Nụ hôn gió

17/07/2017 10:44

... Mới đấy, mà đã xôn xao không khí của một năm mới. Gió. Nắng . Hoa... Thì dù sao , tiết xuân đã lấp ló ở đâu đó , trên đầu cành hoa đào, hay đọng trên những búp hồng xinh chúm chím bên vườn, và có thể chăng còn ở nơi những cây quất xum xít chùm quả non long lanh trong nắng ấm. Hơi thở nồng nàn của thiên nhiên đang gọi tình.

Nụ hôn gió

 Hinh ảnh ông già Nô-en của mọi người  vẫn còn đang gõ cửa từng nhà và trao những món quà xinh xinh cho con trẻ.  Em cũng được anh tặng món  quà từ phương xa . Ôi !Từ hòn đảo  nơi cuồng phong bão táp ấy, em  biết rằng  anh đang ngày đêm đứng trên vọng gác. Nhìn ra khơi xa và trái tim anh luôn luôn đập rộn ràng với nhịp sống quê hương. Vì ở nơi đây có mái nhà ấm cúng với cha mẹ thân thương đang ngóng tin anh. Và em. Nụ hôn gió ấy em đã nhận từ phương anh với những hình dung mãnh liệt xiết bao.

Đó là lời của gió, của sóng và của ánh sáng muôn vì sao bay về. Em nhận cùng với muôn vàn mong nhớ anh. Trong giấc mơ huyền ảo em chợt nghe tiếng gõ cửa... Thì  ra đó là ánh mắt anh nồng ấm đang ôm choàng lấy em. Đúng là nụ hôn thần bí của tình yêu từ đảo xa bay về. Ông già Nô-en của em ạ. Món quà may mắn đã đến với em trong một sớm mai tinh khôi tràn đầy nắng. Em như được chở che, nương tựa ở nơi anh, tình yêu của em ấm áp, bình yên...

Tôi đang mơ màng, nửa tỉnh nửa mê, thì Hương gọi toáng lên:

            -Này kẻ mơ mộng đậy thôi ra bưu điện gửi thư đi

  Tôi cuống quýt ngồi bật dậy:

              -Thôi chết, tớ chưa kịp viết thư

       Nó chì chiết:

             -Thế  cơ đấy. viết đi!

        Tôi cười rồi vội vàng lấy giấy bút ra nhưng lại thẫn thờ chưa biết bắt đầu như thế nào. Hương cười xoè, khoe cái lúm đồng tiền xinh xắn, rồi bất ngờ hét to:

             -  Ôi! Thế là sắp tết rồi. Về với mẹ thôi

      Tôi phì cười nhìn Hương, vẫn loắt choắt ngộ nghĩng. Đã  là sinh viên năm thứ ba rồi  mà nom vẫn như học sinh trung học phổ thông vậy. Lúc cười đấy, lại khóc ngay thôi vì nhớ nhà. Nó vớ lấy cây  Ghi-ta, búng nhẹ từng giây và khe khẽ hát:

                              “Quê nhà tôi ơi. Ba Vì xanh thắm ...”

Tôi bồi hồi với giai điệu  bài hát, và bất ngờ câu mở đầu cho bức thư gửi cho anh chợt đến. Tôi viết  nắn nót:

             “ Em đã  mơ thấy anh. Đã ba năm rồi. Em vẫn mơ như thế. Trên vọng gác nơi tiền tiêu ấy ánh mắt anh luôn hướng về quê hương và em...”

         Cứ thế tôi mải miết ghi lại những gì mà tôi mong mỏi, những điều  thầm thì từ nơi anh vỗ về. Lúc này Hương hát vang hơn, giai điệu da diết làm tôi bâng khuâng với nụ hôn gió từ nơi biển xa, tôi viết những lời cuối thư cho anh rằng:

“Ông già Nô-en của em. Nụ hôn gió mà anh gửi tặng em qua nắng ấm trong lành của một ban mai đầu năm. Em xin...”

        Vùa dứt bài hát, Hương ôm lấy tôi im lặng. Nếu tôi một câu gì đó về quê hương, về mẹ chắc nó sẽ bật khóc. Tôi biết chứ, nên chỉ nói bâng quơ một câu:

            -  Nụ hôn gió

               -  Gì cơ? Nó thì thầm hỏi tôi

         Tôi chỉ ra phía ngoài. Sân trường tràn đầy nắng. Một cơn gió lùa vào phòng mở tung cánh cửa như một lời chào vậy. Tôi vội vàng nói :

                 - Đấy!  Nụ  hôn gió!

          Hương nhìn tôi ngơ ngác. Một ngày mới và một món quà đầu năm đã vương trên má tôi Nụ... hôn... gió...

(0) Bình luận
  • Trên đỉnh gió
    Không lãng mạn như hình dung, chiếc tàu chở Lam từ bến cảng thành phố ra đảo chính là “tàu há mồm” có niên đại còn nhiều hơn tuổi của cô. Thủy thủ trên tàu lại càng không như cô vẫn thường tưởng tượng về những chàng lính hải quân đẹp trai, từng trải với trái tim nồng nàn và tâm hồn cực kì bay bổng.
  • Tàu xuôi ra Bắc
    Ba năm trước, tôi gặp Trang trên chuyến tàu mang số hiệu SE đang di chuyển từ miền Nam ra miền Bắc. Lúc đó, tôi ngồi đối diện với Trang ở toa ghế ngồi - toa thường dành cho người đi chặng ngắn. Trong toa xộc lên mùi thuốc lá, mùi dầu gió xanh, mùi bồ kết phảng phất từ mái tóc của mấy người đàn bà và mùi của vô số thứ hàng hóa trên sàn toa.
  • Những hòn đá
    Không ai biết tại sao những người lạ lại chuyển thẳng vào cư trú trong cái làng bẩn thỉu, gồ ghề những đá là đá và quanh năm gió quật. Vợ chồng người lạ nọ đã mua một lâu đài đổ nát nằm trên đồi, sừng sững ở đó từ thuở ấu thơ của họ, và nó thuộc về ngôi làng.
  • Tình già
    Gió rít từng cơn rải những hạt mưa to rào rào vào cái vách lá dừa nhà ông già Tám làm cho con Lu đang khoanh tròn trong bếp tro giật mình ngái ngủ. Cơn giông cuối ngày làm cho đám cây mì trước nhà lúc la lúc lắc như uống từng giọt mưa sau những ngày nắng hạn kéo dài héo rũ.
  • Bầu Trời và Mặt Đất
    Ngày xửa ngày xưa, đã từ rất lâu, Bầu Trời và Mặt Đất là hai người bạn. Họ thân với nhau lắm. Ngày ngày họ cùng chơi đùa, nói chuyện, chia sẻ những niềm vui và nỗi buồn cho nhau.
  • Mùa hoa biên giới
    Sau những ngày vất vả ngược xuôi với các vụ việc, hôm nay Ban mới có một ngày rảnh rỗi. Nhớ tới lời hứa với Hoa, nhớ tới lũ trẻ trên điểm trường ở Nậm Mo Phí, Sín Thầu, nơi Hoa dạy. Ban mua một ba lô quà bánh, ít mì tôm, thịt hộp cho lũ trẻ và đặc biệt mua cho Hoa một tấm áo mới.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • [Podcast] Nét thanh lịch trong trang phục của người Hà Nội xưa
    Theo thời gian, trong nhịp sống hối hả của thời hội nhập, có rất nhiều thứ, nhiều giá trị đã bị "cuốn trôi", song với người Thăng Long - Hà Nội, dù cho đi đâu, ở đâu, họ vẫn luôn âm thầm giữ gìn nếp nhà, giữ văn hóa đất Tràng An qua việc dậy bảo con cháu cách nói năng, đi đứng, ăn uống và tất nhiên không thể thiếu việc dậy bảo con cháu về cách mặc sao cho đẹp, cho nền nã; chọn trang phục sao cho giữ được nét thanh lịch, mặc sao cho "đậm chất kinh kỳ”....
  • Tôi “phải lòng” hội họa như cách tôi từng say mê văn chương
    Tiến sĩ văn học Nguyễn Thị Thanh Lưu tình cờ đến với hội họa từ năm 2016. Chọn dòng tranh lụa kén người vẽ, chị đã nhanh chóng thể hiện tài năng sử dụng cọ và màu không thua kém tài năng ngôn ngữ. Với chị, điểm chung trong các sáng tạo nghệ thuật của mình là chất thơ và tính nữ. Xoay quanh góc nhìn “viết hay vẽ cũng chỉ là phương tiện nghệ thuật để người nghệ sĩ tỏ bày với thế giới, về thế giới”, tiến sĩ văn học Nguyễn Thị Thanh Lưu đã dành cho tạp chí Người Hà Nội một cuộc trò chuyện thú vị.
  • Bài 2: Hà Nội phát huy truyền thống lịch sử, xứng danh Thủ đô anh hùng, ngàn năm văn hiến
    Ngay sau khi tiếp quản Thủ đô (10/10/1954), Đảng bộ và chính quyền Hà Nội đã lãnh đạo Nhân dân khẩn trương khôi phục những cơ sở bị chiến tranh tàn phá, ổn định tình hình, từng bước vượt qua khó khăn, tổ chức lại sản xuất, bảo đảm đời sống Nhân dân, xây dựng cơ sở vật chất ban đầu của chủ nghĩa xã hội.
  • Quận Đống Đa: Tập trung giải quyết kịp thời, hiệu quả các vấn đề nhân dân quan tâm
    Sáng 19/9, quận Đống Đa, Hà Nội tổ chức Hội nghị đối thoại định kỳ giữa người đứng đầu cấp ủy, chính quyền với Mặt trận Tổ quốc, các tổ chức chính trị - xã hội và nhân dân trên địa bàn quận Đống Đa năm 2024.
  • Hà Nội: Ấm lòng tinh thần “lá lành đùm lá rách” của các trường học tại quận Hoàn Kiếm
    Phát huy truyền thống “tương thân tương ái”, “lá lành đùm lá rách”, “nhường cơm sẻ áo”, mới đây, 2 trường: THCS Ngô Sĩ Liên và THCS Trưng Vương (Hoàn Kiếm, Hà Nội) đã tổ chức ủng hộ, hỗ trợ cho các trường mầm non, tiểu học, THCS trên địa bàn cùng quận bị ảnh hưởng do cơn bão số 3 (Yagi) gây ra.
Đừng bỏ lỡ
Nụ hôn gió
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO