Có phải hạ về trên sắc nắng?

Lê Huyền| 15/05/2020 07:11

Có phải hạ về trên sắc nắng?

Buổi sáng đi dạo một vòng quanh sân trường, bất chợt nhìn thấy cây phượng góc trường như tắm mình trong sắc nắng cuối xuân, lòng thấy dâng lên thứ cảm xúc kì lạ. Giữa một khoảng sân rộng mênh mông, cây phượng già nua dường như trụi trơ cành lá, dưới sắc vàng ươm của nắng mai, bỗng chợt hiện ra những búp lá non nhỏ li li. Những búp lá bàng bạc, hình như còn chưa kịp nhuộm xanh, giống hệt như người ta rắc lên đó một lớp nhũ bạc rồi phủ lên lớp sơn ánh vàng của nắng khiến chúng trở lên lung linh, đẹp đến diệu kì. 

Hình như là hạ về?

Cây bàng mặc một chiếc áo xanh non mơn mởn, lá bắt đầu xòe to hơn bàn tay người lớn, không còn giống những ngọn nến xanh reo vui trên cành. Tán lá bàng giống hệt một chiếc ô khổng lồ màu ngọc bích trùm mát lên một khoảng sân rộng. Những tia nắng với sắc màu rực rỡ phủ lên tán lá bàng một thứ kim tuyến long lanh. Lá bàng còn non, chưa đủ dày nên nắng như xuyên qua lớp lá khiến màu lá dường như bừng sáng hơn nhiều. Những tia nắng tinh nghịch len lỏi nhảy nhót theo gió, đùa vui trên cành tựa hồ lũ trẻ con lăng xăng đang kiếm chỗ dạo chơi.

Cây bằng lăng già nua, trên ngọn vẫn còn sót mấy trái khô khốc tròn vo dường như cũng bị nắng rủ rê mà vội vã mặc chiếc yếm màu đỏ tía, bẽn lẽn làm duyên cạnh cái nhà xe lợp tôn đỏ. Chỉ đợi hạ đến là những bông hoa tím ngát sẽ đính đầy trên chiếc áo  xinh đẹp của nó, khi ấy nó sẽ chẳng khác gì một cô gái Huế hiền thục trong tà áo dài tím đáng yêu.

Hình như hạ đã về?

Chả thế mà lũ hoa giấy trước cổng trường cũng trở nên mềm mại hơn khi lá non bắt đầu đơm đầy. Những bông giấy màu hồng sen nhạt kết chùm lớn phủ sắc thắm như bồng lên rực rỡ hơn trên mái phòng bảo vệ ngay cạnh cổng trường. Nắng cuối xuân thật lạ. Có cái dịu dàng dễ chịu của mùa xuân. Có cái rực rỡ của khí trời ấm áp. Có cái gọi mời của mùa hè rộn ràng tươi tắn. 

Đã mấy tháng qua, học trò nghỉ học vì dịch Covid-19 khiến sân trường im ắng quá. Đàn bồ câu cứ quanh quẩn bên gốc cây bàng nhặt nhặt những hạt cơm nguội mà bác bảo vệ ném ra “chiêu đãi” chúng. Hình như chúng cũng có vẻ buồn bã khi cứ ngó hoài cửa lớp mà chả thấy bóng đứa trẻ nào. Nghe trong gió chút mùi hương của lúa đang trổ đòng bên cánh đồng sau trường. Lòng chợt bồi hồi thèm biết bao được nhìn thấy ánh mắt lũ nhỏ. Thèm được thấy những bím tóc tinh nghịch của chúng tung tẩy dưới gốc bàng. Và thèm được thấy những cái môi hồng xinh hay những cái má phinh phính hồ hởi đỏ bừng sau giờ chơi dưới sân trường đầy nắng.  

Phải đợi nắng hạ sang mới biết rằng đã hết mùa xuân.

Hình như là hạ về?

Không ồn ào như mọi năm. Không đủ đầy những cảm xúc xốn xang chờ đợi của lũ nhỏ khi mùa hè sắp đến. Không có những bâng khuâng của những dòng lưu bút chia tay khi sắp sửa bước vào những ngày cuối cùng của năm học... 

Hình như là hạ về trên sắc lá bàng thay áo hay trên cây bằng lăng còn e ấp đợi tiếng ve kêu. Chỉ thấy một màu nắng rực rỡ nhưng sao đượm lại những nhớ nhung, ủ ấp những đợi chờ và hi vọng. 

Long lanh nắng chớm hạ, dịu dàng nắng cuối xuân. 

Hình như hạ đã về trên sắc nắng đang gieo mầm hi vọng.
Hạ ơi! 
(0) Bình luận
  • Trao giải 11 tác phẩm xuất sắc “Truyện ngắn Sông Hương 2024”
    Ban tổ chức đã trao giải 11 tác phẩm xuất sắc cho cuộc thi “Truyện ngắn Sông Hương 2024” do Tạp chí Sông Hương phát động.
  • Thiền đào
    Chàng vẫn âm thầm dõi theo những bài viết của nàng và không bỏ sót bất kỳ phóng sự nào về nàng. Đôi mắt nàng khi bảy tuổi hay của bây giờ vẫn vậy. Xoáy xiết, ám ảnh. Nhấn chàng xuống đỉnh vực. Vẫy vùng. Ngộp thở. Toàn thân không trọng lượng. Đôi vực sâu đồng tử đã xoáy chàng đến một nơi quen thuộc. Là dinh đào, khi ấy chàng đang ở tuổi mười ba.
  • Ăn Tết nay yêu Tết xưa
    Đợt rét ngọt đầu tiên của tháng Chạp đã luồn qua khe cửa, bà Ngân thoáng rùng mình khi trở dậy vào sáng sớm. Loẹt quẹt đi xuống bếp, rót đầy một cốc nước gừng nóng sực đã ủ sẵn trong bình, bà vừa xuýt xoa uống vừa nhẩm tính xem Tết năm nay nên sắm sửa những thức gì. Kỳ thực, quanh đi quẩn lại, năm nào bà cũng bày biện từng ấy món quen thuộc. Nhưng cái việc nôn nao nghĩ suy về cái Tết sắp đến mới ngọt ngào làm sao, nhất là khi năm nay gia đình bà có thêm cô con dâu mới.
  • Lễ phạt vạ
    Ba ngày nữa là đến giao thừa mà Cầm Bá Cường chưa thể về nhà. Đã vậy anh còn mắc vạ trưởng bản, phải chịu phạt. Ký túc xá giáo viên ở Mường Lôm giờ đây còn mỗi mình anh. Ôi chao là buồn! Cầm Bá Cường nhìn ra khoảng sân ký túc xá.
  • Họp lớp
    Tôi bước vào lớp, có lẽ tôi là người đến cuối cùng, bởi trong lớp đã kín gần hết chỗ ngồi, chỉ còn trống một chỗ ở cuối dãy bàn bên phải. Hơi ngượng vì đến muộn nên tôi ngần ngừ trước cửa mấy giây.
  • Sen quán
    Loay hoay mãi chị mới cởi nổi bộ khuy áo. Cái áo cánh nâu bà ngoại để lại. May sao áo của bà không chỉ vừa mà như muốn vẽ lại những đường cong đẹp nhất của chị. Chị là người Hà Nội. Mẹ không biết cụ tổ đến Hà Nội từ bao giờ mà chỉ biết và kể chuyện từ đời ông bà ngoại. Rằng ông ngoại từng là nhà buôn vải lụa còn bà là ca nương ca trù nổi tiếng ở đất kinh kỳ.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Có phải hạ về trên sắc nắng?
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO