Tản văn NHN

Cánh thư và ngọn lửa
Chớm thu. Nơi ấy sương mù trở nên trong suốt trên những ngọn đồi. Bốn mươi năm rồi sương vẫn cứ rơi và vẫn cứ trong suốt. Sương nhẹ bẫng trên tóc bà, mái tóc hơi xoăn bồng bềnh như áng mây nay đã gần nhập với màu sương. Sương hòa quyện trong làn khói trắng ảo diệu,tinh khiết cuộn trào bay lên. Bà run run nâng trên tay tập thư khá dày được thắt nơ gọn gàng và đã ố vàng trước dằng dặc thời gian. Bà đã cất giữ cẩn thận chúng cùng những lá thư ông viết cho bà đã bốn mươi năm nay…
  • Hoa trên phố
    Không chỉ khoe sắc thắm trong những khu vườn tít xa tận ngoại ô, hoa trên phố cũng rất đẹp. Chúng mang theo hơi thở của mùa và lặng lẽ làm duyên làm dáng cho thành phố trở nên bớt căng thẳng ngột ngạt và dường như bớt đi cả sự ồn ào và bụi bậm. Không chỉ là hương thơm nồng nàn của “Hoa Sữa” dìu dặt trong ca khúc của nhạc sỹ Hồng Đăng, mỗi khi nhắc tới Hà Nội, còn có bao loài hoa khác rất phong phú đủ các sắc màu đang hé nở và rộn ràng như báo hiệu mùa đã về trên phố. Đêm Hà Nội trở nên thi vị hơn với bao là
  • Qua miền ký ức
    Xích Thổ, vùng bán sơn địa trù phú với những cánh đồng thuốc lá tốt tươi bên những thung lung vàng trĩu bông rực rỡ, có những con người giàu lòng nhân ái, có đồi thông già 4 mùa vi vút gió reo.
  • Xây dựng và canh tác ruộng bậc thang
    Mùa mưa bão đang tác oai, tác quái khắp đất nước ta... Sức mạnh của thiên nhiên luôn vô địch, con người luôn bị động và tìm ra những ứng phó nhỏ nhoi, yếu đuối trước thiên nhiên... Tôi lại liên tưởng tới những vùng đồng bào dân tộc - nơi có những cánh đồng lúa được xếp tầng bậc thang đẹp như mơ...
  • Nụ hôn gió
    ... Mới đấy, mà đã xôn xao không khí của một năm mới. Gió. Nắng . Hoa... Thì dù sao , tiết xuân đã lấp ló ở đâu đó , trên đầu cành hoa đào, hay đọng trên những búp hồng xinh chúm chím bên vườn, và có thể chăng còn ở nơi những cây quất xum xít chùm quả non long lanh trong nắng ấm. Hơi thở nồng nàn của thiên nhiên đang gọi tình.
  • Hiền minh của sự im lặng...
    Im lặng không phải là sự vắng mặt hoàn toàn của âm thanh, mà là sự thức tỉnh và lắng nghe được âm thanh bên trong của chính mình. Có rất nhiều điều tốt đẹp không thể biểu lộ ra nếu chúng ta phải hét lên.
  • Bay qua miền sông trôi
    Có một cuộc thi ảnh nghệ thuật mang tên “Dòng sông Việt” mới được phát động gần đây. Người ta hy vọng những nhà nhiếp ảnh sẽ kể được những điều cần kể, những khát vọng hay thất vọng về những dòng sông Việt. Có nhiều người đang rất yêu sông, thương sông, xa xót cho sông, nhưng cũng nhiều người khác, sông tồn tại hay không chẳng có gì quan trọng.
  • Mồng tơi công sở
    Ngày bé, nước trong nồi đã sôi lần thứ hai, mẹ gọi chúng tôi đổ thêm nước mà vẫn chưa thấy bóng dáng bố tôi về để đổ gạo vào nồi. Nắng tháng bảy, đói cồn cào, nhớ cái trường học tranh tre xác xơ bão gió, chúng tôi lấy những quả mồng tơi chín mà dồn lại, bóp vỡ. Lạ thay, màu tím như mực ấy lại náo nức lại vỗ về qua cơn đói. Ngày ấy, dân làng tôi thế hệ nào cũng sợ mùa giáp hạt thấy mồng tơi mọc xanh mướt rợn ngợp, như điềm báo cái nghèo, cái đói hẵng còn dài.
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO