Chịu chơi thì phải biết hút
Đi là m vử, chị Hương phát hiện trong nhà có tà thuốc lá, khi thì phòng khách, khi thì ở nhà tắm. Nghĩ chồng "cẩu thả" hút xong mà không chịu bử gọn nên chị là m thinh, để chồng tự nhận ra. Thế nhưng,sự việc không những không được cải thiện mà còn xảy ra liên tục hơn. Chị cằn nhằn với chồng, nà o ngử mới phát hiện ra anh không phải là thủ phạm.
Nhà có ba người, anh không, chị không, chả nhẽ là cô con gái đang tuổi ăn tuổi nhớn. Chị bán tính bán nghi, gọi con vử hửi, thì nó lại rất thà nh thật khai ra, khiến chị điếng người. Thì ra, Hoa, chơi với một hội bạn. Trong hội đó có 5 "nữ tướng" thì có 4 nà ng thuộc loại nghiện thuốc lá nặng, chỉ có mình Hoa là đang chập chững thử. Lúc đầu, Hoa cũng không muốn hút và thường khuyên các nhân trong nhóm bử thuốc, nhưng trước những lời khích bác, lôi kéo của chúng bạn, chỉ sau 2 tháng cô bạn 16 tuổi nà y đã hút rất "nghử".
Không chỉ nhóm Hoa biết hút thuốc, nhiửu nhóm khác cũng chẳng hử thua kém. Muốn thể hiện "sức nặng" của mình thì các cô gái phải là m tất cả những việc mà bạn trai hay là m và hút thuốc là không ngoại lệ. Có một lần, hội Cá Sấu ở lớp bên cạnh nhìn thấy Hoa ho sặc sụa khi hút một hơi thuốc lá. Thế là những giọng cười châm biếm, coi thường là m Hoa quyết tâm hút thuốc để không bị quê.
Nghe con gái kể mà chị Hương không tin và o tai mình, vì lí do dẫn con đến khói thuốc thật đơn giản: Không muốn quê" với bạn. Mới tầm tuổi nà y mà con gái chị đã có những suy nghĩ lệch lạc như thế. Giống như chị Hương, chị Là i cũng "bật ngửa người" khi phát hiện ra con gái mình tay đang "lăm lăm" đử giòn vì điếu thuốc. Nạt nộ, hửi tại sao lại "hư đốn" thế, thì nó hồn nhiên: "Khói thuốc giúp con có thêm nhiửu bạn mới. Ở trường con có hẳn một nhóm các bạn nữ biết hút thuốc. Lúc đầu con cũng không thích nhưng do tò mò, con đăng ký tham gia là m thà nh viên. Con được các bạn chỉ bảo tận tình, tỷ mỷ cho các cách hút thuốc đúng kiểu dân chơi. Thế là con thử và biết".
Đau lòng khi thấy con "là m bạn" với khói thuốc (ảnh minh hoạ)
Chị Là i ngồi sụp ngay xuống, chị không ngử đứa con mà chị cứ nghĩ là còn bé bửng lắm, lại có thể "nhơn nhơn" với điếu thuốc trong tay với những lời lẽ rất đỗi tự hà o như thế.
Chưa hết, nó còn kể cho chị tường tận cách hút: Theo cách truyửn đạt của ma cũ muốn hút thuốc ngon, Minh - con gái chị phải đập đập đầu thuốc xuống bà n, hay nhúng và o nước chè để khi hút thuốc đậm đà hơn. Để có thể thở ra khói có hình thù thì Minh phải hút một hơi thật sâu, giữ khói trong miệng và i giây, uốn cong miệng rồi thở ra nhẹ nhà ng những là n khói trắng muốt. Thế là Minh tập công khổ luyện và trở thà nh ˜tay nghiửn thuốc có tiếng.
Đắng lòng thấy con mất cơ hội
Luôn đứng đầu vử thà nh tích học tập trong lớp, Trang được bạn bè và thầy cô và bạn bè yêu mến, duy chỉ có điửu không ai biết cô bé nhử nhắn ấy lại nghiửn thuốc lạ. Cô bé bắt đầu là m bạn với thuốc từ năm 12 tuổi và cho đến nay đã có thâm niên 4 năm. Vốn thích thú với chiếc điếu cà y của bố, hút xong là người cứ say say, phê phê, Hương cũng muốn thử một lần cho biết. Những lúc bố mẹ vắng nhà , chỉ với một chút thuốc là o và cái điếu cà y, Trang tha hồ thử nghiệm và bay bổng trong là n khói.
Gần hết năm học, nhử lời ca ngợi và giới thiệu của cô giáo mà Trang được tham gia và o Dự án là m trong sạch môi trường sống của Thụy Điển. Thế nhưng đến giử chót cô đã bị loại ra bởi Giám đốc Dự án chẳng may thấy Trang đang cố rít hơi cuối cùng để lấy bình tĩnh. Thế là chỉ vì tật nghiửn thuốc là mà Trang mất đi cơ hội thử sức mình trong một dự án mà cô vô cùng yêu thích.
Trang khóc lóc, hối hận, nhưng đã muộn. Còn chị Hoà ng thì thấy đau lòng hơn cả. Chỉ vì tin tưởng và o con, mải lo đến kinh tế mà chị đã không có thời gian để ý đến con. Thấy thà nh tích của con chị ở trường vẫn rất tốt, lại ngoan ngoãn đi đúng vử chuẩn thì chị yên tâm, ngử đâu con mình lại nghiửn thuốc. Khi biết tin, chị sụp đổ hoà n toà n.
Tìm lối thoát cho con
Nghe con kể, chị Hương, chị Là i đửu hửi chúng là có biết hút thuốc có hại lắm không thì chúng nhanh nhảu trả lời: Ai cũng biết hút thuốc có hại cho sức khửe nhưng đầy người hút thuốc mấy chục năm mà có bị là m sao đâu!.
Biết không thể "lên gân" và áp đặt bọn trẻ, chị Hương chỉ biết nhẹ nhà ng khuyên nhủ con gái. Dẫn chứng thực tế nhất, chị dẫn con đến nhà hà ng xóm của đồng nghiệp ở cơ quan có anh con trai mới hai mấy tuổi đầu mà đã nghiửn thuốc nặng vừa ho ra máu và nhập viện. Tận mắt nhìn cơ thể gầy quắt của người nghiện thuốc, Hoa mới tá hoả giật mình. Hoá ra khói thuốc độc hại lại ở gần nó đến thế.
Còn chị Hoà ng vừa đau đớn khi nghe con kể chuyện, tay tỉnh bơ châm thuốc hút với phong cách thật là điệu nghệ thì chị chỉ im lặng. Không rà y, không la, thậm chí không nổi đoá lên. Biết con nghiửn thuốc chẳng qua vì tò mò và bị bạn bè lôi kéo, chị âm thầm tìm những bà i báo viêt vử độc hại của khói thuốc để lên bà n học cho con.
Lúc bấy giử, Trang mới nhận thấy mình đã sai. Nhìn những tập tà i liệu của mẹ, thấy mình trong gương, cô bắt đầu thấy sợ, đôi môi thâm xì của người nghiện thuốc, da mặt xạm đi và cái lá phổi bên trong đang thoi thóp như dự báo điửu chẳng là nh. Cô quyết tâm từ bử, dù việc đó, không chút dễ dà ng.
Còn Minh, con gái chị Là i thì lại có được cái may mắn khi 'bố con" cùng và o cuộc. Chả là khi nghe vợ phản ánh, chồng chị Là i cũng quyết tâm bử thuốc. Hai cha con cùng nhau bảo nhau "cai nghiện" cái khói thuốc độc hại kia.
Tuy nhiên, không phải ai cũng có được nghị lực từ bử khói thuốc như trên bởi một khi đã nghiện nặng thì sẽ rất khó cai, vì vậy cách tốt nhất là những người là m cha mẹ cần luôn quan tâm và ở bên con cái. Có như vậy, con cái mới không bị cám dỗ bởi những thói quen độc hại.