn. Một vực sâu thiếu hụt mà  không gì có thể lấp nổi.

Nhà  thơ Huy Cận và  bà  Trần Lệ Thu trong ngà y cưới 4/10/1964.

Thuyết phục mãi, rồi bà  cũng dẫn tôi trở vử ngôi nhà  mà  trong đó có căn phòng nhử ở 24 Аiện Biên Phủ nơi bà  và  ông đã có quãng thời gian chung sống gần 40 năm (hai năm cuối đời, nhà  thơ Huy Cận vử sống chung với con gái ở Tây Hồ). Bà  nói lúc còn sống ở đây, nhà  thơ Huy Cận rất ít khi tiếp khách tại nhà . Bấy nhiêu lâu rồi cả bà  và  nhà  thơ quên đi cái nhu cầu ấm áp vui vẻ ấy, vì vậy bà  không muốn dẫn tôi vử đó. Không hiểu sao, tự dưng tôi cũng trở thà nh kẻ rón rén khi cùng bà  băng qua căn phòng nhử với lối đi cử­a sau vòng qua mảnh sân đầy lá rụng để tìm lối đi lên căn gác của ông bà .

Lần đầu tiên tôi được thở cùng bà  trong cái không gian quá nhiửu những ký ức của hai thi nhân Việt Nam, Xuân Diệu và  Huy Cận, nổi tiếng trong mối tình thơ, tình bạn cảm động có một không hai trong lịch sử­ văn chương. Tôi bước cùng bà  những bước nhử, chậm rãi, cố để cảm nhận cho hết khung cảnh nơi đây, hồn cốt của thi nhân xưa còn vương lại trên từng đồ vật cũ, cảnh cũ. Rất nhiửu lá khô rơi và  mục nát dưới lối đi. Chiếc cầu thang gỗ cũ kử¹ và  ẩm mốc vương đầy lá khô bay nhè nhẹ trên từng bậc thang. Căn buồng của bà  và  nhà  thơ Huy Cận lâu rồi không có hơi ấm của người giử phủ đầy bụi.

Vốn là  người ít nói kiệm lời, bà  Trần Lệ Thu chỉ và o đống ngổn ngang những bản thảo cũ từ lâu mử bụi phủ của nhà  thơ Huy Cận: "Bây giử tôi sống bằng tất cả những thứ ấy và  vì đó mà  sống". Bà  đang tận dụng đến tối đa quử¹ thời gian ít ửi còn lại của mình để hoà n thà nh trọn vẹn tập 0, hồi ký của bà , và  nhặt nhạnh, tập hợp lại những di cảo của nhà  thơ để lại.

Cho dù, sự "ra đi" khửi căn nhà  của nhà  thơ Huy Cận đã từ trước đó 2 năm, và  bà  dù đến bây giử hằng ngà y vẫn cố gắng cần mẫn lại trở vử là m việc và  ngủ trên chiếc giường cũ, nơi ngôi nhà  cũ thì hơi ấm xưa dường như không bao giử còn trở lại. Giường chiếu phủ bụi, ngập nhà  là  ngổn ngang bản thảo cũ, cả những thứ lúc còn sống nhà  thơ đã buông đi, cho và o đống tạp pí lù nhưng bà  tiếc đã cố công cất giữ lại.

Giử đây, mỗi một phong giấy vụn có và i nét chữ của ông, cả những bức thư bè bạn cũ, và  muôn thứ ngỡ là  tầm phà o, vớ vẩn ngà y ông còn sống thì với bà  là  cả một gia tà i. Nhìn bà  đeo mục kỉnh cặm cụi tỷ mẩn trong căn phòng bừa bộn giấy tử, toà n bộ con người bà  dường như đã thuộc vử quá khứ, thuộc vử một đời sống của ký ức.

Trong sự cố gắng thu giấu mình đi giữa ngổn ngang đời thực và  những "nỗi xót đau nhân tình thế thái", bà  chỉ muốn đơn thuần nương tựa và o những câu thơ của ông để lại cho bà . Chút đời sống tinh thần ngỡ như là  nhử nhoi ấy với bà  là  biển lớn, là  cuộc đời, là  cả sự nghiệp. Sự nghiệp chính của cuộc đời bà  ấy là  sống cùng với ông, chia sẻ cuộc đời với ông và  giử đây là  thu vén lưu giữ cho hơi thở của ông vẫn mãi mãi nóng ấm giữa những trang viết mà  ông để lại. Mối tình của bà  với nhà  thơ Huy Cận bước sang năm 2006 nà y đã tròn 42 tuổi. Bà  còn nhớ như in cái ngà y định mệnh của ông và  bà  4/7/1964, dưới bà n tay sắp đặt của bà  Phạm Thị Trường (vợ của nhà  văn Nguyễn Аình Thi) ở phố Trần Quốc Toản.

Nhà  thơ Huy Cận lúc đó 46 tuổi, đã qua biết bao ghửnh thác cuộc đời. Bà  Trần Lệ Thu lúc bấy giử là  cô giáo dạy tiếng Nga ở Аại học Ngoại ngữ, đã 28 tuổi nhưng chưa một lần mở lòng mình với tình yêu. Từ đó nhà  thơ Huy Cận được tắm táp và  bình yên trong tình yêu trắng trong, thuần khiết và  rất đỗi dịu dà ng của người vợ hiửn thảo luôn tôn kính và  ngườ¡ng mộ chồng. Mỗi lần nhớ lại, bà  Trần Lệ Thu không quên được câu nói của nhà  thơ Xuân Diệu với bà  trong lễ cưới, sau nà y bà  viết lại trong hồi ký: "Anh Diệu nói với em, anh có một nghị lực phi thường, có linh tính báo trước hạnh phúc của đời mình, mà  em thì có một tấm lòng kiên trì chử đợi, nên tất nhiên là  hai người phải gặp nhau".

Thế nhưng, bà  Trần Lệ Thu đã rơm rớm nước mắt khi kể cho tôi nghe một "lời đau" của một người thân trong gia đình đã nói rằng, bà  lấy nhà  thơ Huy Cận để được ngồi xe ôtô. Nói rồi bà  thổn thức. àt ai biết rằng thuở nhử bà  và  chị gái của bà  đửu đi học ở trường tây Félix Faure bằng ôtô riêng của gia đình.

Bà  Trần Lệ Thu chính là  con gái yêu của nhà  tư sản nổi tiếng ở Hà  Nội thời bấy giử với thương hiệu hãng dệt Аại Tân nức tiếng ở 40 Lê Lợi, sau nà y là  124 Bà  Triệu. Mẹ bà  là  con gái Hà  Nội gốc, ông bà  ngoại là m nghử đăng ten ở là ng La Khê - La Cả, năm mẹ bà  19 tuổi đã cùng cha sang hội chợ Аấu Xảo ở Paris một tháng để triển lãm sản phẩm, vì cụ nói tiếng Pháp thông thạo. Trong tuần lễ Và ng năm 1946, cha của bà  đã cúng 400 cây và ng cho Tổ quốc. Sau cách mạng, ông được bầu là m Chủ tịch Ủy ban Hà nh chính khu phố Liên Trì, năm 1948 bị giặc Pháp bắt đi mất tích đến giử.

Năm 1961, toà n bộ tà i sản gồm mấy ngôi nhà  của gia đình bà  hiến cho Nhà  nước quản lý, từ một gia đình tư sản, trở thà nh tiểu thương nhử, và  cũng vì thế mà  bà  được kết hôn với nhà  thơ Huy Cận - cán bộ cao cấp do Trung ương quản lý (lúc bấy giử cán bộ cao cấp không được lấy vợ thà nh phần gia đình tư sản).

Nhớ lại những năm tháng mặn nồng hạnh phúc, bà  Lệ Thu lại ứa nước mắt. Là  một nhà  thơ nổi tiếng, nhưng Huy Cận lại là  người chất phác, hiửn là nh, đôn hậu. Không rượu, chè, thuốc lá, ông sống giản dị và  chân chất. Với bà  Lệ Thu, nhược điểm lớn nhất của ông nhiửu lúc là m cho trái tim của bà  nhói đau ấy là  vì nhà  thơ quá đa tình, cả khi ông đã bước sang tuổi thất thập cổ lai hy.

Có lẽ, để giữ được tình yêu lâu bửn cho một cuộc hôn nhân với nhà  thơ, bà  phải biết cách chịu đựng và  tha thứ. Bà  nói, ngay từ hồi đang còn yêu nhau, khi chở bà  đi chơi, thấy một cô gái xinh đẹp đi đằng trước, Huy Cận đạp rướn lên nhìn bằng được cô gái đó mới thôi. Bà  hiểu trái tim của thi sử¹ không hoà n toà n thuộc vử bà , mà  đã thuộc vử thơ ca. à”ng cần phải có những khoảng tự do, những niửm rung động thì ông mới thăng hoa trong sáng tạo được.

Ngay từ ngà y đứng trước ngườ¡ng cử­a của hôn nhân, bà  Lệ Thu đã nhìn thấy và  lường trước được những gì mình cần phải vượt qua khi là m vợ của một thi sử¹ nổi tiếng. Bởi lẽ thế mà  suốt cả quãng đời sau cuối, cho dù trong một tâm thế "buồn bã và  xót đau nhân tình thế thái" nhưng nhà  thơ Huy Cận luôn hà m ơn người vợ hiửn thục của mình.

Nhớ lại cuộc hôn nhân với bà  ông đã viết:

Khi anh cưới

Mẹ em rằng Thu nó hiửn thôi ít nói năng

Từ đấy hai sông hòa một biển

Nước gần với nước gắn bằng trăng

Từ đấy lòng anh cứ lắng nghe

Lặng im trong mỗi bước em vử

Lời thầm trong mỗi câu em nói

Trong mỗi là n tay em vuốt ve

Khi anh mệt nhọc khi anh đau

Công việc anh lo lử­a nóng đầu

Anh cứ cảm nghe từ ánh mắt

Tình em ôm tửa tựa hương ngâu

Em hỡi đời ai chẳng nử­a thầm

Lặng yên mới có được vang âm

Tóc mửm sợi sợi nằm êm lắng

Vạn suối lòng anh chảy trở trăn

Rồi một ngà y kia anh với em

Nằm yên trong đất giấc im lìm

Tai xương anh sẽ còn nghe ngóng

Hoa lá hồn em trong lặng im

(Hỡi em yên lặng)

"Những lúc tưởng nhớ tới anh Cận, tôi đửu cảm thấy mình được an ủi bởi những năm tháng cuối đời của anh tôi được chứng kiến anh Cận đã sung sướng tắm mình trong nguồn nước ấm được dội từ lòng thương yêu trìu mến của bạn bè tri kỷ ngay từ khi anh vẫn còn tồn tại. Mỗi lần đi đâu, gặp gỡ chuyện trò với bạn tri âm, vử nhà  anh đửu thủ thỉ kể lại cho tôi nghe với một niửm vui sướng nhẹ nhà ng, thanh thoát, pha chút ngây thơ, hồn nhiên của tâm hồn trẻ nhử luôn thường trực trong con người anh.

Tôi có cái sung sướng nhất đời là  chuyện gì tôi cũng được anh kể cho nghe. Có những chuyện sống để dạ, chết mang theo anh cũng chia sẻ với tôi, chỉ mình tôi duy nhất". Bà  Lệ Thu lần giở cho tôi xem những di bút, những dòng lưu niệm của nhà  thơ Huy Cận để lại, nói vử mối tình cảm ấm áp và  chia sẻ trong những tháng năm êm đửm của hai ông bà .

Kể từ sau khi nhà  thơ - người bạn tri kỷ của Huy Cận là  Xuân Diệu rời bử dương gian, thì bà  chính là  người đầu tiên lắng nghe thơ ông mỗi khi ông vừa thốt viết chưa ráo mực.

Một mối tình trọn vẹn như vậy, hẳn khi rời bử chốn nhân gian nà y, nhà  thơ Huy Cận đã mãn nguyện lắm thay...

(0) Bình luận
  • Họp lớp
    Tôi bước vào lớp, có lẽ tôi là người đến cuối cùng, bởi trong lớp đã kín gần hết chỗ ngồi, chỉ còn trống một chỗ ở cuối dãy bàn bên phải. Hơi ngượng vì đến muộn nên tôi ngần ngừ trước cửa mấy giây.
  • Sen quán
    Loay hoay mãi chị mới cởi nổi bộ khuy áo. Cái áo cánh nâu bà ngoại để lại. May sao áo của bà không chỉ vừa mà như muốn vẽ lại những đường cong đẹp nhất của chị. Chị là người Hà Nội. Mẹ không biết cụ tổ đến Hà Nội từ bao giờ mà chỉ biết và kể chuyện từ đời ông bà ngoại. Rằng ông ngoại từng là nhà buôn vải lụa còn bà là ca nương ca trù nổi tiếng ở đất kinh kỳ.
  • Một giấc mơ xa
    Vân nằm duỗi chân ở sofa, nghe đài mà hai con mắt cứ ríu lại. Jim và Coen vừa theo bố chúng ra ngoài. Ở thị trấn này, trẻ em và những chú cún luôn được thỏa thích dạo chơi. Ánh nắng của buổi sáng đẹp trời chiếu xuyên qua tấm rèm cửa khiến Vân không nỡ ngủ vùi. Cô sống cùng gia đình chồng ở một vùng phía đông Hà Lan, nơi mà cuối tuần nghe nói mình đi dạo là biết sắp được chở vào rừng. Sáng này nếu không thấy mệt trong người thì cũng đã…
  • Trên đỉnh gió
    Không lãng mạn như hình dung, chiếc tàu chở Lam từ bến cảng thành phố ra đảo chính là “tàu há mồm” có niên đại còn nhiều hơn tuổi của cô. Thủy thủ trên tàu lại càng không như cô vẫn thường tưởng tượng về những chàng lính hải quân đẹp trai, từng trải với trái tim nồng nàn và tâm hồn cực kì bay bổng.
  • Tàu xuôi ra Bắc
    Ba năm trước, tôi gặp Trang trên chuyến tàu mang số hiệu SE đang di chuyển từ miền Nam ra miền Bắc. Lúc đó, tôi ngồi đối diện với Trang ở toa ghế ngồi - toa thường dành cho người đi chặng ngắn. Trong toa xộc lên mùi thuốc lá, mùi dầu gió xanh, mùi bồ kết phảng phất từ mái tóc của mấy người đàn bà và mùi của vô số thứ hàng hóa trên sàn toa.
  • Những hòn đá
    Không ai biết tại sao những người lạ lại chuyển thẳng vào cư trú trong cái làng bẩn thỉu, gồ ghề những đá là đá và quanh năm gió quật. Vợ chồng người lạ nọ đã mua một lâu đài đổ nát nằm trên đồi, sừng sững ở đó từ thuở ấu thơ của họ, và nó thuộc về ngôi làng.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Tọa đàm những vấn đề về kịch bản sân khấu hiện nay
    Với mong muốn tìm ra những nguyên nhân và giải pháp về vấn đề kịch bản sân khấu hiện nay, sáng 22/11, Hội Sân khấu Hà Nội tổ chức tọa đàm “Những vấn đề về kịch bản sân khấu” với sự tham gia của đông đảo hội viên trong hội.
  • [Podcast] Thu Hà Nội – Mùa của tình yêu và nỗi nhớ
    Bốn mùa, xuân, hạ, thu, đông của Hà Nội, mỗi mùa đều mang trong mình nét đẹp riêng bới hương, bởi sắc của mỗi mùa. Nhưng có lẽ, mùa thu vẫn là một mùa thật đặc biệt của Người Hà Nội. Mỗi độ thu về như gói gọn cả một Hà Nội cổ kính, trầm mặc, một Hà Nội thơ mộng và trữ tình. Chính bởi vẻ đẹp đó mà mùa thu đã trở thành nỗi nhớ cho những ai đã từng gắn bó với Hà Nội mà nay phải chia xa, là niềm ước ao một lần được “chạm vào” của nhiều du khách.
  • Khám phá Tây Bắc tại triển lãm "Tây Park - Ngàn"
    Triển lãm thị giác "Tây Park - Ngàn" được thực hiện dựa trên quá trình 10 năm đi và trải nghiệm tại Tây Bắc (Việt Nam) kết hợp sáng tạo nhiếp ảnh của Nguyễn Thanh Tuấn.
  • Huyện Thanh Oai: Đẩy mạnh triển khai Chỉ thị 30-CT/TU với tuyên truyền các Quy tắc ứng xử
    Huyện Thanh Oai đề cao và phát huy vai trò cá nhân của cán bộ, đảng viên và quần chúng nhân dân trong nhiệm vụ xây dựng người Hà Nội thanh lịch, văn minh; vai trò trách nhiệm của cả hệ thống chính trị, cộng đồng, mỗi gia đình trong xây dựng và giữ gìn môi trường văn hóa lành mạnh.
  • Các xã, phường mới của Hà Nội sau khi sáp nhập
    Sau khi sắp xếp lại, Hà Nội có 526 đơn vị hành chính cấp xã, gồm 160 phường, 345 xã và 21 thị trấn.
Đừng bỏ lỡ
Vợ cố thi sĩ Huy Cận: Hỡi em yên lặng!
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO