Thuyền chở than chở đá ngược xuôi đi về bến sông mang theo hơi nồng đặm biển cả. Người bơi qua sông nghe cự ly ngắn hơn bởi con nước ròng. Mắt lưới rung lên bởi vẩy bạc chú cá quẫy dưới nắng chiều. Thân thiết và gần gũi biết bao! Nhưng với quê tôi rộn rã nhất vẫn là ngày Tết Trung thu. Khi gió heo may ngả rạp ngọn lúa, chúng tôi ngồi bóc hạt bưởi phơi khô xâu thành chuỗi để đợi đốt trong đêm rằm. Nao nức chèo thuyền sang chợ Cầu Kim mua đèn ông sao.
Cũng không quên sắm thêm hộp nến dự trữ. Chuối vàng trứng cuốc ngoài rặng, na dai trong vườn, hồng đỏ trước sân, bưởi đào ngoài ngõ... cũng làm cho mâm cỗ trông trăng có nhiều sắc thái "ngon mắt, đẹp lòng". Rồi bánh nướng vàng rộm, bánh dẻo trắng mịn chia đều cho các bạn dự hội rằm trăng. Nhưng ấn tượng nhất của lũ trẻ chúng tôi là khi đi rước gặp được hội múa sư tử từ bên Đáp Cầu sang. Đầu sư tử có hai chiếc sừng nhọn hoắt vểnh lên, thân sư tử uyển chuyển theo đà cuộn xoáy như sóng vặn. Nhịp lục lạc rung lên như tiếng khánh, tiếng chuông. Người già con trẻ đổ ra khắp các ngõ khi đội múa sư tử đi qua, nét mặt ai nấy hân hoan... Gió từ bến sông dội vào hương phù sa. Vầng trăng như tròn hơn, sáng hơn trong đêm rằm. Trăng ngả về đêm mà tiếng trống Trung thu mãi vẫn chưa dứt. Và có lẽ tiếng trống ấy vẫn còn ngân vọng mãi trong tôi khi nhớ về vùng sông Cầu sóng nước quê tôi “thương nhớ bao giờ cho nguôi" khi vào hội rằm trăng...