Gọi là nhà sưu tập, nhưng thực ra câu chuyện liên quan đến ông Nguyễn Văn Lâm bắt nguồn từ quán cà phê của ông tại số 60 Nguyễn Hữu Huân. Vào những năm 60, quán là nơi ra vào tấp nập của những văn nghệ sĩ nghèo nhưng giàu ý tưởng sáng tạo và rất yêu đời. Đối lập với nhà sưu tập Nguyễn Đức Minh, chủ quán cà phê Lâm là một người có vóc dáng nhỏ bé, dễ mến với cặp mắt nhỏ “hấp háy” nên được các văn nghệ sĩ đặt tên là “Lâm toét”. Nhưng mỗi lần nghe gọi “Lâm toét, cho xin một tách đen” từ miệng Nguyễn Sáng, Sĩ N