Cô Hardy của chúng tôi

Bích Nguyễn (Dịch từ tiếng Nga)| 14/11/2022 11:03

Tôi bắt đầu cuộc sống là một đứa trẻ không có khả năng học tập. Tôi từng bị chứng rối loạn cảm nhận còn được gọi là chứng khó đọc. Một đứa trẻ mắc chứng khó đọc thường học khá nhanh từ ngữ nhưng nhìn nhận chung không như những người khác.

mh-so-11.2022-tc-nhn-truyen-co-hardy...(1).jpg
Minh họa của Lê Huy Quang

Truyện ngắn của Steven Glenn Martin (Mỹ)

Tôi cảm nhận thế giới của mình như một nơi thần kỳ lấp đầy hình dạng từ ngữ và tôi có vốn từ vựng trực quan đáng kể. Điều này giúp cha mẹ tôi đánh giá khả năng học tập của tôi một cách lạc quan.
Ở lớp 1 với nỗi khiếp sợ của mình tôi phát hiện ra rằng chữ cái quan trọng hơn từ ngữ. Những đứa trẻ khó đọc viết từ sau ra trước và thậm chí còn đặt chúng không đúng thứ tự. Vì thế mà cô giáo lớp 1 coi tôi là đứa không có khả năng học. Cô viết nhận xét của mình và đến mùa hè chuyển chúng cho cô giáo lớp 2 để tạo nên thành kiến với tôi. Vào lớp 2 tôi khá thành thạo với những bài tập đại số nhưng không có ý tưởng sắp xếp chúng lại và phát hiện thấy các công thức quan trọng nhiều hơn lời giải. Bấy giờ tôi đã hoàn toàn sợ các buổi học, vì thế mà bắt đầu mắc tật nói lắp. Tôi không thể nói một cách rõ ràng, không biết viết đề toán để sau đó giải bài tập, không thể viết ra các chữ cái của một từ - thật đúng là một tai họa. Đến mỗi môn học tôi bắt đầu ngồi ở bàn cuối, cố gắng để không lọt vào mắt các giáo viên, còn khi họ gọi tôi thì tôi lắp bắp, lẩm bẩm: “Em kh-không-biết”. Số phận của tôi đã được quyết định như thế.


Cô giáo lớp 3 của tôi đã biết trước rằng tôi không biết nói, không biết viết, không biết đọc cũng không biết đếm vì thế mà cô chẳng có hề muốn quan tâm đến tôi. Tôi phát hiện ra rằng cách tốt nhất cần làm ở trường là giả bệnh. Điều đó giúp tôi có nhiều thời gian ở lại chỗ cô y tá của trường hơn là với giáo viên, hoặc là tìm ra những lý do vớ vẩn để ở nhà hoặc xin phép đi về nhà. Tôi đã duy trì chiến lược này ở lớp 3 và lớp 4.


Và khi cứ cố tình tự hại mình thì tôi lại lên lớp 5 và rồi ở đây Chúa đã đặt trước tôi một nỗi sợ đối với cô Hardy đáng ngưỡng mộ. Ở khắp miền Tây của nước Mỹ ai cũng biết đến cô như một cô giáo đáng gờm nhất của trường tiểu học. Người phụ nữ này thật kỳ lạ, chiều cao của cô không dưới 1m80, cô thoáng nhìn tôi sau đó cô ôm lấy tôi và tuyên bố:
- Cậu ấy không hẳn là không có khả năng học, cậu ấy chỉ lập dị thôi.
Tiềm năng của một đứa trẻ ngô nghê bắt đầu được những người xung quanh nhìn nhận một cách lạc quan hơn chứ không chỉ là một cậu bé không học được. Nhưng cô Hardy không dừng lại ở đó. Cô nói:
- Tôi đã nói chuyện với mẹ em và mẹ nói rằng khi bà đọc cho em nghe, thực tế là em nhớ được tất cả, em có một trí nhớ tuyệt vời. Em chỉ không cố gắng khi người ta yêu cầu em sắp xếp chữ cái của các từ và việc đọc to là khó khăn đối với em. Vì thế, tôi sẽ báo trước để em sẽ học thuộc lòng đoạn cần thiết rồi sau đó trả lời trên lớp học. Mẹ em còn nói nếu có điều gì làm cho em chú ý thì em lý giải nó với một sự hiểu biết rất tốt. Nhưng khi mẹ yêu cầu em viết ra điều đã nói thì em bị mắc kẹt ở các chữ cái và ý tưởng của em trôi đi mất. Vì vậy trên lớp trong khi các bạn khác đọc, viết và trả lời cô thì ở nhà em có thể dễ dàng làm những bài tập này rồi hôm sau mang đến cho cô.
Và cô còn nói thêm:
- Cô nhận thấy là em không quyết tâm và sợ nói ra những ý nghĩ của mình, nhưng cô cho rằng mọi ý nghĩ cần phải được đưa ra thảo luận. Cô đã nghĩ về những điều này và không chắc chắn rằng ý tưởng của cô sẽ thực hiện được, nhưng nó đã giúp cho một người có tên là Demosthenes… em có thể nói từ “Demosthenes” chứ?
- D - d-d-d…
- Thế đấy, em có thể nói được mà. Cậu ta kém về ngôn từ và cậu ta đã luyện tập điều này khi ngậm những viên đá nhỏ trong miệng. Ở đây cô có hai viên bi lớn bằng đá cẩm thạch, em sẽ không nuốt phải chúng đâu và cô đã rửa sạch chúng. Từ bây giờ khi nào cô gọi đến em, cô muốn rằng em sẽ bỏ chúng vào miệng, em đứng lên và nói cho đến khi nào cô nghe được và hiểu được em.


Và tất nhiên, khi được hỗ trợ bởi niềm tin mà cô Hardy thể hiện rõ, cũng như cô đã hiểu được những vấn đề của tôi, tôi đã có được cơ hội thuần hóa lưỡi của mình và đã có thể nói được. Lên lớp 6, tôi vui mừng khi cô Hardy lại dạy lớp của chúng tôi. Vì thể mà tôi may mắn được theo học cô cả hai năm.


Nhiều năm sau đó tôi đã không được gần cô Hardy và chỉ vài năm trước tôi được biết rằng cô bị mắc bệnh căn bệnh nan y là ung thư. Tôi chắc chắn là cô sẽ vui mừng khi gặp lại cậu học trò khác biệt nhất đang sống cách đó 100 dặm. Tôi từng là một kẻ ngây ngô nay đã mua vé và bay đến chỗ cô cùng với hàng trăm học trò đặc biệt khác của cô. Trong suốt thời gian đó ai cũng luôn quan tâm đến cô Hardy và mọi người đã thực hiện một chuyến đi để thắt chặt mối quan hệ và dành tặng cô tình yêu của mình vào thời khắc cuối đời của cô.


Trong nhóm chúng tôi còn có những người rất đáng nể: 3 thượng nghị sỹ, 12 thành viên hội đồng lập pháp, một số lớn là giám đốc tập đoàn và những doanh nghiệp.


Khi ôn lại những hồi ức của mình, chúng tôi phát hiện ra một điều lý thú: có đến ba phần tư người trong số chúng tôi khi đã học lên lớp 5 vẫn hoàn toàn không tin vào khả năng của mình, từng coi mình là tầm thường và dựa dẫm vào các cơ hội. Sau khi được học với cô Hardy chúng tôi đã bắt đầu thấy mình là những người có khả năng, là người quan trọng và có sức ảnh hưởng, thấy mình cần phải nỗ lực để sẵn sàng đối diện với những khó khăn của cuộc sống. Và quả thực chúng tôi đã trưởng thành và thành công.

Bài liên quan
  • Người mẹ
    Bà Lành ngồi bên hiên nhà, lấy chiếc nón quạt phẩy nhè nhẹ lên gương mặt đầy mồ hôi. Tiếng thở dài não nề, lặng lẽ trôi tuột trong ánh chiều vàng vọt. Nghĩ đến ngày mai, khi người ta sẽ đưa xe đến đón Khôi về nhà, lòng bà không thôi xót xa.
(0) Bình luận
  • Họp lớp
    Tôi bước vào lớp, có lẽ tôi là người đến cuối cùng, bởi trong lớp đã kín gần hết chỗ ngồi, chỉ còn trống một chỗ ở cuối dãy bàn bên phải. Hơi ngượng vì đến muộn nên tôi ngần ngừ trước cửa mấy giây.
  • Sen quán
    Loay hoay mãi chị mới cởi nổi bộ khuy áo. Cái áo cánh nâu bà ngoại để lại. May sao áo của bà không chỉ vừa mà như muốn vẽ lại những đường cong đẹp nhất của chị. Chị là người Hà Nội. Mẹ không biết cụ tổ đến Hà Nội từ bao giờ mà chỉ biết và kể chuyện từ đời ông bà ngoại. Rằng ông ngoại từng là nhà buôn vải lụa còn bà là ca nương ca trù nổi tiếng ở đất kinh kỳ.
  • Một giấc mơ xa
    Vân nằm duỗi chân ở sofa, nghe đài mà hai con mắt cứ ríu lại. Jim và Coen vừa theo bố chúng ra ngoài. Ở thị trấn này, trẻ em và những chú cún luôn được thỏa thích dạo chơi. Ánh nắng của buổi sáng đẹp trời chiếu xuyên qua tấm rèm cửa khiến Vân không nỡ ngủ vùi. Cô sống cùng gia đình chồng ở một vùng phía đông Hà Lan, nơi mà cuối tuần nghe nói mình đi dạo là biết sắp được chở vào rừng. Sáng này nếu không thấy mệt trong người thì cũng đã…
  • Trên đỉnh gió
    Không lãng mạn như hình dung, chiếc tàu chở Lam từ bến cảng thành phố ra đảo chính là “tàu há mồm” có niên đại còn nhiều hơn tuổi của cô. Thủy thủ trên tàu lại càng không như cô vẫn thường tưởng tượng về những chàng lính hải quân đẹp trai, từng trải với trái tim nồng nàn và tâm hồn cực kì bay bổng.
  • Tàu xuôi ra Bắc
    Ba năm trước, tôi gặp Trang trên chuyến tàu mang số hiệu SE đang di chuyển từ miền Nam ra miền Bắc. Lúc đó, tôi ngồi đối diện với Trang ở toa ghế ngồi - toa thường dành cho người đi chặng ngắn. Trong toa xộc lên mùi thuốc lá, mùi dầu gió xanh, mùi bồ kết phảng phất từ mái tóc của mấy người đàn bà và mùi của vô số thứ hàng hóa trên sàn toa.
  • Những hòn đá
    Không ai biết tại sao những người lạ lại chuyển thẳng vào cư trú trong cái làng bẩn thỉu, gồ ghề những đá là đá và quanh năm gió quật. Vợ chồng người lạ nọ đã mua một lâu đài đổ nát nằm trên đồi, sừng sững ở đó từ thuở ấu thơ của họ, và nó thuộc về ngôi làng.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
  • Hà Nội dự kiến giảm 5 sở, 2 đảng ủy khối sau khi sắp xếp
    Ngày 13/12, Ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư Thành ủy Hà Nội Bùi Thị Minh Hoài đã ký ban hành Thông báo Kết luận của Thường trực Ban Chỉ đạo TP Hà Nội về tổng kết thực hiện Nghị quyết số 18-NQ/TW sau khi tiếp thu ý kiến của Ban Chỉ đạo Trung ương (Thông báo số 07-TB/BCĐ)
  • Thưởng lãm tranh sơn mài của họa sĩ Nguyễn Hải Nam
    Từ ngày 17/12/2024 đến hết ngày 23/12/2024, tại nhà triển lãm 29 Hàng Bài (quận Hoàn Kiếm, Hà Nội) sẽ diễn ra triển lãm tranh sơn mài của họa sĩ Nguyễn Hải Nam.
  • Xây dựng văn hóa trong chính trị và kinh tế: “Đường băng” để Hà Nội tiến vào kỷ nguyên mới
    Quán triệt quan điểm phát triển hài hòa giữa kinh tế và văn hóa, văn hóa phải được coi trọng và đặt ngang hàng với kinh tế, chính trị, xã hội; Thành phố Hà Nội thường xuyên quan tâm xây dựng văn hóa trong chính trị và trong kinh tế, xác định đây là giá trị, chất lượng, trình độ phát triển của chính trị, kinh tế với tư cách là hai lĩnh vực cơ bản, trọng yếu nhất của đời sống xã hội.
  • Triển lãm "Quân đội anh hùng - Quốc phòng vững mạnh"
    Sáng 13/12, Bảo tàng Lịch sử Quân sự Việt Nam tổ chức Triển lãm “Quân đội anh hùng - Quốc phòng vững mạnh”. Triển lãm giới thiệu gần 300 hình ảnh, tài liệu, hiện vật khái quát quá trình xây dựng, chiến đấu và trưởng thành của Quân đội nhân dân Việt Nam, thành tựu 35 năm thực hiện Ngày hội Quốc phòng toàn dân.
  • Hà Nội - 36 khúc giao thời: Khám phá sự giao thoa quá khứ và hiện tại của 36 phố phường
    “Hà Nội - 36 khúc giao thời” - chuỗi hoạt động khám phá 36 phố phường Hà Nội và những nét văn hóa đặc sắc từ Hà Nội xưa sẽ diễn ra vào ngày 15/12/2024 tại Cafe Phố Hàng (251 Phố Hồng Hà, Phường Phúc Tân, Quận Hoàn Kiếm, Hà Nội). Đến với không gian mang đậm dấu ấn đặc trưng của từng góc phố cổ Hà Nội, công chúng, đặc biệt là giới trẻ sẽ có cơ hội khám phá và hiểu hơn những giá trị văn hóa của Thủ đô.
  • Các di tích ở Hà Nội mở cửa đón khách tham quan trong tất cả các ngày nghỉ Tết 2025
    Sở Văn hóa và Thể thao Hà Nội vừa ban hành Kế hoạch số 853/KH-SVHTT ngày 9/12/2024 về việc tổ chức các hoạt động văn hóa, nghệ thuật, thể thao, quản lý lễ hội, trong dịp Tết Dương lịch và Tết Nguyên đán Ất Tỵ 2025.
  • Từ giao thông thông minh đến mục tiêu “Hà Nội - Thành phố thông minh”
    Phó Chủ tịch UBND Thành phố Hà Nội Dương Đức Tuấn vừa ký ban hành Quyết định phê duyệt Đề án Giao thông thông minh trên địa bàn Thành phố. Triển khai Đề án này, Hà Nội sẽ hiện thực hóa mục tiêu phát triển Thủ đô “Văn hiến – Văn minh – Hiện đại”, “Hà Nội - thành phố thông minh” trong tương lai gần, góp phần làm nền tảng để Thủ đô cùng cả nước bước vào kỷ nguyên vươn mình của dân tộc.
  • Hà Nội phê duyệt phương án, vị trí công trình cầu Thượng Cát bắc qua sông Hồng
    UBND TP Hà Nội vừa ban hành Quyết định 6316/QĐ-UBND về việc phê duyệt phương án, vị trí công trình cầu Thượng Cát và đường hai đầu cầu tỉ lệ 1/500 tại quận Bắc Từ Liêm và huyện Đông Anh.
  • [Podcast] Văn hóa thưởng thức cà phê của người Hà Nội
    Thủ đô nghìn năm văn hiến, nơi mỗi điều dù nhỏ bé cũng đều dung chứa những nét văn hóa rất riêng của người Hà Nội. Trong thưởng thức cà phê cũng thế, người Hà Nội cũng có cách thưởng thức rất riêng, để rồi thời gian trôi qua đã tạo nên nét văn hóa không thể thiếu trong đời sống sinh hoạt thường ngày của người Hà Nội.
  • Nghệ thuật "Hát sắc bùa" được công nhận là di sản văn hoá phi vật thể Quốc gia
    Hát sắc bùa mang đậm giá trị lịch sử, gắn liền với sự hình thành và phát triển của các cộng đồng ngư dân tại mảnh đất Minh Hóa và thành phố Đồng Hới, nó tồn tại từ bao đời nay. Hát sắc bùa trên địa bàn tỉnh Quảng Bình từ trước đến nay, vừa kế thừa Hát sắc bùa của các vùng khác trên mọi miền Tổ quốc...
Cô Hardy của chúng tôi
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO