Tình yêu từ đâu đến?

Trần Thị Mỹ Dung| 02/10/2021 08:45

TÌNH YÊU TỪ ĐÂU ĐẾN?

Tác giả: Trần Thị Mỹ Dung

NHÂN VẬT:

THÀNH               Lính cứu hỏa

                             MAI                     Vợ của Thành.

Những người hàng xóm.       

BÀ HAI

                             NGHĨA                 Đại gia

                             HÀ                       Sinh viên.

HÒA                    Người dân của chung cư bị hỏa hoạn.

CẢNH MỘT.

Phòng khách nhà của Thành  và Mai.

Mai ngồi trên ghế  tay xoa xoa  bụng bầu, Thành thu xếp một số đồ cần thiết vào giỏ xách!

MAI            Tối nay em đau bụng hơi bị nhiều.

THÀNH      Tuần cuối mà, anh  chuẩn bị tinh thần rồi, áo em bé nè, tả nè, khăn nè, bình sữa nè.. . có gì là xách chạy liền.

MAI            (xoa bụng) Ráng con ơi, bà ngoại ở xa, ngày mai mới tới kịp, chờ bà đến nha con!

THÀNH      (áp má vào bụng vợ) Con yêu! Mẹ con nói đúng, khi con ra đời có bà bên cạnh nè, có cha mẹ bên cạnh nữa nè thì sẽ rất vui. Cha đã điện cho bà rồi, sáng mai bà sẽ có mặt... (điện thoại reo) Alo! Sao, chung cư cháy hả… tôi sẽ đến ngay.

(Thành cúp máy nhìn vợ lo lắng…)

MAI            Cháy ở đâu vậy anh?

THÀNH      Em đau lắm phải không?

MAI            (Cố nén cơn đau, cười cho chồng an tâm) Đâu có, anh ơi, con mình ngoan ghê, nó biết nghe lời nên không đạp nữa, em hết đau rồi!

THÀNH      Anh phải đi liền…

MAI            Đi nhanh đi anh… đồng đội đang đợi anh.

THÀNH      Xong việc anh sẽ về ngay! (chạy đi)

MAI            Con ơi, mẹ con mình cũng chiến đấu nha! Nhiệm vụ của cha con quan trọng lắm… Ôi… đau quá…  chắc mình sắp sinh rồi… gọi grap thôi… (cầm điện thoại bấm đăng ký) Xong rồi… xe sẽ tới liền đó mà!

BÀ HAI      (vào) Cô có sao không?

MAI            Con đau quá dì ơi…

BÀ HAI      Có tôi bên cạnh cô đừng có lo,tôi sẽ thay chú ấy “đi biển” với cô!

MAI            Con cám ơn dì…

BÀ HAI      Đừng có ngại không có chú nó thì có tôi!

MAI            (điện thoại reo) Alo… sao ạ…  (cúp máy)  chết rồi… tài xế bị kẹt xe… vì có đám cháy…

BÀ HAI      Chung cư của em gái tôi bị cháy, tôi định đến đó xem tình hình thế nào, đi ngang qua đây tôi nhìn thấy  tấm bảng…

MAI            Á… đau quá… con đau quá dì ơi…

BÀ HAI      Ráng đi cô… sao xe giờ này chưa tới vậy?

HÀ              (chạy vào) Chị ơi, em có giúp được gì cho chị không?

MAI            Cám ơn cưng… chị rất đau bụng, đau lắm…

HÀ              Để em khám cho chị trong lúc chờ xe, em là sinh viên y khoa năm cuối, ở trọ gần đây! (bắt mạch, do huyết áp… khám bụng…) Chị sắp sanh rồi… em chỉ có xe máy…

BÀ HAI      Tôi sẽ ở phía sau giữ cổ lại… đến bệnh viện gần nhất chỉ có vài phút thôi mà!

HÀ              Nguy hiểm lắm, một phút cũng không được!

MAI            Em ơi… hình như chị vỡ ối rồi…

HÀ              Bình tĩnh… hít thở sâu… đừng sợ đã có em, em sẽ đở đẻ cho chị! Dì ơi, phụ cháu đưa chị vào trong.  (Bà Hai cùng Hà dìu Mai đi vào)

BÀ HAI      (đi ra) Cầu trời, mọi chuyện bình an!

NGHĨA       (chạy vào) Dì Hai, có cần cháu giúp gì không?

BÀ HAI      Cậu đến sớm một chút thì hay quá…

NGHĨA       Vậy là sao hả dì?

BÀ HAI      Cô ấy đẻ rớt, cũng mai là có một cô bác sĩ năm cuối, cổ đang đở đẻ trong đó…

NGHĨA       Xe tôi đậu trước cửa nhà nè, nếu có gì thì đưa đi ngay!

MAI            (vọng ra) A… đau quá…

HÀ              (nói vọng ra) Cháu sắp ra rồi,  ráng rặn đi chị… rặn mạnh một chút…

BÀ HAI      Cầu mong mẹ tròn con vuông!

NGHĨA       Sao im lặng vậy kìa…

                   (Tiếng khóc em bé mới sinh vọng ra, cả hai xúc động…)

BÀ HAI      Sinh rồi…

NGHĨA       Ổn rồi! Ơn trời…

HÀ              (Bế bé đi ra) Một hoàng tử khôi ngô tuấn tú!

NGHĨA       Đáng yêu quá… lớn lên nối nghiệp cha!

BÀ HAI      Cháu yêu, coi này… Giống y như chú ấy hà.

HÀ              Nhưng để an toàn phải đưa hai mẹ con vào bệnh viện ngay… để bác sĩ chăm sóc!

BÀ HAI      Cổ mới sinh làm sao đi được, mà tôi bế cổ… sao nổi!

NGHĨA       Thì tôi… còn ngại cái gì? Dì mau ra mở cửa xe chờ tôi!

BÀ HAI      Ờ… (chạy ra)

(Nghĩa vào trong bế Mai chạy ra…)

HÀ              Cháu bé có biết không, cháu là đứa bé đầu tiên mà cô đưa vào đời đó.

BÀ HAI      (chạy vào) Xong rồi,  đưa bé cho tôi để tôi mang vào bệnh viện  với mẹ cháu.

HÀ              Dì Hai ở nhà coi nhà, để cháu đi vì cháu là bác sĩ mà. (Bế bé đi ra)

BÀ HAI      Mọi người đi hết rồi, giây phút căng thẳng cũng qua rồi…tự nhiên nhớ về đứa em… cầu mong nó cũng bình an.

(Hòa tóc tay bơ phờ cầm tấm bảng chạy vào)

HÒA           Có ai trong nhà không? Tôi nhìn thấy tấm bảng có ghi mấy giòng chữ: Tôi là lính cứu hỏa – đang làm nhiệm vụ - Vợ tôi sắp sinh… hãy giúp cô ấy! Có cần tôi giúp gì không?

BÀ HAI      Xin lỗi… cô là ai…Hòa… là con Hòa rồi!

HÒA           Chị Hai, là em nè…

BÀ HAI      Em không sao rồi, mọi người cũng bình an hết chứ?

HÒA           (Gật đầu) Chung cư bị hỏa hoạn, may nhờ cứu hỏa đến kịp thời, nên không sao, giữa đám khói tràn ngập em được một người lính cứu hỏa phát hiện và đưa ra bằng thang cứu hộ, thoát khỏi đám cháy em vội chạy về đây! Sao chị ở đây vậy?

BÀ HAI      Ơn trời!Mọi việc đã ổn, cô ấy đã sinh tại đây và bây giờ hai mẹ con rất bình an!

HÒA           Trong những lúc đầu sôi lửa bỏng như thế này, cái cần nhất là  hào khí dân ta chị ạ. Tấm bảng này coi như đã làm tròn nhiệm vụ!

                   (Thành người lem luốc chạy vào gọi…)

THÀNH      Vợ ơi anh về rồi… (nhìn thấy hai người) Vợ cháu đâu rồi?

BÀ HAI      Cô ấy và con trai…

THÀNH      Con trai? Vợ cháu đã sinh rồi ư?

BÀ HAI      Vâng! Và đã rất bình an trong vòng tay của y bác sĩ và người dân chúng tôi.

THÀNH      Cám ơn, cháu cám ơn mọi người.

HÒA           Tôi nhìn ra anh rồi, anh chính là người đã kéo tôi ra khỏi căn phòng đầy khói đó.

                   (Hai người xúc động nhìn nhau – điện thoại  reo lên)

THÀNH      Alo…  anh nghe nè…

MAI            (nói vọng ra) Nghe tiếng của anh em mừng lắm! Con đang nằm cạnh em, anh có nghe tiếng nó khóc không?

THÀNH      Có, anh có nghe!

MAI            (nói vọng ra) Nó đang đòi anh bế nó đó!

THÀNH      Anh sẽ đến liền… đến ngay đây! (xúc động - cúp máy)

BÀ HAI      Tôi cũng muốn đi thăm cô ấy!

HÒA           Xe tôi đậu gần đây, tôi sẽ đưa mọi người đi!

THÀNH      Cám ơn, ta đi thôi…

BÀ HAI      Khoan đã, nhưng mà mặt cậu đầy bụi khói.. thế kia? Sẽ làm cháu bé khóc thét vì sợ đó.

HÒA           Đừng lo, trên xe tôi có khăn ướt đi thôi!

                   (cà ba cùng đi ra)

Tác phẩm dự thi “Cuộc vận động sáng tác VHNT về lực lượng cảnh sát PCCC & CNCH”

(0) Bình luận
  • Trao giải 11 tác phẩm xuất sắc “Truyện ngắn Sông Hương 2024”
    Ban tổ chức đã trao giải 11 tác phẩm xuất sắc cho cuộc thi “Truyện ngắn Sông Hương 2024” do Tạp chí Sông Hương phát động.
  • Thiền đào
    Chàng vẫn âm thầm dõi theo những bài viết của nàng và không bỏ sót bất kỳ phóng sự nào về nàng. Đôi mắt nàng khi bảy tuổi hay của bây giờ vẫn vậy. Xoáy xiết, ám ảnh. Nhấn chàng xuống đỉnh vực. Vẫy vùng. Ngộp thở. Toàn thân không trọng lượng. Đôi vực sâu đồng tử đã xoáy chàng đến một nơi quen thuộc. Là dinh đào, khi ấy chàng đang ở tuổi mười ba.
  • Ăn Tết nay yêu Tết xưa
    Đợt rét ngọt đầu tiên của tháng Chạp đã luồn qua khe cửa, bà Ngân thoáng rùng mình khi trở dậy vào sáng sớm. Loẹt quẹt đi xuống bếp, rót đầy một cốc nước gừng nóng sực đã ủ sẵn trong bình, bà vừa xuýt xoa uống vừa nhẩm tính xem Tết năm nay nên sắm sửa những thức gì. Kỳ thực, quanh đi quẩn lại, năm nào bà cũng bày biện từng ấy món quen thuộc. Nhưng cái việc nôn nao nghĩ suy về cái Tết sắp đến mới ngọt ngào làm sao, nhất là khi năm nay gia đình bà có thêm cô con dâu mới.
  • Lễ phạt vạ
    Ba ngày nữa là đến giao thừa mà Cầm Bá Cường chưa thể về nhà. Đã vậy anh còn mắc vạ trưởng bản, phải chịu phạt. Ký túc xá giáo viên ở Mường Lôm giờ đây còn mỗi mình anh. Ôi chao là buồn! Cầm Bá Cường nhìn ra khoảng sân ký túc xá.
  • Họp lớp
    Tôi bước vào lớp, có lẽ tôi là người đến cuối cùng, bởi trong lớp đã kín gần hết chỗ ngồi, chỉ còn trống một chỗ ở cuối dãy bàn bên phải. Hơi ngượng vì đến muộn nên tôi ngần ngừ trước cửa mấy giây.
  • Sen quán
    Loay hoay mãi chị mới cởi nổi bộ khuy áo. Cái áo cánh nâu bà ngoại để lại. May sao áo của bà không chỉ vừa mà như muốn vẽ lại những đường cong đẹp nhất của chị. Chị là người Hà Nội. Mẹ không biết cụ tổ đến Hà Nội từ bao giờ mà chỉ biết và kể chuyện từ đời ông bà ngoại. Rằng ông ngoại từng là nhà buôn vải lụa còn bà là ca nương ca trù nổi tiếng ở đất kinh kỳ.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Tình yêu từ đâu đến?
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO