Buổi sáng trong veo

Nguyễn Thị Bích Nhàn| 30/05/2018 09:55

Sáng chớm hè, bản hòa âm của tiếng nắng cứa qua khe cửa, tiếng lích rích của những chú chim đã vực tôi khỏi giấc mơ muộn.

Buổi sáng trong veo

Nhà tôi ở khoảng trung gian giữa phố và quê, lọt vào xóm đồng nên hoàn toàn tách biệt với ồn ào phố xá. Tôi trước sau vẫn trung thành với ý niệm đem thiên nhiên vào nhà nên dù chỉ là ngôi nhà nho nhỏ, không “vườn rộng rào thưa” nhưng cái ước mơ vườn tược đã được hiện thực hóa.

Bên hông nhà có lối đi lát đá, sát tường rào có trồng một hàng cây. Những cành cây tỏa bóng sum xuê trở thành nơi đi về của các chú chim. Bầy chim sẻ chuyền cành, ríu rít đùa giỡn từ cành này sang cành khác. Người gần chim đến độ có thể đưa tay ra sờ được bộ lông mềm mượt của nó. Chúng âu yếm, say sưa, tự nhiên như không hề thấy sự hiện diện của gia chủ. Những bộ lông mềm như lụa, mịn như nhung bỗng lung linh khi có tia nắng tràn qua. Thiệt kì lạ, những giọt nắng ban mai đã giúp vạn vật phô bày hết vẻ tuyệt mĩ đang có.

Nắng sớm mai không hanh hao bỏng rát mà êm ả dịu nhạt, đến nỗi chỉ cảm nhận được màu mà không nghe được “chất” nắng. Một lát sau, khi ta phải nheo mắt thì nắng chuyển sang vàng ươm, suông mềm, sóng sánh rồi đến nửa buổi mới bắt đầu đậm đặc. 

Nắng sớm mai chảy yên ả trên da như có luồng nước ấm xối qua. Nắng trượt nhẹ từ cành cây, đậu lóng lánh trên những bông hoa. Nắng tinh khôi làm cả khu vườn bừng tỉnh một màu xanh trong trẻo. Cây liễu pháo chìa những chiếc lá xanh non mỡ màng và những chiếc hoa li ti đua nhau thắm đỏ. Những chiếc lá dày dạn và cứng cỏi của bông trang cũng chuyển từ xanh pha vàng nhạt sang xanh non, diệu kì hơn là sau giấc ngủ mùa hè, bông trang chào đón ban mai bằng cách nhú lên những búp hoa màu xanh lơ. Những chiếc lá của cây lưỡi hổ, cây vạn niên thanh cũng xanh hơn, mượt hơn trong nắng sớm.
Đẹp hơn cả là những hoa mướp vàng tươi buông trên giàn lá biếc. Mướp trải những chiếc lá trên giàn, mướp bung những bông hoa vàng rực. Khi những tia nắng ban mai nhảy nhót thì những trái mướp trỗi mình, da căng bóng. 

Đi dạo khắp khu vườn, ngắm từng cành cây ngọn cỏ có thể cảm nhận được sự khác biệt của chúng sau một đêm không gặp. Có những chồi cây bị cơn gió làm xiêu quẹo, có những chiếc lá, những búp hoa vươn mình dưới nắng… Buổi sáng trong lành, những chiếc lá, những bông hoa, những giọt sương luôn biết cách im lặng để chia sẻ, chúng rất dễ đồng cảm, thỏa hiệp với nỗi buồn. 

Ngửa mặt hứng những tia nắng buổi sáng, căng ngực hít hà những luồng khí trong lành, nhìn ngắm xung quanh, lại ước chi đời toàn là những buổi sáng trong veo để ta tìm nỗi tinh khôi cho riêng mình. Ước chi những ngày tới, chẳng bao giờ mình đánh mất một buổi sáng trong trẻo nào… 
(0) Bình luận
  • Đôi mắt xuyên bão
    Buổi sáng đầu thu, gió vương chút lạnh và lá trên hàng sấu trước cửa văn phòng Hương bắt đầu úa vàng. Hương pha một ấm trà sen. Thói quen ấy cô đã giữ suốt bao năm cho dù cô chẳng nghiện.
  • Chuyện người đàn bà
    Chín năm về trước, vào khoảng chiều tối, anh phó công tố viên Py-ốt-tơ-rơ Xia-rơ-dếch và tôi ngồi xe ngựa băng qua đồng cỏ đang mùa phơi để đưa mấy lá thư từ trạm về.
  • Sau bão
    Tiếng ấm đun sôi ùng ục. Chị toan mở nắp, chợt nghe có tiếng bước chân. Lại thế. Bà Thịnh giật lấy quả trứng khỏi tay chị. Bà miết ngón trỏ lên vỏ trứng nhẵn bóng như muốn truyền vào đó một thứ nôn nóng khó tả, rồi đập vỡ bằng cái bực dọc đang hừng hực dâng lên. Chẳng ai được ăn quá hai quả trong tuần. “Mì còn dư, lại muốn trương ra rồi húp?” - bà liếc sắc lẹm, ánh nhìn như lưỡi móc câu thọc thẳng vào miệng cá.
  • Tiếng “tút tút” cuối cùng
    Xóm Tìm nằm nép mình bên dòng sông Trà Lý, nơi bầu trời dường như sà xuống thấp hơn, và mùi bùn non cứ thế quyện vào hơi thở, vào máu thịt của những người dân lam lũ. Ở cái xóm nhỏ ven đê này, mỗi buổi sáng, vào lúc sáu giờ, một chuỗi âm thanh quen thuộc “tút tút…” lại vang lên từ chiếc loa truyền thanh của xã đặt trên đỉnh cột làm từ một cây xoan già.
  • Cuộc phiêu lưu của chì gầy
    Tôi nằm vạ vật ở quầy bán văn phòng phẩm đã lâu mà chẳng cô cậu học sinh nào đoái hoài. Lớp bụi thời gian phủ lên thân thể gầy còm khiến tôi ngứa ngáy, khó chịu. Nhìn các bạn bút chì cùng trang lứa được đón về trong niềm hân hoan, tôi “gato” lắm. Nhiều lần tôi muốn nhào ra khỏi hộp hét lớn “bút chì gầy ở đây nè!” rồi lại thất vọng khi người ta chọn mấy chị bút máy xinh đẹp, anh bút xóa vạm vỡ hay các bạn bút bi sặc sỡ.
  • Phở Đệ Nhất Thanh - Truyện ngắn của Huỳnh Trọng Khang
    Con vàng anh yếm cam nghiêng đầu rỉa cánh. Trong ánh nhập nhoạng của ngày vừa vào sáng, nhúm lông vũ bé bỏng như đốm lửa hoang dã bập bùng trong chiếc lồng treo trước nhà chú Xè.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Buổi sáng trong veo
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO