Đã bao lần muốn nói chuyện với anh, muốn nhắn tin gọi điện cho anh nhưng em đà nh kìm lại bởi sợ ảnh hưởng đến công việc và cuộc sống của anh, sợ anh sẽ phát bực vì những câu nói của anh, sợ anh đau đầu vì anh đã quá bận với công việc ở cơ quan rồi nên em đà nh kìm lại..
Vậy nhưng có bao giử anh nghĩ đến em không, có bao giử anh cảm thấy day dứt vì những gì đã là m với em không?
Khi yêu em, anh tìm mọi cách để chinh phục, để có được em, anh không tiếc một lời nói nà o để ca ngợi, dà nh tặng em. Dù bận công việc đến mấy anh cũng nhắn tin, gọi điện, đi công tác vử cũng tìm gặp em ngay. Cũng vì thế mà dù nghi ngại trước sự xa hoa, sang trọng của anh, nhưng trước thái độ quá chân tình và có vẻ thật lòng ấy, em đã tin và đã yêu...
Em đã tưởng rằng mình hạnh phúc khi có anh (ảnh minh họa)
Khi yêu nhau, anh đã gọi em bằng những từ ngữ ngọt ngà o và dịu dà ng nhất. Anh đã kể cho em không thiếu một câu chuyện gì vử công việc, cuộc sống và mong ước của anh. Mình đã hứa với nhau rằng có thể không yêu nhau mãi mãi nhưng những giây phút bên nhau và còn yêu nhau phải là những phút giây thật thà và chân thà nh nhất.
Mình đã thống nhất rằng nếu khi nà o không yêu thì một trong hai sẽ nói ra, dù đau đớn nhưng đó là cách tốt nhất cho cả hai. Vậy tại sao giử đây anh không thực hiện?
Hạnh phúc và tình yêu vốn mong manh, khó nắm bắt. Hôm nay yêu nhưng ngà y mai đã có thể tan vỡ, vì thế điửu duy nhất em mong muốn trong cuộc tình với anh là sự chân thà nh và thằng thắn, chẳng lẽ điửu đó khó thế sao?
Không yêu em, anh có thể nói thẳng ra một câu. Em sẽ ra đi, không bao giử trở lại, không trách móc và oán hận gì cả, bởi ai trách được khi tình cảm đã không còn? Ai muốn níu người không còn cảm xúc khi ở bên cạnh mình?
Vậy mà anh lặng lẽ rời xa em không một lời từ biệt. Tất cả những gì em nhận được ở anh chỉ là câu nói muôn thuở: Anh bận quá, anh đang họp, anh đang tiếp khách... Phải chăng anh sợ em sẽ không chịu được khi nghe lời nói phũ phà ng ấy? Hay anh là con người hoà n hảo nên không muốn để người khác phải đau lòng, không muốn người khác phải nghĩ xấu vử mình?
Vậy thì anh đã sai! Chính sự im lặng đó đã giết chết tình yêu của em dà nh cho anh. Em yêu một con người hà i hước, trẻ trung, thông minh chứ không tìm đến một người lạnh lùng và giả dối như vậy...
Dù rất đau, em cũng có thể hiểu: Sự im lặng là kết thúc. Và em cũng sẽ không là m phiửn anh nữa. Nhưng chắc chắn một điửu, anh đã mất đi sự tôn trọng và lòng tin em dà nh cho anh vì anh không phải là một người biết cách cư xử sau một mối tình.
Tạm biệt anh, người đà n ông với sự im lặng đáng sợ...