Rằm trăng sông Cầu

Nguyễn Thanh Kim| 19/09/2019 08:01

Quê tôi ở vùng thung lũng sông cầu. Mỗi khi đi xa về, tôi thường đi dọc những triền đê. Có lẽ vùng quê tôi cuối nguồn sông trước khi đổ vào Lục Đầu Giang nước xuôi chảy êm lặng hiền hòa hơn.

Rằm trăng sông Cầu

Quê tôi ở vùng thung lũng sông cầu. Mỗi khi đi xa về, tôi thường đi dọc những triền đê. Có lẽ vùng quê tôi cuối nguồn sông trước khi đổ vào Lục Đầu Giang nước xuôi chảy êm lặng hiền hòa hơn. Đã phơi ra những soi cát trắng lóa. Đã oằn xanh lũy tre chắn sóng sau mùa bão lũ. Đã thấp thoáng bóng ai quẩy đôi thùng ra sông gánh nước vẽ li ti những vệt dài khó hiểu.

Thuyền chở than chở đá ngược xuôi đi về bến sông mang theo hơi nồng đặm biển cả. Người bơi qua sông nghe cự ly ngắn hơn bởi con nước ròng. Mắt lưới rung lên bởi vẩy bạc chú cá quẫy dưới nắng chiều. Thân thiết và gần gũi biết bao! Nhưng với quê tôi rộn rã nhất vẫn là ngày Tết Trung thu. Khi gió heo may ngả rạp ngọn lúa, chúng tôi ngồi bóc hạt bưởi phơi khô xâu thành chuỗi để đợi đốt trong đêm rằm. Nao nức chèo thuyền sang chợ Cầu Kim mua đèn ông sao.

Cũng không quên sắm thêm hộp nến dự trữ. Chuối vàng trứng cuốc ngoài rặng, na dai trong vườn, hồng đỏ trước sân, bưởi đào ngoài ngõ... cũng làm cho mâm cỗ trông trăng có nhiều sắc thái "ngon mắt, đẹp lòng". Rồi bánh nướng vàng rộm, bánh dẻo trắng mịn chia đều cho các bạn dự hội rằm trăng. Nhưng ấn tượng nhất của lũ trẻ chúng tôi là khi đi rước gặp được hội múa sư tử từ bên Đáp Cầu sang. Đầu sư tử có hai chiếc sừng nhọn hoắt vểnh lên, thân sư tử uyển chuyển theo đà cuộn xoáy như sóng vặn. Nhịp lục lạc rung lên như tiếng khánh, tiếng chuông. Người già con trẻ đổ ra khắp các ngõ khi đội múa sư tử đi qua, nét mặt ai nấy hân hoan... Gió từ bến sông dội vào hương phù sa. Vầng trăng như tròn hơn, sáng hơn trong đêm rằm. Trăng ngả về đêm mà tiếng trống Trung thu mãi vẫn chưa dứt. Và có lẽ tiếng trống ấy vẫn còn ngân vọng mãi trong tôi khi nhớ về vùng sông Cầu sóng nước quê tôi “thương nhớ bao giờ cho nguôi" khi vào hội rằm trăng...
(0) Bình luận
  • Đôi mắt xuyên bão
    Buổi sáng đầu thu, gió vương chút lạnh và lá trên hàng sấu trước cửa văn phòng Hương bắt đầu úa vàng. Hương pha một ấm trà sen. Thói quen ấy cô đã giữ suốt bao năm cho dù cô chẳng nghiện.
  • Chuyện người đàn bà
    Chín năm về trước, vào khoảng chiều tối, anh phó công tố viên Py-ốt-tơ-rơ Xia-rơ-dếch và tôi ngồi xe ngựa băng qua đồng cỏ đang mùa phơi để đưa mấy lá thư từ trạm về.
  • Sau bão
    Tiếng ấm đun sôi ùng ục. Chị toan mở nắp, chợt nghe có tiếng bước chân. Lại thế. Bà Thịnh giật lấy quả trứng khỏi tay chị. Bà miết ngón trỏ lên vỏ trứng nhẵn bóng như muốn truyền vào đó một thứ nôn nóng khó tả, rồi đập vỡ bằng cái bực dọc đang hừng hực dâng lên. Chẳng ai được ăn quá hai quả trong tuần. “Mì còn dư, lại muốn trương ra rồi húp?” - bà liếc sắc lẹm, ánh nhìn như lưỡi móc câu thọc thẳng vào miệng cá.
  • Tiếng “tút tút” cuối cùng
    Xóm Tìm nằm nép mình bên dòng sông Trà Lý, nơi bầu trời dường như sà xuống thấp hơn, và mùi bùn non cứ thế quyện vào hơi thở, vào máu thịt của những người dân lam lũ. Ở cái xóm nhỏ ven đê này, mỗi buổi sáng, vào lúc sáu giờ, một chuỗi âm thanh quen thuộc “tút tút…” lại vang lên từ chiếc loa truyền thanh của xã đặt trên đỉnh cột làm từ một cây xoan già.
  • Cuộc phiêu lưu của chì gầy
    Tôi nằm vạ vật ở quầy bán văn phòng phẩm đã lâu mà chẳng cô cậu học sinh nào đoái hoài. Lớp bụi thời gian phủ lên thân thể gầy còm khiến tôi ngứa ngáy, khó chịu. Nhìn các bạn bút chì cùng trang lứa được đón về trong niềm hân hoan, tôi “gato” lắm. Nhiều lần tôi muốn nhào ra khỏi hộp hét lớn “bút chì gầy ở đây nè!” rồi lại thất vọng khi người ta chọn mấy chị bút máy xinh đẹp, anh bút xóa vạm vỡ hay các bạn bút bi sặc sỡ.
  • Phở Đệ Nhất Thanh - Truyện ngắn của Huỳnh Trọng Khang
    Con vàng anh yếm cam nghiêng đầu rỉa cánh. Trong ánh nhập nhoạng của ngày vừa vào sáng, nhúm lông vũ bé bỏng như đốm lửa hoang dã bập bùng trong chiếc lồng treo trước nhà chú Xè.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Có một Trường Sa như thế trong “Trái tim của đảo”
    Tôi đọc tập thơ “Trái tim của đảo” (Nhà xuất bản Kim Đồng, 2025) của nhà thơ Hồ Huy Sơn vào một chiều cuối tháng Năm đầy nắng gió. Những vần thơ trong trẻo cứ thế trôi vào lòng, mở ra trước mắt tôi một Trường Sa vô cùng xinh đẹp, trong trẻo và nên thơ. Ở đấy, còn nhiều thiếu thốn nhưng đong đầy nghĩa tình, chan chứa yêu thương của con người xứ đảo.
  • Văn Cao, mùa bình thường...
    Văn Cao là một người tài hoa. Gọi ông là nhạc sĩ, thi sĩ hay họa sĩ đều được. Song tôi nghĩ, gọi ông là nhạc sĩ vẫn chuẩn xác hơn cả, bởi đó là điểm khởi đầu cũng là lĩnh vực ông bộc lộ tài năng nhất và cũng thành công nhất. Nhưng hãy khoan bàn về điều này, tôi muốn phác họa đôi nét về con người Văn Cao qua ấn tượng của mình sau hai lần gặp gỡ...
  • Tổ chức Tuần phim chào mừng Liên hoan Phim Việt Nam lần thứ XXIV
    Tuần phim dự kiến sẽ chiếu các bộ phim: Vầng trăng thơ ấu; Đào, Phở và Piano; Mùi cỏ cháy; Hồng Hà nữ sĩ; Bình minh đỏ; Mưa đỏ; Hoa nhài; Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh; Hà Nội 12 ngày đêm; Nhà tiên tri;…
  • Xã Dân Hòa tích cực lan toả Nghị quyết Đại hội XVIII Đảng bộ TP Hà Nội vào đời sống
    Ngày 28/10, Đảng ủy xã Dân Hòa (TP. Hà Nội) đã tổ chức Hội nghị thông báo nhanh kết quả Đại hội đại biểu Đảng bộ Thành phố Hà Nội lần thứ XVIII, nhiệm kỳ 2025-2030 tới các cán bộ, đảng viên trên địa bàn. Đồng chí Mai Xuân Trường – Bí thư Đảng ủy, Chủ tịch HĐND xã Dân Hòa chủ trì hội nghị.
  • [Podcast] Bánh chả lá chanh – Nét đặc trưng của ẩm thực mùa Thu Hà Nội
    Trong muôn vàn món ngon của mảnh đất Kinh kỳ, bánh chả lá chanh mang trong mình cả một hồn cốt văn hóa, vừa dân dã lại vừa thanh tao, khiến bất cứ ai từng nếm thử đều khó lòng quên được hương vị ấy – đặc biệt là khi tiết trời Hà Nội đã vào mùa thu.
Đừng bỏ lỡ
Rằm trăng sông Cầu
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO