TÌNH YÊU TỪ ĐÂU ĐẾN?
Tác giả: Trần Thị Mỹ Dung
NHÂN VẬT:
THÀNH Lính cứu hỏa
MAI Vợ của Thành.
Những người hàng xóm.
BÀ HAI
NGHĨA Đại gia
HÀ Sinh viên.
HÒA Người dân của chung cư bị hỏa hoạn.
CẢNH MỘT.
Phòng khách nhà của Thành và Mai.
Mai ngồi trên ghế tay xoa xoa bụng bầu, Thành thu xếp một số đồ cần thiết vào giỏ xách!
MAI Tối nay em đau bụng hơi bị nhiều.
THÀNH Tuần cuối mà, anh chuẩn bị tinh thần rồi, áo em bé nè, tả nè, khăn nè, bình sữa nè.. . có gì là xách chạy liền.
MAI (xoa bụng) Ráng con ơi, bà ngoại ở xa, ngày mai mới tới kịp, chờ bà đến nha con!
THÀNH (áp má vào bụng vợ) Con yêu! Mẹ con nói đúng, khi con ra đời có bà bên cạnh nè, có cha mẹ bên cạnh nữa nè thì sẽ rất vui. Cha đã điện cho bà rồi, sáng mai bà sẽ có mặt... (điện thoại reo) Alo! Sao, chung cư cháy hả… tôi sẽ đến ngay.
(Thành cúp máy nhìn vợ lo lắng…)
MAI Cháy ở đâu vậy anh?
THÀNH Em đau lắm phải không?
MAI (Cố nén cơn đau, cười cho chồng an tâm) Đâu có, anh ơi, con mình ngoan ghê, nó biết nghe lời nên không đạp nữa, em hết đau rồi!
THÀNH Anh phải đi liền…
MAI Đi nhanh đi anh… đồng đội đang đợi anh.
THÀNH Xong việc anh sẽ về ngay! (chạy đi)
MAI Con ơi, mẹ con mình cũng chiến đấu nha! Nhiệm vụ của cha con quan trọng lắm… Ôi… đau quá… chắc mình sắp sinh rồi… gọi grap thôi… (cầm điện thoại bấm đăng ký) Xong rồi… xe sẽ tới liền đó mà!
BÀ HAI (vào) Cô có sao không?
MAI Con đau quá dì ơi…
BÀ HAI Có tôi bên cạnh cô đừng có lo,tôi sẽ thay chú ấy “đi biển” với cô!
MAI Con cám ơn dì…
BÀ HAI Đừng có ngại không có chú nó thì có tôi!
MAI (điện thoại reo) Alo… sao ạ… (cúp máy) chết rồi… tài xế bị kẹt xe… vì có đám cháy…
BÀ HAI Chung cư của em gái tôi bị cháy, tôi định đến đó xem tình hình thế nào, đi ngang qua đây tôi nhìn thấy tấm bảng…
MAI Á… đau quá… con đau quá dì ơi…
BÀ HAI Ráng đi cô… sao xe giờ này chưa tới vậy?
HÀ (chạy vào) Chị ơi, em có giúp được gì cho chị không?
MAI Cám ơn cưng… chị rất đau bụng, đau lắm…
HÀ Để em khám cho chị trong lúc chờ xe, em là sinh viên y khoa năm cuối, ở trọ gần đây! (bắt mạch, do huyết áp… khám bụng…) Chị sắp sanh rồi… em chỉ có xe máy…
BÀ HAI Tôi sẽ ở phía sau giữ cổ lại… đến bệnh viện gần nhất chỉ có vài phút thôi mà!
HÀ Nguy hiểm lắm, một phút cũng không được!
MAI Em ơi… hình như chị vỡ ối rồi…
HÀ Bình tĩnh… hít thở sâu… đừng sợ đã có em, em sẽ đở đẻ cho chị! Dì ơi, phụ cháu đưa chị vào trong. (Bà Hai cùng Hà dìu Mai đi vào)
BÀ HAI (đi ra) Cầu trời, mọi chuyện bình an!
NGHĨA (chạy vào) Dì Hai, có cần cháu giúp gì không?
BÀ HAI Cậu đến sớm một chút thì hay quá…
NGHĨA Vậy là sao hả dì?
BÀ HAI Cô ấy đẻ rớt, cũng mai là có một cô bác sĩ năm cuối, cổ đang đở đẻ trong đó…
NGHĨA Xe tôi đậu trước cửa nhà nè, nếu có gì thì đưa đi ngay!
MAI (vọng ra) A… đau quá…
HÀ (nói vọng ra) Cháu sắp ra rồi, ráng rặn đi chị… rặn mạnh một chút…
BÀ HAI Cầu mong mẹ tròn con vuông!
NGHĨA Sao im lặng vậy kìa…
(Tiếng khóc em bé mới sinh vọng ra, cả hai xúc động…)
BÀ HAI Sinh rồi…
NGHĨA Ổn rồi! Ơn trời…
HÀ (Bế bé đi ra) Một hoàng tử khôi ngô tuấn tú!
NGHĨA Đáng yêu quá… lớn lên nối nghiệp cha!
BÀ HAI Cháu yêu, coi này… Giống y như chú ấy hà.
HÀ Nhưng để an toàn phải đưa hai mẹ con vào bệnh viện ngay… để bác sĩ chăm sóc!
BÀ HAI Cổ mới sinh làm sao đi được, mà tôi bế cổ… sao nổi!
NGHĨA Thì tôi… còn ngại cái gì? Dì mau ra mở cửa xe chờ tôi!
BÀ HAI Ờ… (chạy ra)
(Nghĩa vào trong bế Mai chạy ra…)
HÀ Cháu bé có biết không, cháu là đứa bé đầu tiên mà cô đưa vào đời đó.
BÀ HAI (chạy vào) Xong rồi, đưa bé cho tôi để tôi mang vào bệnh viện với mẹ cháu.
HÀ Dì Hai ở nhà coi nhà, để cháu đi vì cháu là bác sĩ mà. (Bế bé đi ra)
BÀ HAI Mọi người đi hết rồi, giây phút căng thẳng cũng qua rồi…tự nhiên nhớ về đứa em… cầu mong nó cũng bình an.
(Hòa tóc tay bơ phờ cầm tấm bảng chạy vào)
HÒA Có ai trong nhà không? Tôi nhìn thấy tấm bảng có ghi mấy giòng chữ: Tôi là lính cứu hỏa – đang làm nhiệm vụ - Vợ tôi sắp sinh… hãy giúp cô ấy! Có cần tôi giúp gì không?
BÀ HAI Xin lỗi… cô là ai…Hòa… là con Hòa rồi!
HÒA Chị Hai, là em nè…
BÀ HAI Em không sao rồi, mọi người cũng bình an hết chứ?
HÒA (Gật đầu) Chung cư bị hỏa hoạn, may nhờ cứu hỏa đến kịp thời, nên không sao, giữa đám khói tràn ngập em được một người lính cứu hỏa phát hiện và đưa ra bằng thang cứu hộ, thoát khỏi đám cháy em vội chạy về đây! Sao chị ở đây vậy?
BÀ HAI Ơn trời!Mọi việc đã ổn, cô ấy đã sinh tại đây và bây giờ hai mẹ con rất bình an!
HÒA Trong những lúc đầu sôi lửa bỏng như thế này, cái cần nhất là hào khí dân ta chị ạ. Tấm bảng này coi như đã làm tròn nhiệm vụ!
(Thành người lem luốc chạy vào gọi…)
THÀNH Vợ ơi anh về rồi… (nhìn thấy hai người) Vợ cháu đâu rồi?
BÀ HAI Cô ấy và con trai…
THÀNH Con trai? Vợ cháu đã sinh rồi ư?
BÀ HAI Vâng! Và đã rất bình an trong vòng tay của y bác sĩ và người dân chúng tôi.
THÀNH Cám ơn, cháu cám ơn mọi người.
HÒA Tôi nhìn ra anh rồi, anh chính là người đã kéo tôi ra khỏi căn phòng đầy khói đó.
(Hai người xúc động nhìn nhau – điện thoại reo lên)
THÀNH Alo… anh nghe nè…
MAI (nói vọng ra) Nghe tiếng của anh em mừng lắm! Con đang nằm cạnh em, anh có nghe tiếng nó khóc không?
THÀNH Có, anh có nghe!
MAI (nói vọng ra) Nó đang đòi anh bế nó đó!
THÀNH Anh sẽ đến liền… đến ngay đây! (xúc động - cúp máy)
BÀ HAI Tôi cũng muốn đi thăm cô ấy!
HÒA Xe tôi đậu gần đây, tôi sẽ đưa mọi người đi!
THÀNH Cám ơn, ta đi thôi…
BÀ HAI Khoan đã, nhưng mà mặt cậu đầy bụi khói.. thế kia? Sẽ làm cháu bé khóc thét vì sợ đó.
HÒA Đừng lo, trên xe tôi có khăn ướt đi thôi!
(cà ba cùng đi ra)