Bạn hay phà n nà n với tôi rằng dù Hà Nội đã rất nhiửu cố gắng nhưng nếu nhìn ngang chỉ thấy tắc đường, khói bụi, ô nhiễm, và còn rất nhiửu công trình nhếch nhác, nhiửu hà nh vi không xứng danh thanh lịch Tràng An của người Hà Nội hôm nay... Còn nếu nhìn ngước lên, thấy Hà Nội ngang dọc những dây cáp thông tin, cáp điện lực như những búi tơ nhện khổng lồ, đầy nguy hiểm và rối rắm, thấy những tòa nhà siêu mửng, thấy chung cư hiện đại mới xây dựng đã tróc lở, túm tụm những chuồng cọp cơi nới xấu xí và tùy tiện. Nhìn xuống đất thì ôi chao, bạn than thở, Hà Nội toà n đà o đường, rác rưởi, cống rảnh nước đen,... kể cả khi thà nh phố đã chính thức ở tuổi 1000. Đó là những lí do để bạn kể tội Hà Nội dù đã sinh ra, lớn lên tại nơi đây và yêu quý nó như tâm hồn mình. Vậy thì bạn hãy theo tôi, chọn cho mình những điểm cao để nhìn Hà Nội. Thay đổi một góc nhìn, bạn sẽ lại thấy Hà Nội đáng yêu hơn đáng trách.
Đường Thanh Niên
Đường Thanh Niên - con đường của những đôi tình nhân - ngan ngát mùi hương ngọc lan uốn lượn chia đôi hồ Tây và hồ Trúc Bạch cà ng trở nên thơ mộng hơn, thấp thoáng ẩn hiện trong sương mử với những hà ng cây xanh mượt khi được nhìn từ ô cửa sổ khách sạn Sofitel Plazza xuống. Từ tầng thượng của khách sạn nà y, ngồi nhâm nhi một li cà phê, bạn phóng tầm mắt ra xa, hồ Tây xanh mênh mông với sóng gió nghìn năm sẽ cho bạn cảm giác thảnh thơi, khoáng đạt hiếm có ở thà nh phố nà y. Hít thở là n không khí trong là nh đến căng lồng ngực, bạn sẽ thấy rất nhiửu hương vị được chắt lọc khi đưa lên cao vời vợi.
Đó là mùi sen tinh khiết đặc trưng của hồ Tây, mùi các loại hoa của chợ hoa Quảng Bá trên đường đê à‚u Cơ bao bọc phía Bắc thà nh phố, mùi quất mùi đà o Tứ Liên, mùi phù sa, ngô khoai bãi giữa sông Hồng. Nếu và o ban đêm, bạn sẽ thấy Hà Nội phía dưới vô cùng quyến rũ với muôn vạn ánh đèn chớp nháy như sao sa. Còn nếu và o ban ngà y, khi mùa hè đã khiến cả thà nh phố sôi lên trong những tiếng ve, từ trên cao bạn sẽ thấy Hà Nội mình như một thung lũng bằng lăng và phượng vĩ với những đỉnh nhấp nhô, uốn lượn mà u tím biếc và đử rực. Tôi đoán chắc rằng, bạn không thể kìm được lòng mình với ước muốn được là m một cánh chim chao nghiêng từ trên cao xuống, để được thửa thuê bay lượn trong cái thung lũng đẹp như mơ ấy. Hồi chưa nổi tiếng, nghe nói nhạc sĩ Lê Minh Sơn cũng hay chơi nhạc phục vụ khách nhìn ngắm Hà Nội từ trên tầng cao nà y...
Hồ Gươm
Nếu bạn chọn điểm nhìn từ trên nóc Trà ng Tiửn Plazza, hay Hà m Cá Mập bạn cũng sẽ được nhìn hồ Gươm từ trên cao. Tôi thích ngồi ở trên tòa nhà Hà m Cá Mập để nhìn xuống quảng trường Đông Kinh Nghĩa Thục với đà i phun nước, với nườm nượp người xe, và xa hơn một chút, hồ Gươm yên ả dưới những tán cây xanh thẫm.
Cũng từ điểm nhìn nà y, cầu Thê Húc đử như son cong mình đón ánh nắng mai, vừa mang dáng vẻ hồn thu thảo của kinh thà nh Thăng Long xưa, lại có chút mới mẻ, thanh tân từng ngà y. Rồi tháp Rùa, hà ng ngà y vẫn thấy biểu tượng của Hà Nội đứng lặng lẽ cô đơn giữa hồ Gươm lao xao sóng nước, nhưng nhìn từ trên cao xuống, tháp Rùa thực sự là điểm nhấn của hồ Gươm, là nhụy hoa giữa đà i hoa, là viên ngọc hội tụ linh khí của thà nh phố nà y.
Bạn cũng không thể bử qua chiếc đồng hồ trên nóc nhà Bưu điện thà nh phố, nơi bao nhiêu năm qua, người Hà Nội lấy đó như cột mốc mỗi khi đổ vử hồ Gươm và o dịp Giao thừa, Noel, Quốc khánh... Ngồi ngắm từng chiếc kim nhích lên, đếm từng nhịp đập của thà nh phố nà y, bạn sẽ thấy, mỗi một giây trôi qua, Hà Nội đang vận động để đổi thay, nhưng Hà Nội cũng có một dòng chảy ngầm âm thầm mà bửn bỉ xuyên suốt ngà n năm trước đến giử.
Khi ở trên cao, bạn sẽ không còn phải khó chịu vì những âm thanh ồn à o lúc thăng lúc giáng không theo bất cứ giai điệu nà o, hỗn loạn và chói gắt của còi xe, của động cơ, của tiếng cãi nhau, tiếng chợ búa... Nhưng bạn sẽ được thấy, có những phận người nhử nhoi hơn, lầm lũi hơn, tội nghiệp hơn và bất trắc hơn. Đó là những chiếc nón thâm xỉn thời gian giữa đôi quang gồng gánh gánh hà ng rong, hay một em bé đánh già y, một chị mua nhôm đồng sắt vụn... len lửi giữa dòng xe cộ đông đúc, gấp gáp, lạng lách, phóng nhanh, vượt ẩu, coi thường mạng sống của chính mình và người khác.
Đại lộ Thăng Long
Rời trung tâm thà nh phố, theo Đại lộ Thăng Long, bạn hãy chú ý tới tòa nhà cao tầng đối diện Trung tâm Hội nghị Quốc gia. Đó không chỉ là nơi là m việc của nhiửu cán bộ công nhân viên chức, mà còn có một... quán cà phê trên tầng thượng. Ngồi ở đây trong một chiửu muộn, cái nắng mùa hè đã dịu bớt, ta thả tầm mắt nhìn xuống sẽ thực sự bất ngử. Dải phân cách ở giữa đường ta vẫn đi, vẫn nhìn ngang nên không thấy các họa tiết trang trí bằng cây và cử xanh vô cùng kử³ công. Và bình thường, chen lấn giữa vòng tròn nối năm bảy ngả đường, bạn sẽ không bao giử thấy hết được sự hoà nh tráng và tầm quan trọng của những con đường nà y. Nhưng đứng trên cao và nhìn bao quát, bạn sẽ không thể không đặt tay lên ngực mình mà lắng nghe niửm hồi hộp, tự hà o đang trà o dâng trong trái tim của một người con của Thủ đô, của một người được may mắn trải qua thời khắc Thăng Long - Hà Nội tròn bước qua tuổi 1.000.
Nhìn Hà Nội từ trên cao là một cách để sống đủ đầy, sống có trách nhiệm và thêm yêu thương với Hà Nội của những ngà y ta đang sống.