Chiửu 4/10, vùng quê Chợ Bến, Cao Thắng, Kim Bôi, Hòa Bình nơi quê hương của cô bé Xương thủy tinh Nguyễn Thị Nguyện bỗng trở nên trầm lắng hơn thường ngà y. Từng đoà n người cứ nối dà i đi trên con đường nhử tiễn đưa em vử với thế giới bên kia. Mà u của vòng hoa trắng sao nhói lòng đến thế. Người đưa tiễn tiếc thương cho một cô gái bé nhử mang trong mình một khát vọng sống mãnh liệt.
Khát vọng sống mạnh mẽ của cô gái Xương thủy tinh - Nguyễn Thị Nguyện khiến nhiửu người ngườ¡ng mộ |
Nguyện sinh ra trong gia đình có bốn anh chị em, nhưng chỉ riêng em mắc phải căn bệnh quái ác Xương thủy tinh. Em không thể đứng, không thể ngồi, không thể điửu khiển nổi bà n tay theo ý muốn của mình bởi hai chân teo tóp, hai tay chỉ trơ những gân xanh tái.
Muốn ngồi học em cũng cần phải có sự trợ giúp của một chiếc áo giáp nhựa mà mỗi lần mặc đửu khiến em rất đau đớn. Hằng ngà y, Nguyện phải đeo trên mình bộ giáp bằng nhựa nặng tới 1kg. Bác sĩ đã từng nói với em. Nếu không đeo nó, các nội tạng nhanh chóng biến dạng sẽ gây cản trở quá trình hô hấp... Điửu xấu hơn nữa là có thể xảy ra tử vong sớm. Dẫu vậy, Nguyện rất ham học. Sự ham học của cô bé đã mang lại cho cô bé rất nhiửu giải thưởng lớn nhử “ điửu mà không phải người bình thường nà o cũng có thể là m được.
Nguyện rất yêu thích mử¹ thuật, em có thể ngồi say mê sáng tạo hà ng giử với những mà u sắc, hình khối. Em đã tâm sự rằng dù có mệt đến mấy, đau đến mấy, em sẽ cố gắng đến cùng bởi giấc mơ của em là ở đây, là vẽ lên mơ ước của mình.
Nguyễn Thị Nguyện và cuốn tự truyện "Ước nguyện" (Ảnh: Xuân Tùng) |
Tháng 2 vừa qua, dự án từ thiện Ước nguyện của nhạc sĩ trẻ Dương Cầm, ca sĩ Cẩm Tú được khởi nguồn từ chính câu chuyện của Nguyễn Thị Nguyện.
Điửu quan trọng không phải mình sống được bao lâu mà phải sống như thế nà o để mùa xuân mãi trong trái tim ta.... Nghe những tâm sự của Nguyện, tôi chợt nhớ đến câu nói của chà ng thanh niên Paven trong Thép đã tôi thế đấy của nhà văn Nikolai Ostrovski cũng có nội dung "Cái quý nhất của con người ta là sự sống. Đời người chỉ sống có một lần. Phải sống sao cho khửi xót xa, ân hận vì những năm tháng đã sống hoà i, sống phí...
Trong cuốn tự truyên mang tên Ước nguyện, em cũng từng tâm sự: Nhiửu lần cứ mỗi khi tôi bị ốm chu kử³, hằng năm phải nôn ra máu tươi mà tôi cứ ngỡ mình sẽ chết nhưng con người sinh ra không thể để tan biến dễ dà ng như một hạt cát vô danh. Mình sinh ra để in dấu lại trên mặt đất, in dấu lại trong trái tim người khác.
Cái tên Nguyện ấy, khi mới bắt đầu cầm cuốn sách lên đã có cảm nhận có điửu ẩn chứa trên bình thường. Rồi khi tôi bắt đầu đọc từng chữ, từng trang, từng câu chuyện vử cuộc đời em, cả đến khi gấp cuốn sách lại tôi nhận thấy rõ một điửu phi thường... Nhạc sĩ An Thuyên không giấu nổi xúc động khi nhận xét vử cuốn tự truyện đẫm nước mắt của cô bé Xương thủy tinh Nguyễn Thị Nguyện.