Tri kỷ

HNM| 02/11/2021 20:34

Thoại vào thăm đồng nghiệp cùng cơ quan đang nằm điều trị ở bệnh viện. Vừa trò chuyện thăm hỏi được vài câu thì bỗng một người phụ nữ đi vào, nước mắt chan chứa, nói như van xin rằng có ai thuộc nhóm máu O hãy bán cho chồng chị đang nằm ở phòng cấp cứu; chồng chị bị tai nạn giao thông mất rất nhiều máu, nếu không tiếp máu kịp thời thì sẽ chết mất. Bệnh viện đã liên hệ với Viện Huyết học và Truyền máu Trung ương nhưng ở bên đó cũng đã cạn kiệt nguồn máu nhóm O từ hai hôm nay...

Tri kỷ
Minh họa: Lê Trí Dũng.

Cứu người như cứu hỏa. Thoại ngồi bật dậy nói với người phụ nữ:

- Tôi thuộc nhóm máu O. Chị hãy đưa tôi sang phòng cấp cứu ngay.

Người phụ nữ thốt lên đầy xúc động, nói rằng anh lấy bao nhiêu tiền, vợ chồng chị cũng sẵn sàng trả...

Vào phòng cấp cứu, Thoại được các bác sĩ lấy máu xét nghiệm xem có đúng nhóm O và có bệnh truyền nhiễm gì không. Đúng là nhóm máu O, an toàn tuyệt đối. Bác sĩ lấy ở cánh tay Thoại 300ml máu rồi truyền cho chồng chị kia.

Hiến máu xong, Thoại nằm nghỉ chừng một tiếng rồi ra ngoài ăn một bát phở bồi dưỡng, sau đó quay lại chào người đồng nghiệp cùng cơ quan rồi ra về. Anh không quay lại phòng cấp cứu vì sợ người phụ nữ đòi trả tiền máu. Đây không phải là lần đầu tiên anh hiến máu cứu người. Đã hai lần anh hiến máu sống trực tiếp và cũng mấy lần khác tham gia hiến máu do Công đoàn cơ quan hoặc Hội Chữ thập đỏ nơi anh cư trú tổ chức. Với anh, giọt máu cho đi thì phúc đức nhận lại.

***

Công việc của một viên chức cùng cuộc sống mưu sinh khiến Thoại đã quên bẵng đi vụ hiến máu ở bệnh viện. Nhưng một ngày chủ nhật sau đó hai tháng thì căn hộ của anh được vợ chồng Lịch viếng thăm. Lịch đã thoát khỏi thần chết nhờ 300ml máu của Thoại. Hai vợ chồng tìm được địa chỉ nhà riêng của Thoại từ tờ khai hiến máu của anh. Lịch nắm chặt bàn tay Thoại:

- Gia đình tôi vô cùng biết ơn anh. Nếu hôm ấy không có anh hiến máu, chắc giờ này tôi đã xanh cỏ.

Vợ Lịch nói vẻ ái ngại:

- Xin lỗi anh! Lúc ấy em cuống cả lên, chưa kịp thanh toán tiền máu cho anh thì anh đã về. Bây giờ anh tính bao nhiêu vợ chồng em sẽ trả đủ.

- Ồ, không, tôi hiến máu làm phúc thôi chứ có bán máu đâu mà tiền với nong.

Năn nỉ mãi chả được, người vợ mở túi xách, lấy cọc tiền năm trăm ngàn, rút ra hai triệu rồi bảo đây không phải là trả tiền máu mà gọi là có chút quà cho các cháu. Thoại kiên quyết không nhận khiến Lịch xúc động lắm, nói cùng tuổi với nhau nên xin được làm bạn tri kỷ, cùng nhau chia ngọt sẻ bùi... Thoại đồng ý và nhận lời mời của vợ chồng Lịch cuối tuần sẽ đưa vợ con đến nhà Lịch chơi, ăn bữa cơm thân mật.

Vợ chồng Lịch về rồi, Hải - vợ Thoại bảo chồng, thấy cọc tiền to, cứ tưởng chị ta sẽ rút ra vài chục triệu để cảm ơn, nào ngờ có hai triệu, anh không lấy là phải. Thoại nhẹ nhàng nói với vợ, cũng có thể cô ấy sợ đưa nhiều tiền thì sẽ xúc phạm đến mình là bán máu trá hình, còn anh không nhận hai triệu không phải anh chê ít, cũng không phải anh chê tiền. Nhà mình thuộc diện phải tằn tiện mới đủ sống nhưng mình làm phúc mà nhận tiền thì cái phúc sẽ mất đi, vả lại biết đâu trong cuộc đời này, có những lúc mình phải nhờ vợ chồng Lịch cái quan trọng hơn. Vợ Thoại lắc đầu, em chả tin.

***

Nhà Lịch ở khu biệt thự liền kề, có cả ga ra để ô tô. Họ đón tiếp vợ chồng Thoại và hai cô con gái thật niềm nở. Vợ Lịch rủ vợ Thoại đi chợ mua đồ ăn về nhà nấu cho vệ sinh chứ ra nhà hàng bây giờ vừa đắt đỏ lại có nguy cơ ngộ độc thức ăn. Một bữa ăn do chính bàn tay Hải nấu còn vợ Lịch phụ giúp. Mọi khi ăn ở nhà ngon miệng thế mà sao ăn ở nhà Lịch, Hải cứ thấy gượng gạo thế nào. Đến khi về đến nhà, để lên bàn năm quả xoài mà vợ Lịch lấy từ tủ lạnh ra biếu thì Hải bảo với chồng, chả tin chả nhờ vào cái sự tri kỷ của Lịch được đâu.

Thi thoảng sáng cuối tuần Lịch lại lái xe mời Thoại đi ăn, uống cà phê. Tính Thoại hay e ngại nên anh thường thanh toán trước. Lịch bảo: “Chết chết, ai lại làm thế! Tôi mời thì để tôi trả chứ sao anh lại tranh trả?”. Rồi thành thói quen. Thoại thích trả tiền thì Thoại cứ trả. Lịch cũng coi đó như là nghiễm nhiên, mình có công mời, công lái xe đưa đón thì Thoại trả tiền ăn sáng, tiền cà phê cũng chả sao. Một lần đi ăn sáng với Lịch về, Hải hỏi chồng:

- Anh đi ăn sáng, cà phê cuối tuần với anh Lịch thì ai trả tiền?

- À, tất nhiên là anh ấy trả.

Hải cười phá lên:

- Anh có tính cả nể, sĩ diện, em còn lạ gì! Mấy lần em xem ví trước khi anh đi, khi về trong lúc anh thay quần áo em đều kiểm lại thấy hao đi một trăm hai mươi nghìn. Có gì mà tính không ra. Hai bát phở mỗi bát ba mươi lăm nghìn, vị chi là bảy mươi nghìn. Hai ly cà phê, mỗi ly hai lăm nghìn, vị chi là năm mươi nghìn. Tổng cộng là một trăm hai mươi nghìn.

Nghe vợ nói thế, Thoại đành công nhận là Lịch chưa trả một bữa nào. Hải vốn thẳng tính nên nói với chồng rằng đừng bao giờ rủ cô đến nhà Lịch nữa. Có đem ô tô đến rước cô cũng không đi. Thoại thở dài, đàn bà chỉ biết cái lợi trước mắt mà không tính đến cái lợi lâu dài.

Vừa trách móc thầm vợ xong thì điện thoại di động đổ chuông. Cậu em ở quê báo tin bố vừa bị đột quỵ, hiện đang nằm ở bệnh viện đa khoa tỉnh, phải mổ ngay nếu không sẽ chết hoặc nằm liệt cả đời. Hết trăm triệu, anh vay mượn được ở đâu thì vay, sau này anh em chia nhau ra mà trả. Trời ơi! Cả nhà Thoại có bao giờ dư ra nổi mười triệu đâu mà có ngay một trăm triệu. Chợt nhớ đến tri kỷ, Thoại gọi điện nói với Lịch về việc bố bị đột quỵ đang nằm cấp cứu ở quê, hỏi vay vợ chồng Lịch một trăm triệu, trả theo lãi suất ngân hàng cũng được. Nghe Lịch nói bạn bè thân thiết ai lại đi tính lãi thì Thoại mừng lắm, nhưng cái mừng chỉ thoáng qua khi Lịch nói tiếp: “Tiếc quá, tôi vừa ném năm mươi tỷ vào khu đất vàng, chỉ sang năm bán sang tay cũng kiếm được hai mươi tỷ lãi. Còn cái sổ tiết kiệm mười tỷ rút lãi ra hàng tháng để tiêu vặt thì đến tháng sau mới đến hạn rút...”. Thoại tắt máy, không thể ngờ Lịch lại có thể đối xử với mình như thế.

Nãy giờ Hải đã nghe hết câu chuyện qua điện thoại của Thoại, bảo chồng đã thấy chưa, trên đời này làm gì có tri kỷ. Thoại vẫn không tin trên đời lại không có tri kỷ, chỉ là chưa kiếm được mà thôi. Nhưng giờ thì Thoại phải đi hỏi vay cho bằng được một trăm triệu đã. Thoại gọi điện cho người bạn học cùng cấp ba đang làm bên ngân hàng hỏi xem có vay thế chấp sổ đỏ được ngay không. Anh bạn bảo giúp được, mang ngay sổ đỏ đến.

Thoại lấy sổ đỏ, dắt xe nổ máy lao đi. Vì phóng vội nên va vào một người đàn ông quần áo rách rưới. Anh vội dừng xe hỏi ông có bị sao không? Người đàn ông chỉ ngơ ngác nhìn anh. Một chị ở trong nhà gần đó chạy ra xem, thấy không việc gì nên nói với Thoại: Ông này ở khu nhà chị, trước đây giàu có phong lưu lắm, cũng nhà lầu xe hơi, chỉ vì tin tưởng bạn bè kết nghĩa anh em tri kỷ gì đó nên bị lừa mất hết, đau buồn quá hóa tâm thần hay đi lang thang.

Vừa lúc ấy, điện thoại của Thoại báo có tin nhắn. Anh vội mở ra xem. Tin nhắn từ máy của Lịch: “Ông nhắn cho tôi xin số tài khoản. Tôi gửi biếu ông cụ năm trăm nghìn, nhờ ông mua hộ cân hoa quả, hộp sữa thăm cụ. Cảm ơn ông!”.

(0) Bình luận
  • Họp lớp
    Tôi bước vào lớp, có lẽ tôi là người đến cuối cùng, bởi trong lớp đã kín gần hết chỗ ngồi, chỉ còn trống một chỗ ở cuối dãy bàn bên phải. Hơi ngượng vì đến muộn nên tôi ngần ngừ trước cửa mấy giây.
  • Sen quán
    Loay hoay mãi chị mới cởi nổi bộ khuy áo. Cái áo cánh nâu bà ngoại để lại. May sao áo của bà không chỉ vừa mà như muốn vẽ lại những đường cong đẹp nhất của chị. Chị là người Hà Nội. Mẹ không biết cụ tổ đến Hà Nội từ bao giờ mà chỉ biết và kể chuyện từ đời ông bà ngoại. Rằng ông ngoại từng là nhà buôn vải lụa còn bà là ca nương ca trù nổi tiếng ở đất kinh kỳ.
  • Một giấc mơ xa
    Vân nằm duỗi chân ở sofa, nghe đài mà hai con mắt cứ ríu lại. Jim và Coen vừa theo bố chúng ra ngoài. Ở thị trấn này, trẻ em và những chú cún luôn được thỏa thích dạo chơi. Ánh nắng của buổi sáng đẹp trời chiếu xuyên qua tấm rèm cửa khiến Vân không nỡ ngủ vùi. Cô sống cùng gia đình chồng ở một vùng phía đông Hà Lan, nơi mà cuối tuần nghe nói mình đi dạo là biết sắp được chở vào rừng. Sáng này nếu không thấy mệt trong người thì cũng đã…
  • Trên đỉnh gió
    Không lãng mạn như hình dung, chiếc tàu chở Lam từ bến cảng thành phố ra đảo chính là “tàu há mồm” có niên đại còn nhiều hơn tuổi của cô. Thủy thủ trên tàu lại càng không như cô vẫn thường tưởng tượng về những chàng lính hải quân đẹp trai, từng trải với trái tim nồng nàn và tâm hồn cực kì bay bổng.
  • Tàu xuôi ra Bắc
    Ba năm trước, tôi gặp Trang trên chuyến tàu mang số hiệu SE đang di chuyển từ miền Nam ra miền Bắc. Lúc đó, tôi ngồi đối diện với Trang ở toa ghế ngồi - toa thường dành cho người đi chặng ngắn. Trong toa xộc lên mùi thuốc lá, mùi dầu gió xanh, mùi bồ kết phảng phất từ mái tóc của mấy người đàn bà và mùi của vô số thứ hàng hóa trên sàn toa.
  • Những hòn đá
    Không ai biết tại sao những người lạ lại chuyển thẳng vào cư trú trong cái làng bẩn thỉu, gồ ghề những đá là đá và quanh năm gió quật. Vợ chồng người lạ nọ đã mua một lâu đài đổ nát nằm trên đồi, sừng sững ở đó từ thuở ấu thơ của họ, và nó thuộc về ngôi làng.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • [Video] Sóng lụa làng nghề Vạn Phúc
    Là một trong những làng nghề thủ công ra đời sớm nhất vùng Đồng bằng sông Hồng cũng như cả nước, làng lụa Vạn Phúc (quận Hà Đông) là làng nghề dệt lụa tơ tằm nổi tiếng từ xa xưa. Nhiều mẫu hoa văn của lụa Vạn Phúc từng được chọn may quốc phục dưới các triều đại phong kiến. Ngày nay, ngoài việc gìn giữ, phát huy giá trị của nghề truyền thống qua các sản phẩm, làng lụa Vạn Phúc còn là điểm đến hấp dẫn của nhiều du khách trong nước và quốc tế.
  • Tọa đàm những vấn đề về kịch bản sân khấu hiện nay
    Với mong muốn tìm ra những nguyên nhân và giải pháp về vấn đề kịch bản sân khấu hiện nay, sáng 22/11, Hội Sân khấu Hà Nội tổ chức tọa đàm “Những vấn đề về kịch bản sân khấu” với sự tham gia của đông đảo hội viên trong hội.
  • [Podcast] Thu Hà Nội – Mùa của tình yêu và nỗi nhớ
    Bốn mùa, xuân, hạ, thu, đông của Hà Nội, mỗi mùa đều mang trong mình nét đẹp riêng bới hương, bởi sắc của mỗi mùa. Nhưng có lẽ, mùa thu vẫn là một mùa thật đặc biệt của Người Hà Nội. Mỗi độ thu về như gói gọn cả một Hà Nội cổ kính, trầm mặc, một Hà Nội thơ mộng và trữ tình. Chính bởi vẻ đẹp đó mà mùa thu đã trở thành nỗi nhớ cho những ai đã từng gắn bó với Hà Nội mà nay phải chia xa, là niềm ước ao một lần được “chạm vào” của nhiều du khách.
  • Triển lãm "Cộng đồng kiến tạo": Vinh danh những đóng góp giá trị cho xã hội
    Sáng 22/11, tại sân Bái Đường, Văn Miếu - Quốc Tử Giám đã diễn ra Triển lãm "Hành động vì cộng đồng" - Human Act Prize 2024 với chủ đề “Cộng đồng kiến tạo”.
  • Đồng chí Nguyễn Việt Phương giữ chức Phó Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Thành ủy Hà Nội
    Phó Bí thư Thường trực Huyện ủy Thanh Trì Nguyễn Việt Phương được điều động đến công tác tại Ủy ban Kiểm tra Thành ủy Hà Nội, giữ chức Phó Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Thành ủy khóa XVII.
Đừng bỏ lỡ
Tri kỷ
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO