Lối về tháng Bảy

Bùi Việt Phương| 11/07/2020 20:11

data-news-2020-12-133849-mien-que.jpg
Hình như vào giữa năm, con người ta thường không nghĩ gì sâu xa cả. Những bác thợ xây tóc đã bạc, lưng đã sớm mỏi nhưng vẫn thoăn thoắt tay bay, tay thước để kịp hoàn thành ngôi nhà. Những chuyến xe chở củ, quả ùn ùn đổ về các thành phố lớn làm đầy mâm cơm, những dòng người xe trong phố xá lại đổ dồn về các công sở để tìm thấy con đường đến với những thứ cần sắm sửa. Trong thời khắc đó, có ai bắt chuyến xe sớm trong sáng ngày mới để tìm về với mẹ.
Ở các thành phố, nếu không gặp những người vẫn còn nói giọng quê, dùng phương ngữ thì thật khó đoán ai là người có gốc gác ở đây? Ai vừa mới xa quê chưa lâu. Ấy vậy mà, khi nghe nhắc đến tên làng, tên huyện, nhiều người ở phố vẫn có phút bâng khuâng bởi kí ức nhà ta ở xóm núi ấy, ở đồng bãi ấy. Bởi thế, về trong tháng Bảy là điều may mắn.
Tháng Bảy, chỉ còn lác đác vài nơi lác đác những cọng rơm vãi do cấy muộn. Những quả đồi được xẻ thành từng tầng ruộng giờ như chú trâu nằm thở sau một vụ lúa cật lực chạy đua với thời gian. Có khi leo dốc mệt lử, gặp mùa quả vừa đi qua lại thấy tiếc hùi hụi. Nhìn lên tán cây xanh mát, sạch bóng bởi được tắm mưa tháng Bảy. Hóa ra, mưa thì mùa nào cũng có nhưng mùa này, những cái cây được thảnh thơi rửa mặt sau một mùa tất bật lo cho hoa, cho trái.
Những ngày này, trong vườn mẹ có nhiều loại rau dành riêng cho những người xa quê. Âm thầm cằn cỗi suốt tháng năm, kiên gan với đất đồi, gặp mưa mùa hạ mới xanh mướt và mát ruột. Mẹ bao giờ cũng sẽ chan cho ta thật nhiều, mẹ đã già không thể theo bước chân con được, chỉ còn biết chan bát canh tràn đầy như biển. Bữa cơm trước hiên nhà trong buổi chiều trời xanh, mây trắng, chỉ có gió quê hương là mát rượi, thổi đến tận cùng làm dịu những âu lo, canh cánh tự đáy lòng.
Tháng Bảy trở về, cỏ xanh đã che lấp đi những dấu chân. Nhưng, không phải là dấu chân quen thuộc đi nương, dấu chân ngõ sau về nhà mẹ mà dấu chân ai đó đã không trở về. Thiên nhiên cũng đầy bao dung, giúp con người không phải đối diện với quá khứ. Khi ta trở về, cỏ lại nép mình nhường lối. Hình như đến giờ ta mới nhận ra, trở về cũng là một con đường mới mẻ, một con đường mới mở trong cuộc mưu sinh này. 
Ở phố, nếu bàn chân ta có đi mãi cũng sẽ không thành đường bởi có đường thì ta mới đến. Còn khi trở về nơi núi rừng đã cưu mang, bao bọc ta, đi một lần mà cảm thấy bao điều áy náy còn hằn sâu trong tâm trí như một sự ân hận. Biết là như thế mà không thể khác được, âu cũng là điều khiến ta dằn vặt nhất trong cuộc đời này. 
Tháng Bảy, mưa, nắng thất thường. Đêm cũng như ngày đều vồn vã. Vườn xưa lá xếp bên thềm vắng. Ông đã đi xa lâu lắm mà như vừa mới đây thôi. Người trai trẻ khoác ba lô, đi trong một sớm bừng lên nắng hạ. Những tán cây như cứ vươn ra mãi như bóng người vợ, người mẹ thủy chung chờ đợi. Hôm nay, có người nâng ly cafe nơi phố vắng để ngóng về, có người lặng lẽ đi dưới tán cây để cảm nhận một lối về luôn đợi mình. Lối về của kỷ niệm, của nhớ nhung và của những ưu tư. Hình như mẹ vẫn đợi ta, núi rừng vẫn đợi ta và có lẽ trong sâu thẳm tâm hồn, ta cũng đang… đợi chính mình./.

(0) Bình luận
  • Họp lớp
    Tôi bước vào lớp, có lẽ tôi là người đến cuối cùng, bởi trong lớp đã kín gần hết chỗ ngồi, chỉ còn trống một chỗ ở cuối dãy bàn bên phải. Hơi ngượng vì đến muộn nên tôi ngần ngừ trước cửa mấy giây.
  • Sen quán
    Loay hoay mãi chị mới cởi nổi bộ khuy áo. Cái áo cánh nâu bà ngoại để lại. May sao áo của bà không chỉ vừa mà như muốn vẽ lại những đường cong đẹp nhất của chị. Chị là người Hà Nội. Mẹ không biết cụ tổ đến Hà Nội từ bao giờ mà chỉ biết và kể chuyện từ đời ông bà ngoại. Rằng ông ngoại từng là nhà buôn vải lụa còn bà là ca nương ca trù nổi tiếng ở đất kinh kỳ.
  • Một giấc mơ xa
    Vân nằm duỗi chân ở sofa, nghe đài mà hai con mắt cứ ríu lại. Jim và Coen vừa theo bố chúng ra ngoài. Ở thị trấn này, trẻ em và những chú cún luôn được thỏa thích dạo chơi. Ánh nắng của buổi sáng đẹp trời chiếu xuyên qua tấm rèm cửa khiến Vân không nỡ ngủ vùi. Cô sống cùng gia đình chồng ở một vùng phía đông Hà Lan, nơi mà cuối tuần nghe nói mình đi dạo là biết sắp được chở vào rừng. Sáng này nếu không thấy mệt trong người thì cũng đã…
  • Trên đỉnh gió
    Không lãng mạn như hình dung, chiếc tàu chở Lam từ bến cảng thành phố ra đảo chính là “tàu há mồm” có niên đại còn nhiều hơn tuổi của cô. Thủy thủ trên tàu lại càng không như cô vẫn thường tưởng tượng về những chàng lính hải quân đẹp trai, từng trải với trái tim nồng nàn và tâm hồn cực kì bay bổng.
  • Tàu xuôi ra Bắc
    Ba năm trước, tôi gặp Trang trên chuyến tàu mang số hiệu SE đang di chuyển từ miền Nam ra miền Bắc. Lúc đó, tôi ngồi đối diện với Trang ở toa ghế ngồi - toa thường dành cho người đi chặng ngắn. Trong toa xộc lên mùi thuốc lá, mùi dầu gió xanh, mùi bồ kết phảng phất từ mái tóc của mấy người đàn bà và mùi của vô số thứ hàng hóa trên sàn toa.
  • Những hòn đá
    Không ai biết tại sao những người lạ lại chuyển thẳng vào cư trú trong cái làng bẩn thỉu, gồ ghề những đá là đá và quanh năm gió quật. Vợ chồng người lạ nọ đã mua một lâu đài đổ nát nằm trên đồi, sừng sững ở đó từ thuở ấu thơ của họ, và nó thuộc về ngôi làng.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • [Video] Sóng lụa làng nghề Vạn Phúc
    Là một trong những làng nghề thủ công ra đời sớm nhất vùng Đồng bằng sông Hồng cũng như cả nước, làng lụa Vạn Phúc (quận Hà Đông) là làng nghề dệt lụa tơ tằm nổi tiếng từ xa xưa. Nhiều mẫu hoa văn của lụa Vạn Phúc từng được chọn may quốc phục dưới các triều đại phong kiến. Ngày nay, ngoài việc gìn giữ, phát huy giá trị của nghề truyền thống qua các sản phẩm, làng lụa Vạn Phúc còn là điểm đến hấp dẫn của nhiều du khách trong nước và quốc tế.
  • Tọa đàm những vấn đề về kịch bản sân khấu hiện nay
    Với mong muốn tìm ra những nguyên nhân và giải pháp về vấn đề kịch bản sân khấu hiện nay, sáng 22/11, Hội Sân khấu Hà Nội tổ chức tọa đàm “Những vấn đề về kịch bản sân khấu” với sự tham gia của đông đảo hội viên trong hội.
  • [Podcast] Thu Hà Nội – Mùa của tình yêu và nỗi nhớ
    Bốn mùa, xuân, hạ, thu, đông của Hà Nội, mỗi mùa đều mang trong mình nét đẹp riêng bới hương, bởi sắc của mỗi mùa. Nhưng có lẽ, mùa thu vẫn là một mùa thật đặc biệt của Người Hà Nội. Mỗi độ thu về như gói gọn cả một Hà Nội cổ kính, trầm mặc, một Hà Nội thơ mộng và trữ tình. Chính bởi vẻ đẹp đó mà mùa thu đã trở thành nỗi nhớ cho những ai đã từng gắn bó với Hà Nội mà nay phải chia xa, là niềm ước ao một lần được “chạm vào” của nhiều du khách.
  • Triển lãm "Cộng đồng kiến tạo": Vinh danh những đóng góp giá trị cho xã hội
    Sáng 22/11, tại sân Bái Đường, Văn Miếu - Quốc Tử Giám đã diễn ra Triển lãm "Hành động vì cộng đồng" - Human Act Prize 2024 với chủ đề “Cộng đồng kiến tạo”.
  • Đồng chí Nguyễn Việt Phương giữ chức Phó Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Thành ủy Hà Nội
    Phó Bí thư Thường trực Huyện ủy Thanh Trì Nguyễn Việt Phương được điều động đến công tác tại Ủy ban Kiểm tra Thành ủy Hà Nội, giữ chức Phó Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Thành ủy khóa XVII.
Đừng bỏ lỡ
Lối về tháng Bảy
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO