Bố em
Đường nhựa nắng ánh dấp dính
Chiếc lá quay quay giòn tan
Những ngôi nhà không bóng xuống
Hình như có gió lan lan
Mẹ bảo bố “bệnh nghề nghiệp”
Nhìn đâu cũng thấy mối lo
Con đang ngồi học “góp chuyện”
Con sợ cháy nhà, cháy kho
Bố là người hay suy tư
Gì cũng bảo mình trách nhiệm
Lần hỏa hoạn đêm trung thu
Khuya về… bố khóc rưng rức
Bố thoắt biến thành người khác
Khi còi báo động rền vang
Sớm một phút là quí lắm
Đỡ bao đau đớn… muộn màng…
“Bố cậu siêu nhân cứu hỏa”
“Bố bạn người nhện, người dơi”
Bạn ở lớp con nói thế
Con khoe… bố cười thật tươi
Bố bảo chả ai thần thánh
Lửa không phân biệt vật - người
Nhưng lửa một khi làm hại
Thì bố đến ngay… tận nơi
Bố em nghề phòng chữa cháy
Vắng nhà cứ bất thình lình
Cả nhà em lo cho bố
Để bố lo cho muôn người.