Theo cáo trạng, tháng 2-2015, Nguyễn Văn Tuyên xin vào làm việc tại Công ty Trách nhiệm hữu hạn vàng bạc Bảo Tín Lan Vỹ, có địa chỉ ở phường Trung Hòa, quận Cầu Giấy, Hà Nội. Doanh nghiệp này do vợ chồng anh Trần Duy Vỹ (sinh năm 1969) làm chủ.
Tại đây, Tuyên được giao nhiệm vụ gia công, chế tác vàng bạc trang sức cùng một số người khác. Vợ của Tuyên cũng được bố trí làm nhân viên bán hàng của doanh nghiệp này.
Theo quy định, khi giao vàng cho nhân viên bán hàng, vợ chồng anh Vỹ đều lập sổ sách theo dõi và kiểm kê vào cuối giờ làm việc mỗi ngày. Đối với các nhân viên chế tác vàng trang sức như Tuyên, vợ chồng chủ doanh nghiệp vàng bạc đều yêu cầu kiểm tra chất lượng (vàng cục) và ký nhận rõ ràng, mỗi khi giao nhận vàng.
Tuy nhiên, do số trang sức mà Tuyên cùng đồng nghiệp chế tác không cố định, vợ chồng anh Vỹ không kiểm tra hằng ngày mà thông thường để sau một thời gian nhất định mới đối chiếu sổ sách giao nhận nhằm bảo đảm tài sản của mình không bị thất thoát. Bên cạnh đó, vợ chồng anh Vỹ yêu cầu nhân viên tại cửa hàng không được phép mang vàng, bạc ra ngoài.
Mặt khác, khi kiểm tra, vợ chồng anh Vỹ thường chỉ kiểm kê trên sổ sách chứ không yêu cầu Tuyên đưa số vàng còn lại ra đối chiếu. Với phương thức này, từ tháng 10 đến tháng 12-2017, vợ chồng anh Vỹ nhiều lần giao các loại vàng cục có hàm lượng vàng (tuổi vàng) khác nhau cho Tuyên để gia công, chế tác thành đồ trang sức... Lợi dụng vị trí công việc và sự quản lý không chặt chẽ của chủ doanh nghiệp, Tuyên đã nhiều lần trộm cắp vàng.
Cơ quan tố tụng xác định, trong khoảng thời gian trên, Tuyên đã trộm cắp được tổng số 92,39 chỉ vàng 18k; 18,33 chỉ vàng 17k; 2,97 chỉ vàng 14k; 114,42 chỉ vàng 10k; một mặt dây chuyền gắn đá đỏ và 57,5 chỉ vàng 999. Tổng giá trị số tài sản này tương đương hơn 640 triệu đồng.
Tại tòa, bị cáo Nguyễn Văn Tuyên thừa nhận toàn bộ hành vi phạm tội như trên và khai đã sử dụng số vàng trộm cắp được để chơi cờ bạc, chi tiêu cá nhân.
Quá trình điều tra, gia đình bị cáo cơ bản đã khắc phục hết hậu quả cho vợ chồng anh Trần Duy Vỹ. Do vậy, nguyên đơn dân sự không yêu cầu bị cáo Tuyên phải bồi thường thiệt hại.