Một thuở leng keng tàu điện Hà  Nội

Vinh Anh| 27/12/2010 10:09

(NHN) Tôi không sinh ra ở Hà  Nội nhưng sống ở Hà  Nội. Hà  Nội gắn với tôi hơn năm chục năm nên mỗi lần đi xa lại có nhiửu nỗi nhớ. Bây giử vử già  hay nhớ vử ngà y xưa, nỗi nhớ thường bắt đầu và o những ngà y còn tuổi học trò ấu thơ, quà ng khăn đử. Tuổi ấu thơ lứa chúng tôi không nhiửu thời gian học hà nh nhưng lại nhiửu thời gian vui chơi. Chính những ngà y vui chơi đó là m chúng tôi biết nhiửu vử Hà  Nội và  là m nên nỗi nhớ Hà  Nội trong tôi luôn đầy ắp.

Mỗi lần ra Bử Hồ, như vẫn thấy còn văng vẳng bên tai những tiếng leng keng tầu điện. Ngà y đó bọn nhóc chúng tôi mới chỉ mười ba, mười bốn tuổi chuyên đi tầu điện trốn vé. Tầu bắt đầu chuyển bánh là  bọn chúng tôi lần lượt bám nhau nhảy tầu. Chúng tôi chân đứng chân co, thập thò ở bậc lên xuống bằng gỗ và  nếu bị kiểm soát gắt, chúng tôi lần lượt liệng bay xuống đường điệu nghệ như những cánh chim sà  xuống đất bắt mồi. Lại chầm chậm đi bộ, chử chuyến tầu sau. Cảm giác vừa không mất tiửn mua vé, vừa được dịp trổ tà i biểu diễn cùng nhau cứ lâng lâng. Thấy mình như những diễn viên xiếc đang biểu diễn cho mọi người xem trong tiếng trầm trồ lẫn tiếng mắng mử. Trốn vé tầu phải có và i ba đứa mới vui.   

Tôi rất thích nghe tiếng rao bán dạo trên tầu điện, dù đó là  bán thuốc hay bán báo. Ngà y đó, bán rong trên tầu điện không có mấy trẻ con. Trẻ con thường đi bán kem. Toà n những người trung niên và  già  già  rồi mới bán thuốc, vậy mới có người mua. Những lời rao bán các loại thuốc viên, thuốc cao dán, thuốc bôi. Cả hôi nách, hắc là o đửu có. Bán và  có khuyến mãi, mua một tặng một. Mọi loại đửu rất hay và  đặc biệt là  rất buồn cười. Tôi có cảm tưởng người đi tầu điện dù biết bị đánh lừa nhưng vẫn cứ mua vì được cười vui một chốc một lát. Họ mua vì có được niửm vui.

Một thuở leng keng tàu điện Hà  Nội

Tà u điện Hà  Nội, một thủa leng keng

Nhưng điửu gây ấn tượng nhất thời ấu thơ nhảy tầu của tôi là  nghe xẩm tầu điện. Gánh xẩm tầu điện không bị mất tiửn mua vé. Thường họ có ba người. Hai vợ chồng mù và  một đứa bé, đứa bé nà y thường là  con gái. Tất cả mọi người trong gánh xẩm đửu biết hát. Tiếng nhị cò cưa dạo đầu khi tầu còn đỗ và  họ hát hầu như trên suốt quãng tầu chạy. Những câu hát vọng vử nỗi nhớ xa xăm và  nỗi buồn nơi trần thế. Nghe như chính họ nói vử thân phận mình, não nử và  ai ốn lắm. Vậy mà  tôi vẫn muốn nghe. Аôi khi tiếng hát dừng lại để con bé con chìa nón mê rách mướp mất và nh xin từng đồng bạc lẻ. Thi thoảng, tôi cũng bò và o chiếc nón đó những đồng tiửn nhử nhoi mà  tôi tích cóp được. Tôi thường mải nghe mà  quyên luôn cái bến mình phải xuống.

Tôi không hình dung ra cuộc sống của những người trong gia đình gánh hát xẩm như thế nà o. Nhưng không hiểu sao, tôi luôn nghĩ họ là  những người ăn xin chẳng khác gì người ăn xin. Mặc dù họ phải khản giọng hát suốt ngà y. Аã là  ăn xin thì chắc là  phải khổ rồi. Những đồng bạc nhầu nhĩ kiếm được có khác gì những đồng bố thí. Có lẽ vì vậy mà  từ tuổi ấu thơ học trò đó, tiếng hát xẩm và  tiếng leng keng tà u điện cứ ám ảnh theo dọc đường đời và  là  nỗi nhớ của tôi. Nhớ vử Hà  Nội là  tôi là  tôi nhớ tiếng leng keng tầu điện và  tiếng hát xẩm.

Gần đây ở chợ Аồng Xuân, hà ng tối thứ bảy, hát xẩm được phục hồi. Những người hát xẩm ngà y xưa được vinh phong như các nghệ sĩ dân gian. Tôi thấy tự hà o như chính mình được vinh dự đó. Tôi thường đến nghe hết để tìm lại ngà y xưa, nhưng không gặp. Xẩm giử đây không còn nỗi bi ai nữa. Hà  Nội đã có nhiửu thay đổi. Tà u điện không còn và  hát xẩm tà u điện cũng vì vậy mà  mất. Một cái gì nuối tiếc trong tôi. Tôi có cảm giác là  tuổi ấu thơ học trò của tôi bị mất và  chẳng có gì đổi lại được.

Thì đúng quá rồi còn gì. Tôi tự mắng mình: Thời gian đã qua là m sao còn lấy lại được nữa...Tiếc nuối cũng là  vô ích... Vậy mà  vẫn cứ thấy rạo rực trong lòng, xao động con tim khi xem những thước phim tà i liệu cũ kử¹ ngà y xưa có cảnh quay tầu điện. Tôi hình dung ra những đứa trẻ con liệng bay từ trên tà u xuống đường như những cánh chim sà  xuống mặt đất. Tôi thấy tôi trong đó. Hà  Nội một thuở trong tôi đẹp quá!

(0) Bình luận
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • [Podcast] Truyện ngắn: Khát vọng người lính trẻ
    Tôi tìm gặp Nho bên bờ sông. Nho đang ngồi xếp bằng, cúi mặt, tay xé mấy cọng lục bình. Nho buồn rười rượi…
  • Cơm cà muối mặn, rưng rưng ngày bão
    Đã hai ngày rồi, cơn bão ghé ngang qua nhà. Mẹ ngồi buồn bã trước thềm. Mưa gió, đàn vịt, đàn gà chẳng đi kiếm ăn được. Chúng nép mình dưới bụi chuối, co ro bởi đôi cánh đã ướt rượt. Đàn gà con nối đuôi nhau, lạc giọng tìm mẹ.
  • Luật Thủ đô (sửa đổi): Phát triển Hà Nội “Văn hiến - Văn minh - Hiện đại” từ chính sách mới về tài chính, ngân sách, đầu tư
    Kết luận số 80-KL/TƯ gần đây, Nghị quyết số 15/NQ-TW ngày 5/5/2022 của Bộ Chính trị đã xác định việc xây dựng và phát triển Hà Nội “Văn hiến – Văn minh – Hiện đại” là nhiệm vụ trọng tâm. Để hiện thực hóa mục tiêu này, ngoài tinh thần “Hà Nội vì cả nước – Cả nước vì Hà Nội”, Luật Thủ đô (sửa đổi) vừa được Quốc hội khóa XV thông qua đã có các chính sách mới về tài chính, ngân sách, đầu tư, huy động nguồn lực phát triển Thủ đô.
  • Thường Tín: Tập trung thực hiện phương án chống bão YAGI
    Do ảnh hưởng của bão số 3, trong ngày 7/9 trên địa bàn huyện Thường Tín đã có mưa kèm theo gió giật mạnh. Từ chiều đến tối nay là thời điểm bão số 3 tác động mạnh nhất đến Hà Nội.
  • EVN khẳng định không cắt điện ở Hà Nội do bão số 3
    Trước tin đồn về ảnh hưởng bão số 3 đến tình hình cung cấp điện, EVN và các đơn vị thành viên khẳng định nội dung trên là tin thất thiệt. Tổng Công ty Điện lực Thành phố Hà Nội (EVN Hà Nội) cũng cho biết, EVN Hà Nội không có lịch cắt điện để phòng chống bão số 3. Chính vì vậy, những thông tin cho rằng EVN Hà Nội cắt điện toàn TP vào tối nay là thông tin thất thiệt.
Đừng bỏ lỡ
Một thuở leng keng tàu điện Hà  Nội
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO