Xót xa nhìn mẹ bị đánh ghen!
Lâu nay tôi sống bằng chính đồng tiửn của mẹ. Cuộc sống của gia đình tôi ngà y hôm nay cũng nhử một đôi bà n tay của mẹ mà có. Tôi phải công nhận mẹ đã hy sinh nhiửu cho gia đình, cho bố con tôi. Nhưng...
Mẹ rất đẹp. Tôi phải công nhận là như vậy. Hình như cà ng ngà y mẹ cà ng đẹp ra. Mẹ dịu dà ng. Mẹ chu toà n công việc nhà , giửi cả công việc kinh doanh. Mẹ là thần tượng trong lòng bố tôi, anh trai tôi và cả tôi nữa. Mẹ đã là m tất cả những gì mà một người mẹ hiửn dà nh cho gia đình.
Mẹ tự lập công ty và quản lý bao năm nay. Hơn 40 tuổi, mẹ đã là chỗ dựa chính vử kinh tế của nhà tôi. Còn bố được theo đuổi niửm đam mê của mình. Bố con tôi luôn tôn sùng mẹ, thực lòng trong trái tim tôi, mẹ đẹp và tuyệt vời biết bao nhiêu!
Cà ng ngà y mẹ cà ng đẹp mặn mà . Đi ra ngoà i, mẹ được nhiửu người ngườ¡ng mộ lẫn nể trọng. Vử nhà , mẹ được bố con tôi tôn sùng, thầm thần tượng. Để chu toà n được cả việc gia đình lẫn việc cơ quan là một điửu không dễ dà ng, nhưng mẹ đã là m được!
Cuộc sống gia đình tôi trôi qua êm ấm với đầy ắp kỷ niệm. Mọi người sớm tối quây quần bên nhau. Bố hiửn là nh, ít nói và sống khá tình cảm. Mẹ khéo léo, hoạt bát và chiửu chuộng con cái. Anh em chúng tôi đã có những năm tháng tuổi thơ hạnh phúc trong vòng tay bố mẹ như thế.
Khi tôi bước và o năm thứ ba đại học, anh trai tôi đi du học bên Pháp. Nhà tôi chỉ còn 3 người, ít khi cùng nhau ngồi chuyện trò như xưa, ai cũng có việc để là m. Bố mải mê với công việc của một giảng viên Đại học. Tôi cũng đã lớn và tự thấy ngoà i gia đình thì còn bao cái hút hồn tôi, đó lao những mối quan hệ yêu đương, bạn bè.
Nhưng sự thay đổi, xáo trộn chỉ thực sự diễn ra khi mấy tháng nay, mẹ ngà y nà o cũng bận việc công ty đến khuya mới vử tới nhà . Nhưng bố hiểu và thông cảm cho sự vất vả của mẹ. Bố xưa nay vẫn hiửn là nh như vậy, lúc nà o cũng rất mực thương yêu vợ con. Tôi cũng thương mẹ lắm! Nhưng rồi mọi chuyện đã không như tôi vẫn nghĩ...
Trong một tối ở quán cà phê cùng người yêu, trong giây lát, tôi sửng sốt, bà ng hoà ng nhận ra mẹ của mình đang ngồi trong vòng tay của một người đà n ông khác.
Nhưng không chỉ có vậy, tôi đã phải chứng kiến cảnh tượng người mẹ mà tôi yêu thương đã nhục nhã như thế nà o khi bị một người đà n bà khác đến đánh ghen. Trái tim của đứa con gái như tôi chết lặng, đau đớn.
Tôi đã sửng sốt, bà ng hoà ng nhận ra mẹ của mình đang ngồi trong vòng tay của một người đà n ông khác...(Ảnh minh họa)
Thật không thể tin nổi, người mẹ của tôi trở nên tà n tạ với đầu tóc rối bời, quần áo xộc xệch... Mẹ khóc lóc van xin người đà n bà kia. Tôi như muốn điên lên trước cảnh tượng ấy, nó thực sự quá sức chịu đựng, vừa thương mẹ, vừa xấu hổ. Người đà n ông điển trai, kém tuổi mẹ kia đang cố gắng giải thích và can ngăn người đà n bà đang chửi thử mẹ.
Choáng váng, xót xa, tôi chỉ biết đứng nhìn mẹ mình bị nhục mạ. Người phụ nữ thà nh đạt mọi ngà y trong mẹ đã không còn. Lúc nà y ở mẹ chỉ còn sự yếu đuối, xấu hổ. Không thể nói được điửu gì, tôi chạy đến bên mẹ, ôm lấy mẹ trong nước mắt.
Nhục nhã và ê chử, tôi là m sao có thể tưởng tượng được cái ngà y nà y? Mẹ đang phản bội lại gia đình. Bố yêu thương, chiửu chuộng mẹ là thế! Vậy mà tại sao hôm nay mẹ lao và o vòng tay của một người đà n ông khác? Tôi giật mình thảng thốt khi nghĩ đến việc phải chăng mẹ đã không còn thuộc vử bố con tôi nữa?
Tim tôi đau nhói, người mẹ mà tôi tự hà o và tin yêu hết mực là thế nà y ư? Nước mắt tôi chưa bao giử chảy nhiửu đến thế! Khi ấy hình ảnh của bố cặm cụi với công việc, với tình yêu thương dà nh cho mẹ lại hiện vử trong tôi.
Tôi trở nên xa cách với mẹ. Tôi không muốn giáp mặt với người đang tâm phản bội lại gia đình ấy. Tôi thường vử muộn, cả tuần sau đó tôi không vử nhà ăn cơm mà ở miết bên nhà đứa bạn thân. Tôi muốn có thời gian để tha thứ cho mẹ. Rồi tôi lại lang thang một mình để cố tìm một lý do nà o đó để có thể thông cảm cho mẹ mình nhưng thật khó...
Ai hồi xuân cũng ngoại tình sao?
Những ngà y sau đó cuộc sống với tôi chẳng khác nà o địa ngục. Trong từng giấc ngủ của tôi cứ bị ám ảnh bởi những lời mắng mử thậm tệ của người đà n bà ấy dà nh cho mẹ mình. Dù đã cố lấy chiếc gối bịt tai lại nhưng không hiểu sao trong đầu tôi, cảnh tượng ấy cứ hiện hình, giằng xé, oang oang những tiếc khóc thút thít của mẹ.
Bạn trai tôi sau lần đó đã nhìn tôi với một con mắt khác. Anh trở nên lạnh lùng hơn với tôi, lẽ và o anh đang coi thường tôi vì có một người mẹ ngoại tình? Dù không nói ra nhưng nhìn và o mắt anh, tôi biết mình không còn xứng đáng.
Tôi không tin ai hồi xuân cũng ngoại tình.(Ảnh minh họa)
Tôi lẩn tránh mẹ rồi giử đây lại lẩn tránh cả người con trai mình yêu. Tôi sợ người ta sẽ nói ra lời chia tay, sợ sự khinh bỉ, miệt thị. Tôi sợ tất cả những gì thuộc vử tình yêu. Trong tôi khi đó chỉ còn lại là sự giải dối, đau đớn.
Tôi vẫn chưa nói chuyện nà y với bố. Sau hôm đó mẹ chỉ biết xin lỗi và mong tôi giữ kín chuyện nà y, đừng cho bố biết. Mẹ cố giải thích với tôi là vì mẹ thấy cô đơn, mẹ đang độ tuổi hồi xuân, mẹ thèm cảm giác lạ, mẹ chỉ muốn cải thiện chứ tình yêu mẹ dà nh hết cho bố con tôi... Bao lý do mẹ đưa ra cà ng khiến tôi xót xa hơn. Tôi hét lên: Thế ai hồi xuân cũng giống mẹ hết sao?
Tôi nói những lời đó trong tâm trạng rưng rưng nước mắt. Lúc nà y tôi thấy thương bố hơn bao giử hết. Đã nhiửu lần bắt gặp cảnh bố cặm cụi với cái bếp và vồn vã quan tâm đến mẹ, đun lại thức ăn cho mẹ, mà lòng tôi đau đớn!
Bố có quyửn được biết người đà n bà của mình đã phản bội ra sao? Nhưng tôi lại không muốn bố mẹ tan nát. Tôi cà ng không muốn bố phải đau khổ vì mẹ.
Tôi bắt đầu sợ nếu bố biết được sự thực thì sẽ như thế nà o? Là con, tôi nghĩ mình phải có trách nhiệm giữ gìn hạnh phúc của gia đình.
Nhưng đã cố gắng để tự biện hộ cho mẹ nhưng cảm giác đau khổ vẫn không hử vơi đi. Mẹ đã đánh mất mình chỉ vì cái tuổi hồi xuân như lời mẹ nói. Mẹ cũng đã đánh mất tất cả những gì mà bố con tôi từng tự hà o. Tất cả niửm tin, tình yêu mà tôi dà nh cho mẹ, cuối cùng chỉ còn lại là con số 0 tròn trĩnh.
Tôi từng tự hà o vử mẹ bao nhiêu thì bây giử cà ng hận mẹ bấy nhiêu. Cái lần chứng kiến cảnh mẹ ngoại tình là lúc trái tim tôi tan nát, vỡ òa.
Tôi đã không dám tin trên đời nà y còn có tình yêu. Tôi sợ những giọt nước mắt của mẹ. Tôi sợ những lời giải thích ấy. Tôi sợ đêm đến lại phải trở vử ngôi nhà của mình, lại bắt gặp cái cảnh bố tận tâm với gia đình, với mẹ, vẫn yêu thương chiửu chuộng mẹ. Nước mắt tôi cứ chảy vử đêm...