Bức thư tình không gử­i!

Afamily| 17/07/2010 08:59

(NHN) Em quen anh như thế nà o nhỉ? Thật tình cử phải không anh? Vì một bà i báo vu vơ duy nhất của em trên báo TNTP cách đây gần 10 năm...

Аã lâu lắm rồi em không viết những dòng cảm xúc của mình, chỉ đơn giản vì em không muốn hay nói chính xác hơn là  em không dám đối mặt với điửu đó...

Em quen anh như thế nà o nhỉ? Thật tình cử phải không anh? Vì một bà i báo vu vơ duy nhất của em trên báo TNTP cách đây gần 10 năm... Vì một sự nhầm lẫn ngây thơ của một người bạn cũ của anh mà  em đã quen anh... Cô ấy đã viết thư là m quen em, cô ấy đã nhử em tìm lại liên lạc với anh vì cô ấy nghĩ em cũng ở tỉnh Yên Bái nhưng thực ra em chỉ ở xã Yên Bái mà  thôi...

Vì tò mò, chỉ với một chút thông tin mà  cô ấy cho em đã gử­i đi một lá thư thật bí ẩn và  kí tên chỉ là  bí danh của em, địa chỉ cũng chỉ là  bí danh của em... Có thể vì thế nên nó khiến anh tò mò có phải vậy không? Anh đã hồi âm... Anh cũng không tin tưởng vì cái địa chỉ của em "không có bảo hà nh" mà !

Nhưng thật bất ngử vì lá thư hồi âm của anh đã đến được tay em (có thể nó đã được phiêu liêu một thời gian trước khi đến được với em). Nó thực sự bất ngử vì dường như em đã quên hẳn chuyện em gử­i đi một lá thư, cảm giác lúc đó thật lạ... Nó như là  em vừa nhận được một món quà  rất giá trị... hay cảm giác như là  em vừa tỉnh dậy sau một giấc mơ đẹp vậy... Аúng là  em cũng không diễn tả được...

Аọc thư anh, em cảm thấy anh cũng rất trẻ trung, lời lẽ thú vị... Em đã có ấn tượng ngay từ lần nhận thư đầu tiên ấy... Và  cứ như thế, em và  anh liên lạc và  trở thà nh bạn của nhau tự lúc nà o không biết.

Vì tò mò, chỉ với một chút thông tin mà  cô ấy cho em đã gử­i đi một lá thư thật bí ẩn và  kí tên chỉ là  bí danh của em (ảnh minh họa)

Giử đây, dù đã cách xa 10 năm nhưng sao em vẫn còn nhớ như in cái cảm giác của cái tuổi học trò ấy... Nó thật vô tư, trong sáng và  đẹp biết bao nhiêu. Em vô tư cứ kể cho anh nghe từ chuyện dưa cà  mắm muối, chuyện học hà nh của em, rồi đến chuyện lớp em, chuyện gia đình em..., thậm chí cả chuyện mấy anh bạn tặng hoa nhân ngà y valentine nữa. Có lẽ anh kín đáo hơn em, anh chỉ chia sẻ, chỉ động viên, chỉ ủng hộ em nhưng ít kể vử anh, vử cuộc sống của anh hơn, chỉ khi em hửi anh mới trả lời...

Ngà y đó, không hiểu sao nhận thư anh em lại vui đến thế nhỉ? Cảm giác cứ như đó là  món quà  mà  thượng đế ban tặng cho em vậy... Nhận thư anh là  em phải đọc ngay, không thể để dà nh đến tối, thế nhưng đến tối lại lôi ra đọc lại... và  lại bắt đầu ngồi hồi âm cho anh. Rồi lại hồi hộp chử đợi hồi âm của anh, trong suốt thời gian đó em cứ lôi thư anh ra đọc đi đọc lại nhiửu lần mỗi khi buồn... rồi lại cười một mình... em tin rằng vẫn có anh đang ủng hộ em...

1 năm, 2 năm rồi 3 năm trôi qua, những lá thư của anh không khi nà o là  cũ, là  nhà m chán đối với em... Em và  anh vẫn liên lạc đửu... Anh giúp em học Anh văn, còn em lại giúp anh học Toán dù chỉ là  qua những lá thư... Vậy mà  cũng có tác dụng đúng không anh? Những kì thi học kì, kì thi chọn học sinh giửi hay các kì thi học sinh giửi em và  anh luôn đông viên nhau cùng vượt qua mặc dù kết quả cũng chưa thật tốt.

Thế rồi những tháng ngà y học sinh cũng kết thúc, em và  anh lại lao và o ôn thi và  chuẩn bị cho kì thi АH... Thời gian đó anh dường như ngừng viết thư cho em, có lẽ anh đang tập trung cao độ cho kì thi quan trong nhất đời học sinh anh nhỉ? Em thấy một chút hụt hẫng, nhưng em hiểu tất cả...

Tháng 6, tháng có ngà y sinh nhật của em là  tháng cao điểm, em đã nghĩ có thể em không nhận được lời chúc mừng sinh nhật từ anh... nhưng thật bất ngử... em đã nhận được quà  sinh nhật của anh, một món quà  cho em thấy sự trân trọng của anh dà nh cho em... Em thật sự rất vui anh ạ!

Rồi kì thi cũng đến, dù đã rất cố gắng nhưng em đã không hoà n thà nh tốt bà i thi của mình... Em rất buồn, anh đã viết thư, anh đã vử quê để thực hiện cái dự định... "thi xong chúng mình sẽ gặp mặt nhau"... nhưng em thì lại đi và o tp HCM chơi để không phải đối mặt với sự thất bại của mình... Vậy là  em đã lỡ mất một dịp để gặp mặt anh... Em cũng lười hồi âm cho anh hơn...

Anh và o học thủy sản, còn em học tiếp lớp 13... Cái năm em học lớp 13 ấy anh muốn quan tâm em nhiửu hơn, muốn vử gặp em nhưng em thì lại từ chối tất cả... Anh có biết cảm giác của em lúc đó không? Giá như anh biết được... Em đã viết cho anh thật nhiửu, lần đầu tiên em viết từ "yêu" trong nhật kí, lần đầu tiên em thao thức, lần đầu tiên em gọi điện mà  không nói được gì đã cúp máy... Tất cả là  dà nh cho anh. Anh không biết có đúng vậy không?

Em chôn vùi tất cả trong lòng, đến bạn thân em cũng không thể biết, em luôn miệng nói "em và  anh chỉ là  bạn". Nếu cho em là m lại, em sẽ không là m như thế... Em sẽ gặp anh... để bây giử em không phải nuối tiếc, không phải ngậm ngùi "uh! Anh chỉ là  ảo, không phải là  thật trong cuộc sống của mình...".

Thế rồi năm học lớp 13 của em cũng trôi qua... Mọi cơ hội gặp anh đửu bị em tước mất... Em không hiểu vì sao mình lại không dám đón nhận tình cảm của anh, có phải vì em không tin anh không nhỉ? Anh nói rằng "anh chỉ yêu mình em thôi", anh nói rằng "tình yêu a dà nh cho e là  mãi mãi"... không hiểu sao em lại không tin nhỉ? Em cũng mến a đấy thôi nhưng sao khi ấy em lại phủ nhận nhỉ? Anh có biết không? Lúc đó em ước gì có thể là m khác, lúc đó em ước gì có thể ra HN học... Nhưng em không dám tự quyết định vì em đã rất sợ sự thất bại, em sợ phải đối mặt với sự thất bại ấy...

Em quyết định và o Nam, em nói với anh rằng "chúng mình chỉ có duyên quen biết nhưng lại không có duyên gặp gỡ...", em đã nói với anh rằng "em và  anh sẽ mãi là  bạn thân của nhau nhé!"... Em đã cố gắng để nghĩ rằng em ra đi đồng nghĩa với việc anh không có thật trên đời...

Nhưng thật trớ trêu... Khi đi xa thì nỗi nhớ anh cà ng day dứt em hơn. Và o học SP nhưng sao em lại thấy trống vắng đến thế nhỉ? Lúc nà o em cũng muốn ra quán net, lúc nà o em cũng muốn nói chuyện với anh... Nhưng hình như anh bắt đầu lãng tránh em, em nhận thấy điửu đó... Em đã viết cho anh rất nhiửu... viết cho anh nhưng chỉ có em mới có thể đọc... Hình như anh cũng cảm nhận thấy điửu đó vì nhiửu lần nói chuyện em đã không thể che giấu cảm xúc... Nhưng anh thì đã thay đổi... Có phải lúc đó anh đã có người yêu???

Năm nhất АH thật khó khăn đối với em, tất cả những gì xui xẻo nhất đửu đến với em trong năm đó... Kể cả anh cũng quay lưng lại với em... Anh nhẫn tâm nói với em rằng "anh xin lỗi!", rằng "tất cả những gì anh nói với em đửu là  nói dối...", rằng "mối tình đầu của anh là  một người con gái học cùng với anh..". Anh có biết lúc đó em ghét anh như thế nà o không? Tự nhiên em thấy anh kiêu căng đến thế, một chút tự trọng trong lòng đã không cho phép em gục ngã, em đã rất giận anh... Em đã định cạch mặt không nói chuyện với anh nữa...

Vậy mà  em đã không là m được anh ạ! Lúc đó em ước "giá như anh đừng phũ phà ng như thế", giá như anh nói "lúc đó đúng là  anh có thích em, nhưng chỉ là  thích trẻ con thôi, giử mới là  yêu thực sự..", nếu thế có lẽ em sẽ bớt thấy đau hơn... Em không thể biết được sự thật nhưng em cũng đoán được phần nà o suy nghĩ của anh, em đâu phải là  đứa không biết nghĩ đâu anh nhỉ?

Con tim em thật yếu mửm, em cũng không hiểu vì sao mình có thể tha thứ, bử qua cho anh dễ dà ng đến vậy. Em đóng vai trò như một người bạn của anh... Có lẽ lí do chính là  vì em luôn muốn biết anh sống thế nà o, em không muốn anh phải một chút khó xử­... Em thấy mình cũng thật tức cười anh ạ!

4 năm học АH cũng trôi qua thật nhanh, em và  anh lại nói chuyện với nhau như ngà y xưa nhưng không còn được vô tư như trước... Em và  anh nói chuyện với nhau khách sáo hơn, em biết, em hiểu em chỉ là  bạn, một người bạn phương a của anh...

Giá mà  anh biết được em đã vui như thế nà o khi mỗi lần online lại thấy đèn nick anh sáng! Giá mà  anh biết được em đã bật khóc khi một lần và o blog của anh nhưng không thấy anh nhắc tới tên em dù chỉ một lần... trong khi anh đã nhắc tới rất rất nhiửu cái tên khác. Vậy mà  anh vẫn nói rằng "em là  người bạn gái tốt nhất của anh", chỉ nói cho em nghe còn trong blog chẳng hử đụng đến tên em... Còn nỗi buồn nà o hơn nữa hỡi anh???

Em cứ như thế, đi bên cuộc đời anh như một chiếc bóng... Không biết anh có biết không nhỉ? Bây giử khi em đã đi là m được 2 năm, hình ảnh của anh trong em vẫn như thế... Một ngà n lần em tự nói với mình rằng "mà y thật ngốc, anh chỉ là  ảo, không phải là  thật trong cuộc sống của mà y", một ngà n lần em tự cười chính mình rằng "trên đời nà y còn có người nà o ngốc hơn mà y không nhỉ?". Em không hiểu, tại sao lại không thể yêu ai hơn anh cơ chứ?

Anh! Em muốn kết thúc cuộc tình thầm kín nà y tại đây, em biết "một ngà n năm nữa" anh cũng không thể biết, anh sẽ chẳng bao giử đọc được những suy nghĩ nà y của em đúng không anh?

Nếu có thể là m lại thì em sẽ không là m như thế! Em sẽ sống hết mình hơn, em sẽ yêu... Yêu để bây giử không phải hối tiếc vì mình vẫn chưa một lần được yêu theo đúng nghĩa... Yêu để bây giử em không phải ngậm ngùi ngồi đây, xa cách, vô cảm với những tin nhắn nhớ nhung của những người khác dà nh cho em...

Giá như em xinh đẹp hơn, giá như em giửi giang hơn, giá như em không phải lo lắng vì... thì nhất định em sẽ nói với anh rằng "Anh! Em yêu anh! Em thực sự rất yêu anh!". Nhưng đó chỉ là  giá như mà  thôi, hiện thực không phải như thế! Em luôn biết sống với hiện tại anh ạ!

Anh! Có lẽ đây sẽ là  lá thư cuối cùng em viết cho anh, lá thư không gử­i cho chính chủ... Em sẽ phải kết thúc tất cả... Em sẽ đón nhận một tình cảm khác, em sẽ phải lấy chồng... Anh ah! "một ngà n năm nữa"... Xin hẹn anh kiếp sau... Còn kiếp nà y, có lẽ em chỉ yêu anh đến thế thôi... Anh ah! Anh hãy sống thật hạnh phúc nhé! Hãy sống hạnh phúc hơn em anh nhé!

Dù ở phương trời nà o em cũng mong anh hanh phúc! Vĩnh biệt tình yêu của em!

(0) Bình luận
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Ngoại giao trong kỷ nguyên vươn mình của dân tộc
    Đồng chí Lương Cường - Ủy viên Bộ Chính trị, Chủ tịch Nước Cộng hòa XHCN Việt Nam vừa có bài viết “Ngoại giao Việt Nam - 80 năm xây dựng, trưởng thành cùng đất nước” nhân Kỷ niệm 80 năm Ngày thành lập ngành ngoại giao (28/8/1945 – 28/8/2025). Tạp chí Người Hà Nội trân trọng trích đăng nội dung “Ngoại giao trong kỷ nguyên vươn mình của dân tộc” trong toàn văn bài viết của Chủ tịch nước Lương Cường.
  • “Công cuộc đổi mới, tư duy mới, thực tiễn mới”: Kiến giải sâu sắc nhiều vấn đề lý luận và thực tiễn
    Trước khi trở thành chính khách, tác giả Phạm Quang Nghị từng là chiến sĩ trực tiếp chiến đấu nơi chiến trường Nam Bộ, đồng thời ông còn là nhà báo, nhà văn, nhà nghiên cứu có tâm có tầm dành cả cuộc đời cống hiến cho sự nghiệp đấu tranh giải phóng dân tộc, xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Những trải nghiệm thực tế sâu sắc cùng vốn sống phong phú đã hun đúc trong ông một tầm nhìn rộng mở và cả những trăn trở với thời cuộc.
  • Khắc họa non sông gấm vóc Việt Nam qua bản trường ca hội hoạ
    Với 63 tác phẩm nối dài thành một tổng thể hơn 300 mét, triển lãm “Chào Việt Nam – Quê hương tôi” của họa sĩ Ngô Bá Hoàng tại Bảo tàng Hà Nội được ví như một bản trường ca hội họa về đất nước và con người Việt Nam. Không chỉ mang đến cho công chúng một không gian nghệ thuật giàu cảm xúc, triển lãm còn khẳng định sức sống của hội họa hoành tráng trong việc chuyển tải tình yêu quê hương và niềm tự hào dân tộc.
  • Tăng cường lãnh đạo, chỉ đạo công tác tổ chức Đại hội Đảng bộ các cấp tiến tới Đại hội lần thứ XIV của Đảng
    Thay mặt Bộ Chính trị, đồng chí Trần Cẩm Tú - Ủy viên Bộ Chính trị, Thường trực Ban Bí thư vừa ký ban hành “Kết luận của Bộ Chính trị, Ban Bí thư về tăng cường lãnh đạo, chỉ đạo công tác tổ chức đại hội đảng bộ các cấp tiến tới Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XIV của Đảng” (Kết luận số 185-KL/TW).
  • Xã, phường của Hà Nội chủ động phòng bệnh Chikungunya theo nguyên tắc “4 tại chỗ”
    UBND Thành phố Hà Nội vừa có công văn yêu cầu các Sở, ban, ngành Thành phố, UBND các phường, xã tổ chức triển khai thực hiện nhiệm vụ tăng cường phòng, chống bệnh Chikungunya đảm bảo kịp thời, hiệu quả.
Đừng bỏ lỡ
  • Không khí Tháng Tám rực rỡ trên từng góc phố Tây Hồ
    Trong những ngày tháng Tám lịch sử, khi cả nước hướng về kỷ niệm 80 năm Quốc khánh 2/9, khắp các tuyến phố của Thủ đô Hà Nội đều rộn ràng sắc đỏ sao vàng. Tại phường Tây Hồ, những lá cờ Tổ quốc tung bay kiêu hãnh trên từng ngõ nhỏ, con hẻm, tạo nên bức tranh rực rỡ, chan chứa niềm tự hào dân tộc và tinh thần chuẩn bị cho ngày lễ trọng đại của đất nước.
  • Hà Nội miễn vé xe buýt và đường sắt đô thị dịp Quốc khánh 2/9
    UBND TP Hà Nội quyết định miễn tiền vé sử dụng các phương tiện vận tải hành khách công cộng có trợ giá, gồm xe buýt và đường sắt đô thị trong bốn ngày từ 30/8- 2/9/2025.
  • Khát vọng phát triển, xây dựng người Kim Liên thanh lịch, văn minh
    Đại hội đại biểu Đảng bộ phường Kim Liên lần thứ I, nhiệm kỳ 2025-2030 diễn ra ngày 22/8 với chủ đề “Phát huy truyền thống lịch sử, văn hóa, anh hùng, sức mạnh đại đoàn kết toàn dân; kỷ cương, sáng tạo, trách nhiệm".
  • Chương trình nghệ thuật đặc biệt “Hà Nội - Sáng mãi khát vọng Việt Nam”
    Chương trình là lời tri ân sâu sắc tới các thế hệ đi trước - những người đã hiến dâng tuổi trẻ và xương máu cho nền độc lập, tự do của Tổ quốc. Đồng thời, tôn vinh những thành tựu nổi bật, toàn diện và bền vững mà đất nước nói chung và Thủ đô Hà Nội nói riêng đã đạt được, đặc biệt sau 40 năm đổi mới.
  • "Nhà tôi có treo một lá cờ" - MV mới của Hà Anh Tuấn rợp sắc cờ đỏ, gợi niềm tự hào Việt Nam
    Ca khúc "Nhà tôi có treo một lá cờ" là bài hát trong MV mới của ca sĩ Hà Anh Tuấn. Ca khúc chứa chan tình yêu dành cho Quốc kỳ của người Việt Nam. Đồng thời là lời tri ân đến các thế hệ cha anh đã hy sinh vì độc lập, tự do; đồng thời gửi gắm thông điệp về niềm tự hào và trách nhiệm của thế hệ hôm nay trong hành trình dựng xây đất nước.
  • [Podcast] Cổng trại bảo an binh – Dấu ấn ngày toàn thắng
    Mùa thu năm 1945, Hà Nội rợp cờ đỏ sao vàng, khắp phố phường vạn người như một cùng cất tiếng hô vang “Độc lập – Tự do”, đánh dấu thắng lợi vĩ đại của Cách mạng tháng Tám. Trải qua tám thập kỷ, nhiều di tích từ mùa thu năm ấy vẫn còn hiện hữu giữa đời sống hôm nay, kể lại câu chuyện của một Thủ đô Anh hùng của đất nước Việt Nam anh hùng. Trong dòng chảy ấy, Cổng Trại Bảo An binh chính là dấu tích của cuộc Tổng khởi nghĩa Cách mạng tháng Tám năm 1945 - một sự kiện lịch sử trọng đại của đất nước.
  • "Hạt giống hạnh phúc" - Phim tài liệu đặc biệt về tình hữu nghị Việt Nam và Cuba phát sóng tối 2/9
    Bộ phim tài liệu với tên gọi "Hạt giống hạnh phúc" sẽ được phát sóng vào 20h10 tối 2-9-2025 trên kênh VTV1. Cùng thời điểm này, Truyền hình Quốc gia Cuba - Cubavisión cũng phát sóng bộ phim đặc biệt này, mở ra một dấu mốc hiếm có trong lịch sử hợp tác truyền hình giữa hai nước.
  • [Video] Triển lãm “Mùa Xuân độc lập”: Tôn vinh khát vọng tự do và hòa bình qua lăng kính hội họa
    Với phong cách kết hợp giữa chất liệu sơn mài truyền thống và tư duy tạo hình đương đại, các tác phẩm được trưng bày trong triển lãm “Mùa Xuân độc lập” tại Bảo tàng Hồ Chí Minh nhân kỷ niệm 80 năm Cách mạng tháng 8 thành công và 80 năm Quốc khánh 2/9, mỗi bức tranh của họa sỹ trẻ Chu Nhật Quang mang đến cảm nhận về chiều sâu thẩm mỹ mới mẻ, tôn vinh khát vọng độc lập, tự do và hòa bình của dân tộc Việt Nam.
  • Hà Nội rực rỡ cờ hoa – Tự hào 80 năm mùa Thu cách mạng
    Tháng Tám lịch sử lại về, mang theo ký ức hào hùng của dân tộc. Tròn 80 năm kể từ Cách mạng tháng Tám 1945, Hà Nội hôm nay khoác lên mình chiếc áo rực rỡ trong những ngày chuẩn bị cho Quốc khánh 2/9. Trên từng góc phố, nẻo đường, Thủ đô vừa cổ kính vừa hiện đại như sống lại khí thế mùa Thu cách mạng, đồng thời thể hiện khát vọng vươn lên của đất nước trong kỷ nguyên mới.
  • Kiện toàn Ban Chỉ đạo xây dựng, bảo tồn và phát huy giá trị khu di tích chùa Hương
    UBND Thành phố Hà Nội đã ban hành Quyết định số 4248/QĐ-UBND ngày 14/8/2025 về kiện toàn Ban Chỉ đạo xây dựng, hoàn thiện Đề án đổi mới mô hình tổ chức, phương thức quản lý, bảo tồn, phát huy giá trị khu di tích quốc gia đặc biệt lịch sử và danh lam thắng cảnh quần thể Hương Sơn (chùa Hương), thành phố Hà Nội.
Bức thư tình không gử­i!
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO