Trần Kim Lâm
BÔNG HỒNG THÉP CHỮA CHÁY
(Viết về Đại úy Nguyễn Thị Ngọc Lan, lực lượng cứu nạn, cứu hộ Công an Thành phố Hà Nội)
Lưỡi lửa len ngùn ngụt
Thở khói đen mịt mù
Bông hồng thép vun vút
Cứu người bao chung cư.
Chị- Người lính chữa cháy
Nghe mệnh lệnh chỉ huy
Tiếng thất thanh hoảng loạn
Lao vào giữa hiểm nguy.
Chạy đua từng giây phút
Đương đầu những khó khăn
Những ánh mắt dõi đợi
Đưa gót chị băng nhanh.
Cứu bao người mắc kẹt
Bến an toàn khẩn trương
Diệt tận cùng "giặc lửa"
Mệnh lệnh tim yêu thương.
Đôi bàn tay bé nhỏ
Vết chai sần thời gian
Phồng rộp rơm rớm máu
Chẳng một chút thở than.
Chị quen rồi vội vã
Còi cứu hỏa lên đường
Luôn tôi luyện sắt đá
Sự gan dạ can trường.
Đam mê gạt sợ hãi
Lòng dũng cảm chị mang
Cháy hết mình tận hiến
Phía sau đẹp, dịu dàng.
Chị, sau ngày vất vả
Hạnh phúc gia đình mình
Những ngôi sao lấp lánh
Nghỉ ngơi hẹn bình minh...