Thơ Nguyễn Đình Minh: Sự vượt trội của những vùng mờ

08/06/2017 18:59

Đọc: Thức với những tập mờ - NXB Hội Nhà văn 2014

          Có thể nói, để diễn đạt mục đích là nhìn nhận riêng biệt về các hiện tượng hay nói gần hơn là các diễn biến của sự sống xung quanh như nó đã và đang tồn tại khách quan, Nguyễn Đình Minh, với tư duy của nhà thơ, chọn cho mình một mảng chìm được gọi là “Tập mờ” như tên tập thơ anh.

Thơ Nguyễn Đình Minh đưa ta đến một lối đi mới của cái nhìn cũng như sự quan sát. Ví như: Căn nhà đẹp được dựng từ những cái cột lõi xù xì, tách trà ngon được chắt lọc từ việc chà xát chồi non, tiếng khèn điệu đàng được kết lại từ vực âm sót buốt  v.v… Dường như anh đi ngược lại với thói quen từ chức năng của thơ mà ta thường nói là: gạn lọc, vun đúc, bồi đắp và thổi hồn cho sự vật, hiện tượng. Ở đây, anh lại bóc mẽ cho ra cái chất liệu khởi thủy của nó như muốn đi tìm về cái bản chất. Nói như thế không có nghĩa là tập thơ không thơ mà ngược lại, như chính anh đã nghĩ về câu thơ nó phải được vớt lên từ bụi bặm ven chiều. Đấy là thơ hay.

Nhưng, lý giải được về một hướng thể hiện biểu cảm từ cách nhìn của Nguyễn Đình Minh như tôi nói ở trên như thế nào cho phải để có thể khẳng định rằng đây chính là một tập thơ hay là một điều khó. Nói thế đủ thấy tác giả tập thơ, ngoài việc phải có kiến thức, còn phải lao động nghiêm túc và thậm chí rất khó nhọc, cộng với đôi chút bạo dạn. Tất cả những yếu tố ấy đều ở trạng thái thức. Chúng ta cũng chẳng mất công hay cũng chẳng cần đi tìm cái bí quyết thơ về hoặc từ bình diện được mượn nghĩa “Tập mờ”, mà cứ nhìn thẳng vào những câu thơ đang hiện diện kia, nó biểu đạt như thế nào?

Đọc bài đầu sách: Tự thoại cùng Tổ quốc tôi, tôi đã thấy Nguyễn Đình Minh có hướng “ôn cố tri tân”, muốn nhận diện hơn là tô hồng như ta thường thấy. Ngay từ đầu, ta đã đồng điệu với những cọc gỗ Bạch Đằng và những ngọn sóng ngàn đời vẫn cứ tức tưởi. Máu và nước mắt chứ không phải bánh mỳ và hoa hồng. Tuy ở “Tự thoại…” dòng truyền cảm còn đang lẫn giữa lời văn của truyền thống và cách tân nên hơi gợn sợ cái tư duy dòng chạy vị đuối sức. Vậy rồi, so sánh với toàn tập, với sự thăng tiến của nội dung, ta lại thấy “Tự thoại cùng Tổ quốc tôi” đã khéo ở vị thế trình tập.

Thật vậy, như vừa bước qua bậc thềm ý thức, Nguyễn Đình Minh đã cất cánh, ùa vào khoảng trời rộng lớn của mình bằng những câu từ tự do nhằm thỏa mãn nhu cầu chuyền tải ý nghĩa và hành động. Những vùng mờ tối mới là màu chủ đạo cho bức tranh nhiều màu. Có lẽ đây là yếu tố phấn khích cho chuỗi các bài thơ đồng điệu của anh. Để bạn đọc nhận ra được nội dung tứ thơ coi mặt chìm khuất, lấm láp là cốt lõi của sự hiện diện đẹp đẽ… tác giả đã rất tự nhiên dùng tính ước lệ cao để làm phương pháp dẫn lối. Những câu thơ của “Khèn mèo… như tức tưởi không gian”, như ước định một “chân cầu thang mòn gót trai Mèo” và:

Túi hạt tình trong tiếng khèn anh để lại

Trăng đã vẹt rồi

Em có nhận ươm gieo?

Rồi những câu thơ tự nó “ăn mày khúc ấu thơ”, vượt qua “Những chẳng đường bão táp” để lại trở về với ngõ ao làng:

Tôi nhớ, sau lũy tre xanh – những ngôi nhà đắp đất

Có bầy trẻ thi nhau ném vỡ cả bầu trời…

Một tình cảm nhất quán, đeo đuổi nuốt quãng thời gian có âm sắc, có héo úa, có tù đọng và có lúc hóa vàng ròng. Nhưng để tựu chung một ý thức và trách nhiệm. Chúng được khắc họa cho một âu lo hơn là vui mừng; Và như một cảnh báo hơn là một sự dối trá:

“Đá hoang vu ngóng trời đợi gieo một tiếng chim/ Chiếc gậy tra hạt mùa…/ Mẹ buốt tay cắm vào tầng đất rắn/ Sau cơn mưa không còn ngạt ngào hương nấm/ Và chẳng có tiếng Nai tác mẹ giữa đêm ngàn/ Lịm tắt bài ca cạn suối, khô ngàn”.

Còn đây: “Gương mặt trong áo quan thoáng cười nhẹ màu son/ Điếu văn tụng ca hét lời thống thiết/ Những ngẫu nhiên biến thành tất nhiên bất diệt/ Tròn trĩnh điểm mười”. Và, như thế, Nguyễn Đình Minh đã rất khéo ước định cho cái quy luật của sự ngạo cười kia thật là tròn chặn. Có lẽ không có cái tròn chặn nào hơn được con số điểm 10. Số mười bao gói cái ác, cái thiện còn số không thì đâu có gì!

Những bài thơ trong tập của Nguyễn Đình Minh không chú ý trình tự chủ đề hay đề tài mà quan trọng hơn anh như tập trung thể hiện kỹ năng sáng tác, tạo thành loạt bài phát triển cùng hướng. Chúng có mối quan hệ chặt chẽ bởi cái nhìn và cách nghĩ luôn thể hiện tính logic, xuyên suốt các tác phẩm. Muốn diễn đạt nội dung bài thơ theo tư duy tìm cốt lõi phía sau mặt gỗ được phết sơn, mặc nhiên phải dùng đến tư duy trìu tượng và thể hiện tính ước lệ cao. Như vậy, Nguyễn Đình Minh đã chọn được cho mình một lối thơ mới, tự nó tạo dựng lên một phong cách.

Có thể tôi bị cuốn hút khá sâu về một cái nhìn riêng và lạ nên ít chú ý đến cảm xúc, hoặc là do chính tại cấu trúc tập thơ nặng về phương pháp nên tự nó hạn chế các trạng thái cảm xúc tác giả. Hay nói như chính tác giả: “Thức với những tập mờ” được hiểu là thức với ngữ nghĩa chứ không chỉ thức với hoàn cảnh thực tiễn. Thực ra, ở thơ mới, nhiều khi chính bạn đọc phải dày công hơn trong việc tiếp cận tác phẩm. Theo đó, nếu chỉ là cảm thụ thông thường ta thấy Nguyễn Đình Minh bộc lộ phẩm chất đa cảm. Thơ anh cũng như con người đang ở độ chín nên ý nghĩa và tình cảm luôn dòn nén, ẩn khuất, tạo cho bạn đọc khoảng trống để tự phát triển theo đuổi suy nghĩ. Ta thường gặp ở anh một trạng thái hay chứ không phải một câu thơ hay:

Ừ, gió cứ cô đơn bay mặc gió

Lửa rượu tình gọi núi kết đôi

Bếp nhà mình bên sườn non đang đỏ

Tựa vào em

Thong thả ở dưới trời.

Và đây:

Câu thơ vớt lên từ bụi bặm ven chiều

Và sợi âm thanh não nề trôi ra từ thăm thẳm đen đôi hốc mắt

Trong những khoảng trời mưa giông, bão giật

Thật lạ kỳ

Chúng neo lại hồn tôi.

(0) Bình luận
  • Đôi mắt xuyên bão
    Buổi sáng đầu thu, gió vương chút lạnh và lá trên hàng sấu trước cửa văn phòng Hương bắt đầu úa vàng. Hương pha một ấm trà sen. Thói quen ấy cô đã giữ suốt bao năm cho dù cô chẳng nghiện.
  • Chuyện người đàn bà
    Chín năm về trước, vào khoảng chiều tối, anh phó công tố viên Py-ốt-tơ-rơ Xia-rơ-dếch và tôi ngồi xe ngựa băng qua đồng cỏ đang mùa phơi để đưa mấy lá thư từ trạm về.
  • Sau bão
    Tiếng ấm đun sôi ùng ục. Chị toan mở nắp, chợt nghe có tiếng bước chân. Lại thế. Bà Thịnh giật lấy quả trứng khỏi tay chị. Bà miết ngón trỏ lên vỏ trứng nhẵn bóng như muốn truyền vào đó một thứ nôn nóng khó tả, rồi đập vỡ bằng cái bực dọc đang hừng hực dâng lên. Chẳng ai được ăn quá hai quả trong tuần. “Mì còn dư, lại muốn trương ra rồi húp?” - bà liếc sắc lẹm, ánh nhìn như lưỡi móc câu thọc thẳng vào miệng cá.
  • Tiếng “tút tút” cuối cùng
    Xóm Tìm nằm nép mình bên dòng sông Trà Lý, nơi bầu trời dường như sà xuống thấp hơn, và mùi bùn non cứ thế quyện vào hơi thở, vào máu thịt của những người dân lam lũ. Ở cái xóm nhỏ ven đê này, mỗi buổi sáng, vào lúc sáu giờ, một chuỗi âm thanh quen thuộc “tút tút…” lại vang lên từ chiếc loa truyền thanh của xã đặt trên đỉnh cột làm từ một cây xoan già.
  • Cuộc phiêu lưu của chì gầy
    Tôi nằm vạ vật ở quầy bán văn phòng phẩm đã lâu mà chẳng cô cậu học sinh nào đoái hoài. Lớp bụi thời gian phủ lên thân thể gầy còm khiến tôi ngứa ngáy, khó chịu. Nhìn các bạn bút chì cùng trang lứa được đón về trong niềm hân hoan, tôi “gato” lắm. Nhiều lần tôi muốn nhào ra khỏi hộp hét lớn “bút chì gầy ở đây nè!” rồi lại thất vọng khi người ta chọn mấy chị bút máy xinh đẹp, anh bút xóa vạm vỡ hay các bạn bút bi sặc sỡ.
  • Phở Đệ Nhất Thanh - Truyện ngắn của Huỳnh Trọng Khang
    Con vàng anh yếm cam nghiêng đầu rỉa cánh. Trong ánh nhập nhoạng của ngày vừa vào sáng, nhúm lông vũ bé bỏng như đốm lửa hoang dã bập bùng trong chiếc lồng treo trước nhà chú Xè.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Ra mắt tác phẩm đặc sắc của nhà văn Séc Arnošt Lustig
    Nhà xuất bản Phụ nữ Việt Nam vừa phát hành bản dịch tiếng Việt của tiểu thuyết “Lời nguyện cầu cho Katerina” của nhà văn Séc Arnošt Lustig (1926–2011). Đây là một trong những tác phẩm văn học nổi tiếng nhất viết về thảm họa Holocaust do dịch giả Bình Slavická chuyển ngữ.
  • Tôn vinh tinh hoa văn hóa các dân tộc Việt Nam tại “Ngôi nhà chung”
    Từ ngày 1 đến 30/11/2025, tại Làng Văn hóa - Du lịch các dân tộc Việt Nam (Đồng Mô, Sơn Tây, Hà Nội) sẽ diễn ra chuỗi hoạt động tháng 11 với chủ đề “Đại đoàn kết - Tinh hoa văn hóa các dân tộc Việt Nam”.
  • Tái hiện sinh động tinh hoa di sản múa cổ Thăng Long - Hà Nội
    Tối 31/10/2025, tại Sân khấu Không gian Biểu diễn Nghệ thuật - Ẩm thực đường phố phường Tây Hồ (phố đi bộ Trịnh Công Sơn, đường Lạc Long Quân, quận Tây Hồ, Hà Nội), Hội Nghệ sĩ Múa Hà Nội tổ chức Chương trình biểu diễn “Bảo tồn và phát huy nghệ thuật múa cổ truyền Thăng Long - Hà Nội năm 2025”. Đây là hoạt động trong khuôn khổ Đề án “Sưu tầm, bảo tồn và phát huy nghệ thuật múa cổ truyền Thăng Long - Hà Nội” do Hội Nghệ sĩ Múa Hà Nội triển khai năm thứ hai.
  • Phát triển mạnh mẽ, toàn diện văn hóa và con người Việt Nam
    Hướng tới Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XIV của Đảng, Ban Chấp hành Trung ương khóa XIII đã công bố toàn văn các dự thảo văn kiện để lấy ý kiến rộng rãi của các tầng lớp Nhân dân, cán bộ, đảng viên. Đây là bước đổi mới quan trọng trong phương thức lãnh đạo, thể hiện tinh thần dân chủ, công khai và cầu thị của Đảng ta.
  • UNESCO vinh danh Danh nhân văn hoá Lê Quý Đôn
    Danh nhân Lê Quý Đôn sinh ngày 02/08/1726, mất ngày 11/06/1784, tại làng Diên Hà, huyện Diên Hà, trấn Sơn Nam (xã Độc Lập, huyện Hưng Hà, tỉnh Thái Bình, nay là xã Lê Quý Đôn, tỉnh Hưng Yên).
Đừng bỏ lỡ
Thơ Nguyễn Đình Minh: Sự vượt trội của những vùng mờ
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO