Em muốn...
Mình ra Hồ Gươm dạo đi anh!
Chùm lộc vừng môi em đỏ thắm
Hoa đậu áo, mắt long lanh màu nắng
Chúm môi cười yêu Hà Nội không anh!
Gốc mõ già, búp thắp nến xuân xanh
Lộc nõn lắm, Tháp Rùa soi cổ kính
Cầu Thê Húc, tóc dài em tinh nghịch
Gió trêu đùa... vướng vai anh!
Nén hương trầm vẽ nét sương thanh
Em cầu chúc cho dân an, Quốc thái...
Khói như mây bay về trời mê mải
Có cả lời cầu chúc... chúng mình...
Tháp Bút đây rồi anh viết tiếp thơ tình
Trời xanh là giấy, ai trải thêm mây trắng
Mùa thu cho em, cho ta chiều sâu lắng
Có thu nào nụ hôn cũng online
Nhé anh, mình lên Cổ Ngư thôi
Hoàng hôn hàm tiếu, chèo thuyền như thuở trước
Sen còn không, em chưa thôi ao ước
Búp sen hồng thơm hạ vàng Hồ Tây...
Anh có nghe tiếng vọng trong mây?!
Chuông Trấn Quốc, tiếng chuông chiều Trấn Vũ?!
Nhớ xuân nao gánh hàng hoa tươi nụ
Gói hoa Ngọc Hà em khấn chúng mình yêu...
Sóng đuổi theo nhau như anh vẫn từng trêu
Dắt ta về con đường Phan Đình Phùng lá rụng
Trái sấu chín vàng em đưa tay hứng
Anh hái chiều thu... trong mơ!
Hà Nội yêu kiều, Hà Nội mãi thơ,
Xuân này mình vào Văn Miếu nhé!
Những cụ rùa thấy ta cười, bỗng trẻ
Hồ Văn em thả cánh hoa bay...
Em đòi anh đi chơi nhiều thế, chiều nay!
Sau bốn lần Hà Thành giãn cách
Anh hứa, anh đền... khi nào an toàn dịch
Khắp ngõ phố, con đường Hà Nội chúng mình yêu!
Bún ốc thôi rưng rưng màu chiều
Bánh tôm giòn nụ cười em Trúc Bạch
Tiếng cười loang đầm sen trầm tích
Trầm tích tình anh, Hà Nội chúng mình yêu!
Cảm xúc
Đêm Tây Hồ
Đường Trích Sài
Dòng xe hối hả,
Những con sóng
trở mình rộn rã
Lá bồ đề ríu rít vẫy tay
trước cổng chùa.
Hà Nội chưa vui thế bao giờ!
Như cánh chim
bay vào bầu trời tự do.
Như đàn cá phóng sinh
Ngày Tết.
Tự do cho ta biết
Giá trị của tự do...
Bốn đợt giãn cách
Hà Nội phố
im lìm vắng lặng.
Không bóng người
Hoa sữa thơm đêm cho ai?! Tháp Rùa lung linh... cô đơn...!
Một tiếng rao đêm
cũng không còn,
Trái sấu vàng... nức nở...!
Tây Hồ buồn thiu
không sóng vỗ.
Hà Nội thương!
Bất giác ngày mở cửa
Đêm Trung thu
Đèn hoa rợp phố!
Những đôi tình nhân
lại sóng bước ven hồ...
Tưởng như Hà Nội
chưa vui thế bao giờ!
Đây thăng trầm
còn vẹn nguyên
Hà Nội!
Nhớ tiền nhân
Những lời Người nói
Thấm thía, thiêng liêng!