Kết cục của sự nghi ngử vô cớ nà y là anh Phạm Quang Lịch mất mạng còn Đoà n Văn Nghị rơi và o cảnh tù tội.
"Lá và ng khóc lá xanh"
Chị Bùi Thị Luyến (SN 1983, trú tại thôn Hạ Lao, xã Nam Thanh, huyện Nam Trực, tỉnh Nam Định) chết lặng sau chiếc xe tang đưa linh cữu của chồng, anh Phạm Quang Lịch (SN 1974, trú cùng địa chỉ). Bước đi không vững, chị Luyến phải có người dìu. Không còn nước mắt để khóc, thỉnh thoảng chị lại hử lên mấy câu thắt gan ruột. Gạt sang một bên những kiêng cữ theo phong tục địa phương lá và ng không được đưa tiễn lá xanh, cả bố mẹ chồng và mẹ đẻ của chị cũng có mặt, đưa tiễn con trai, con rể ra đồng.
Nghĩa tử là nghĩa tận, vì tình là ng nghĩa xóm, người dân thôn Hạ Lao (xã Nam Thanh, huyện Nam Trực, tỉnh Nam Định) bử hẳn một buổi là m dự đám tang. Trong tiếng khóc than, tiếng hử ai oán có không ít lời rì rầm bà n tán. Thương cảm có, trách móc cả người còn sống lẫn người đã khuất cũng nhiửu.
Mẹ nạn nhân đau đớn trước cái chết của con - Ảnh V.N.
Theo tìm hiểu của PV, kẻ thủ ác Đoà n Văn Nghị và chị Bùi Thị Luyến là hai anh em cùng mẹ khác cha. Gần bốn mươi tuổi đầu nhưng không hiểu sao Nghị vẫn chưa chịu lập gia đình mà thuê nhà tại thà nh phố Nam Định, hà ng ngà y là m nghử xe ôm kiếm sống.
Cha mất sớm, từ nhử đến lớn, tới khi lấy chồng và cho đến tận bây giử vợ chồng chị Bùi Thị Luyến vẫn sống cùng với mẹ đẻ là bà Nguyễn Thị Liên (SN 1947, trú tại thôn Hạ Lao). Gia cảnh không mấy khá giả, sức học trung bình, vậy cho nên khi vừa học hết phổ thông chị Luyến không theo học tiếp mà ở nhà đi là m kiếm tiửn phụ mẹ duy trì cuộc sống gia đình. Có chút nhan sắc, tuổi thanh xuân cô thôn nữ Bùi Thị Luyến được nhiửu trai là ng dòm ngó ngử lời yêu nhưng chị Luyến không ưng ai bởi trái tim đã trót trao cho Phạm Quang Lịch, ở cùng xã, một người mà theo đánh giá của người dân địa phương thua kém chị Luyến ở mọi phương diện, gia cảnh nghèo, đã thế lại hơn chị gần chục tuổi và có tính hay ghen.
Mặc cho người thân trong gia đình, hà ng xóm láng giửng to nhử khuyên ngăn thế nà o cũng không được bởi con tim khi yêu luôn mù quáng. Năm 2002, chị Luyến kết hôn với anh Lịch.
Sau khi kết hôn, vợ chồng chị Luyến xin vử sống cùng với mẹ đẻ của chị với mục đích đỡ đần mẹ lúc tuổi già . Hạnh phúc trong căn nhà nhử đơn sơ như cà ng được nhân lên gấp bội khi chị Luyến lần lượt sinh hai đứa con một trai một gái. Cháu trai Phạm Quang Hải (SN 2004) và cháu gái Phạm Quử³nh Lan (SN 2007). Nuôi hai đứa con thơ, kinh tế của cái gia đình nhử nà y ngà y cà ng eo hẹp.
Chính vử thế mà trong cuộc sống hà ng ngà y giữa hai vợ chồng bắt đầu xảy ra mâu thuẫn. Mới đầu là mặt nặng mà y nhẹ, đá thúng đụng nia, sau tích tụ dần dẫn đến cãi vã, chửi bới lẫn nhau. Nhiửu lần không kiửm chế được cơn nóng giận, anh Lịch đã tát chị Luyến mấy cái. Cũng từ đó, anh Lịch chán nản quay ra nhậu nhẹt, rượu chè bê tha. Trong những cơn say, người chồng mất khôn dồn đến dại nà y hay nổi máu ghen luôn dằn vặt, hắt hủi và đánh đập chị Luyến mặc cho bà Liên hết sức can ngăn. Đau lòng hơn, trong cơn say không là m chủ được mình, không ít lần Luyến cho rằng cháu Phạm Quang Hải không phải là con đẻ của mình mà là con của chị Luyến và anh cùng mẹ khác cha của chị Luyến là Đoà n Văn Nghị (!?)
Ngôi mộ người xấu số - Ảnh V.N.
Mất mạng vì một câu nói "nhảm"
Theo lời khai của chị Bùi Thị Luyến với cơ quan điửu tra, chiửu 31/3, giữa chị Luyến và anh Lịch lại xảy ra mâu thuẫn, dẫn đến cãi vã lẫn nhau. Nóng giận, anh Lịch dùng tay tát và o mặt chị Luyến và hửi: "Thằng Hải là con tao hay con thằng Nghị?". Bị chồng đánh nhiửu lần, tức nước vỡ bử, chị Bùi Thị Luyến liửn gọi điện thoại cho anh trai cùng mẹ khác cha là Đoà n Văn Nghị ở thà nh phố Nam Định vử giải quyết giúp mâu thuẫn giữa hai vợ chồng cũng là nhằm để là m sáng tử mọi chuyện.
Hay tin, Đoà n Văn Nghị liửn tức tốc chạy xe máy vử, mục đích là m "ra ngô ra khoai" và "dạy" cho thằng em rể hỗn láo một bà i học. Theo diễn biến vụ án, trên đường đi, Đoà n Văn Nghị có gọi điện thoại cho chị Luyến, hửi: "Nó đánh mà y thế nà o?" thì được chị Luyến tức tối kể cho nghe chuyện bị chồng đánh và nghi ngử cháu Hải là con Nghị (!?).
Khi vử đến nơi, thấy Lịch đang nằm nghỉ trưa dưới nửn nhà , Nghị liửn hửi: "Sao mà y lại đánh em tao thế?". Lịch đáp: "Vợ tao thì tao đánh!". Nóng mặt, Nghị liửn xông đến đấm và o mặt Lịch hai cái. Bị đánh, Lịch lùi sát gần tủ và đánh lại Nghị một cái và o tay. Thấy vậy, chị Bùi Thị Luyến và bà Liên liửn can ngăn. Nghị đứng giữa cửa ra và o, hửi Lịch: "Mà y bảo thằng Hải không phải là con mà y mà là con của tao và cái Luyến phải không? Mà y có bị điên không đấy?. Lịch nói: "Tao không tin chúng mà y!". Nghe Lịch nói vậy, Nghị liửn chạy ra sân mở yên xe máy của mình lấy trong cốp ra một con dao nhọn thường dùng để gọt hoa quả chạy và o nhà .
Lúc nà y anh Phạm Quang Lịch đang đứng gần tủ, mặt quay và o trong, lưng quay ra ngoà i vử phía cửa ra và o. Không nói không rằng, Đoà n Văn Nghị cầm dao đâm một nhát và o sau lưng em rể sau đó rút dao cầm chạy ra sân và bử trốn. Bị đâm bất ngử, Phạm Quang Lịch qụy xuống. Tuy đã được mọi người đưa đi cấp cứu tại bệnh viện đa khoa tỉnh Nam Định sau đó chuyển lên tuyến trên nhưng Lịch đã tử vong trên đường đi do vết thương quá nặng.
Ngay sau khi nhận được tin báo từ quần chúng nhân dân vử án mạng xảy ra, cơ quan CSĐT công an huyện Nam Trực đã đến khoanh vùng và khám nghiệm hiện trường nhưng do gia đình đã lau sạch nên không thu được dấu vết, vật chứng quan trọng nà o. Tuy nhiên, "lưới trời lồng lộng", biết không thể trốn thoát, sau hơn một ngà y gây án, Đoà n Văn Nghị đã đến cơ quan công an tỉnh Nam Định đầu thú và khai nhận hà nh vi phạm tội của mình.
Kết quả khám nghiệm của cơ quan công an cho thấy nạn nhân Phạm Quang Lịch tử vong do vết thương đâm thấu ngực trái, thấu phổi, thủng rách động mạch chủ, mất máu cấp tính. Cơ quan CSĐT công an tỉnh Nam Định đã khởi tố vụ án, khởi tố bị can và bắt tạm giam Đoà n Văn Nghị vử tội giết người.
Vì phút nóng giận mà Nghị đã tước đi mạng sống của em rể của mình. Tâm sự với điửu tra viên, Đoà n Văn Nghị cho biết, lúc đó, gã chỉ nghĩ Lịch có hà nh động đánh đập dã man em gái mình, lại còn ghen tuông, nghi ngử không phải lối nên Nghị đã ra tay mà không nghĩ đến hậu quả nghiêm trọng. Bây giử, khi sự việc đã xảy ra, có ăn năn, hối cải thì cũng đã muộn mất rồi.