Bố là nhà, bố là quê hương

Hà Thy Linh| 22/08/2020 18:06

Bố là nhà, bố là quê hương

Trong mắt bố mẹ, chúng ta mãi là những đứa trẻ, cần được chở che bao bọc. Có lẽ với bố, tôi luôn là cô bé bảy tuổi, mặc chiếc váy trắng tinh, vừa tan học là chạy như bay tới chỗ bố, để khoe rằng “hôm nay con không làm dây mực ra quần áo”. Nhưng vì vội vã, tôi vấp ngã, cả người lẫn váy lấm lem bùn đất. Thế là tôi òa khóc. Bố đang gỡ lưới bắt cá, thấy tôi chỉ lắc đầu, nhẹ nhàng hỏi “con có đau không”. Bởi tôi hậu đậu, mau nước mắt, nên lúc nào bố cũng thương tôi.

Bố đặt nhiều kỳ vọng ở tôi, vì tôi là chị cả. Tôi muốn gì bố cũng gắng mua cho, dù nhà tôi chẳng hề khấm khá. “Bố ơi, mua cho con đài cát-sét để con học tiếng Pháp và nghe đọc truyện bố nhé”, “Bố ơi, con đi học xa rồi, bố mua xe đạp cho con nhé”, “Bố ơi, bố đèo con đi thi học sinh giỏi nhé”… Mọi việc tưởng chừng khó khăn vào tay bố đều trở nên đơn giản. Bố giỏi sửa đồ, bố nấu ăn ngon, bố kể chuyện hay và hình như cái gì cũng biết. Nghe mẹ kể, ngày xưa bố học giỏi, nhưng vì nghèo nên phải nghỉ giữa chừng. Vì thế bố luôn cố gắng dành cho chúng tôi những điều tốt nhất.

Sau những thành công dù rất nhỏ của chị em tôi, luôn có bóng dáng âm thầm của người cha yêu thương con hết mực. Bố luôn tự hào về tôi, mặc dù tôi chưa làm được điều gì lớn lao cả. Bố luôn tôn trọng và ủng hộ tôi. Dù tôi rớt đại học bao nhiêu lần, bố vẫn động viên tôi thi tiếp. Và tôi đỗ đại học sau bảy lần đi thi. Dù tôi thất bại, bố vẫn luôn an ủi và đưa ra lời khuyên để tôi sửa sai và bắt đầu làm lại. Bố dạy tôi lạc quan, dạy tôi phải ngẩng cao đầu mà sống, bố bảo “thua người ta cái giàu sang, hơn người ta cái đàng hoàng”. Tôi luôn cố gắng để bố tự hào về tôi. Vì tôi là con gái rượu của bố mà!

Bố tôi vóc người nhỏ, làn da rám nắng vì quanh năm cởi trần lội ao. Bố yêu đàn cá giống, chăm chút chúng như con. Mỗi độ xuân về, chỉ cần thấy bố là thấy Tết. Vì bố sẽ sửa lại cái bếp, lợp lại mái nhà, quét vôi tường từ trong ra ngoài. Vì bố sẽ gói những chiếc bánh chưng ngay ngắn và đẹp mắt. Vì trước đêm ba mươi, kiểu gì bố cũng ra chợ và vác về một cây quất rồi trang hoàng lộng lẫy. Bố bảo có vậy mới là xuân.

Mỗi lần đi xa, bụng dạ tôi cồn cào, chỉ muốn về nhà thật mau, để được ăn cơm bố nấu. Chỉ là những món đơn giản, mà sao bố nấu thì lại ngon đến vậy. Mỗi khi xa Hà Nội, tôi thèm bát canh cua, thèm đĩa lươn rán và nhớ nồi cá kho của bố. Có những khi xa nhà vài tháng, tôi bỗng quay quắt nhớ giọng hát bố lúc ngồi chẻ lạt hay đan ống bắt lươn. Và khi đó tôi hiểu rằng, bố là nhà, bố chính là quê hương.

Nhưng bố lại ra đi quá sớm, khi tôi còn chưa thể báo đáp cho bố một cuộc sống đủ đầy. Ước gì thượng đế cho tôi thêm một chút thời gian, để tôi thực hiện những điều bố mong mỏi, để bố mãn nguyện trước khi nhắm mắt xuôi tay... Mỗi lần xem phim “Về nhà đi con”, tôi nghĩ tới bố mà hai mắt rưng rưng. Thấy bố từng ngày phải chiến đấu với cơn bạo bệnh, tim tôi đã đau đớn biết nhường nào. Giá mà tôi có thể chịu đau thay bố thì tốt biết bao!

Dẫu biết rằng “giá như” hay “nếu” chỉ dành cho những điều không bao giờ có thể, nhưng tôi vẫn ước bố trở về với mẹ con tôi. Để tôi có thể chăm sóc bố tốt hơn. Để tôi không cảm thấy hối tiếc vì những điều chưa thể làm cho bố. Để bố có thể tự hào rằng, đứa con gái mà bố đưa đi thi học sinh giỏi môn Văn ngày nào sắp ra mắt sách riêng. Để tôi có thể khoe với bố rằng, con gái rượu của bố đã đi công tác nhiều nơi - cả những nơi bố đã đi qua hay chưa từng đặt chân tới, đứa con gái mà bố vẫn bảo “nhìn như học sinh mẫu giáo” cũng ra dáng người lớn đáo để. Để nói với bố rằng, nhà mình lắp truyền hình cáp rồi, bố con mình tha hồ xem bóng đá. Để làm tất cả những điều bố con tôi từng hứa với nhau.

Con đã từng ước mơ làm được những điều thật vĩ đại, nhưng cho đến cuối cùng, điều con mong muốn nhất lại đơn giản chỉ là còn bố để được yêu thương. Ngày hôm nay, nghĩ về bố để con mạnh mẽ hơn. Chỉ hôm nay, con xin được yếu lòng một chút. Ngày mai, con sẽ lại là đứa con gái cứng cỏi và can trường của bố. 
Bố ơi, con nhớ bố rất nhiều!
(0) Bình luận
  • Tiếng hát trong vỏ ốc
    Đêm. Run rủi thế nào hai người phụ nữ ấy lại gặp nhau ngay trên bãi cát. Biển về khuya vắng lặng. Những cặp tình nhân thậm chí cũng đã rời đi vì gió trời bắt đầu trở lạnh. Cô đang giẫm lên dấu chân xiêu vẹo của người phụ nữ đi trước mình. Người đàn bà ấy chậm rãi từng bước, dáng đi có phần nghiêng ngả như một kẻ say.
  • Quà trung thu của ba
    Khoa đang rất vui vì lần đầu tiên được cùng ba tự tay làm đồ chơi Trung thu. Những năm trước, cậu cũng có đèn lồng, đầu lân nhưng đều là quà mẹ mua sẵn vì ba phải đi công tác. Năm nay, ba được nghỉ phép, liền rủ Khoa cùng làm đầu lân bằng tre và giấy báo cũ.
  • Đôi mắt xuyên bão
    Buổi sáng đầu thu, gió vương chút lạnh và lá trên hàng sấu trước cửa văn phòng Hương bắt đầu úa vàng. Hương pha một ấm trà sen. Thói quen ấy cô đã giữ suốt bao năm cho dù cô chẳng nghiện.
  • Chuyện người đàn bà
    Chín năm về trước, vào khoảng chiều tối, anh phó công tố viên Py-ốt-tơ-rơ Xia-rơ-dếch và tôi ngồi xe ngựa băng qua đồng cỏ đang mùa phơi để đưa mấy lá thư từ trạm về.
  • Sau bão
    Tiếng ấm đun sôi ùng ục. Chị toan mở nắp, chợt nghe có tiếng bước chân. Lại thế. Bà Thịnh giật lấy quả trứng khỏi tay chị. Bà miết ngón trỏ lên vỏ trứng nhẵn bóng như muốn truyền vào đó một thứ nôn nóng khó tả, rồi đập vỡ bằng cái bực dọc đang hừng hực dâng lên. Chẳng ai được ăn quá hai quả trong tuần. “Mì còn dư, lại muốn trương ra rồi húp?” - bà liếc sắc lẹm, ánh nhìn như lưỡi móc câu thọc thẳng vào miệng cá.
  • Tiếng “tút tút” cuối cùng
    Xóm Tìm nằm nép mình bên dòng sông Trà Lý, nơi bầu trời dường như sà xuống thấp hơn, và mùi bùn non cứ thế quyện vào hơi thở, vào máu thịt của những người dân lam lũ. Ở cái xóm nhỏ ven đê này, mỗi buổi sáng, vào lúc sáu giờ, một chuỗi âm thanh quen thuộc “tút tút…” lại vang lên từ chiếc loa truyền thanh của xã đặt trên đỉnh cột làm từ một cây xoan già.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Múa bồng Triều Khúc và chèo tàu Tổng Gối: Di sản sống giữa lòng Thủ đô
    Sáng 4/12, Hội Văn nghệ Dân gian Hà Nội tổ chức cuộc tọa đàm “Diễn xướng dân gian trong lễ hội Hà Nội: Múa bồng Triều Khúc và chèo tàu Đan Phượng”. Qua phần trình bày của nhà nghiên cứu Giang Nguyên Bồi, họa sĩ Giang Nguyên Thái và Giám đốc Trung tâm Văn hóa Thể thao xã Ô Diên Bùi Thị Quyên, những giá trị lịch sử, đặc trưng nghệ thuật và hành trình bảo tồn, phát huy của hai loại hình diễn xướng dân gian độc đáo này đã được làm sáng rõ.
  • Bài 4: Nguồn nhân lực văn hóa nghệ thuật - “lực lượng tiên phong” chấn hưng văn hóa
    Dự thảo Văn kiện Đại hội XIV khẳng định văn hóa không chỉ là nền tảng tinh thần, nguồn lực nội sinh mà còn là động lực và hệ điều tiết phát triển bền vững. Đặt con người vào trung tâm, Dự thảo nhấn mạnh yêu cầu “chăm lo đội ngũ văn nghệ sĩ” và “ưu tiên phát triển các cơ sở đào tạo văn hóa, nghệ thuật”... Đây không chỉ là bổ sung nhiệm vụ mà là sự tái định vị vai trò của văn học nghệ thuật trong phát triển văn hóa.
  • Đưa làng nghề Hà Nội thành trụ cột phát triển công nghiệp văn hóa Thủ đô
    Thành phố Hà Nội là “đất trăm nghề” và các làng nghề có bề dày lịch sử, số lượng nghề và làng nghề lớn nhất cả nước. Do đó, việc HĐND Thành phố Hà Nội khóa XVI vừa thông qua Nghị quyết về chính sách hỗ trợ bảo tồn, phát triển làng nghề và ngành nghề nông thôn trên địa bàn Hà Nội là cơ sở quan trọng, trụ cột để phát triển công nghiệp văn hóa Thủ đô trong kỷ nguyên mới.
  • Thành phố Hà Nội khen thưởng HLV, VĐV xuất sắc tại giải Bi sắt vô địch thế giới năm 2025
    Sau năm trận vòng loại với bốn chiến thắng thuyết phục trước Canada, Nhật Bản, Ba Lan và đội chủ nhà Pháp 1, đánh bại Cộng hòa Séc ở vòng đấu trực tiếp, giành chiến thắng sít sao trước đội tuyển Bỉ. Ở trận chung kết, đội tuyển Việt Nam đã chơi một trận đấu xuất sắc, hoàn toàn áp đảo để đánh bại Thái Lan 13–1, qua đó lên ngôi vô địch thế giới đầy thuyết phục
  • 60.000 học sinh lập kỷ lục kép với màn đồng diễn võ nhạc Vovinam ấn tượng
    Chương trình đồng diễn võ nhạc Vovinam với sự tham gia của 60.000 học sinh từ 165 điểm trường tại Thành phố Hồ Chí Minh đã chính thức xác lập kỷ lục kép Việt Nam và thế giới cho nội dung “Chương trình đồng diễn võ nhạc Vovinam trực tiếp kết hợp trực tuyến tại các điểm trường có số lượng học sinh tham gia đông nhất Việt Nam và thế giới”.
Đừng bỏ lỡ
Bố là nhà, bố là quê hương
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO