Còn nhớ, bà thường chọn những loại gạo tẻ của năm ngoái để là m bánh được ngon hơn, còn gạo thu hoạch vụ nà y bà cất đi để năm sau lại mang ra là m.
Món bánh tẻ của bà nổi tiếng khắp chợ, bởi chiếc bánh tẻ được bà là m rất dẻo chứ không nhão. Khi ăn, baÌnh vừa có độ giòn lại vừa có vị đậm đaÌ€ của đôÌ€ng sâu nươÌc măÌ£n, vị béo của nhân, nồng nà n của mùi lá quê. ViÌ€ vâÌ£y, bánh tẻ được gói bằng lá rong tươi là ngon nhất.
Nhân bánh được bà là m khá cẩn thận. Thịt lợn, hà nh tươi, mọc nhĩ được băm nhử, ướp gia vị trộn đửu với nhau rồi đem xà o chín trước khi mang ra là m nhân.
Bây giử rất ít nhà là m bánh, bởi là m được bánh tẻ ngon phải mất nhiửu công đoạn lại tốn thời gian. Bà bảo muốn bánh tẻ được ngon thì nên là m bằng thứ gạo tám thơm, gạo được vo sạch trước khi xay thà nh bột rồi ngâm 3 đến 4 ngà y, hà ng ngà y đôi lần chắt bử nước trong đi sau đó cho nước lã và o khuấy đửu để ở chỗ mát thoáng gió, không được để bột bốc mùi chua.
Thứ bột nà y được mang đi giáo cho có độ dính như keo bằng cách đun lửa. Khâu giáo bột nà y cực kì quan trọng bởi nó sẽ tạo nên mùi vị đặc trưng riêng của thứ bánh tẻ ở mỗi vùng miửn.
Dưới bà n tay khéo léo và chuyên nghiệp của bà chiếc bánh tẻ được gói bằng lá rong tươi trông thật xinh xắn, nhìn những chiếc bánh tẻ ấy mà cái cảm giác thèm lắm tôi chỉ muốn ăn ngay. Nhưng bà bảo phải mang đi đun cách thuỷ để bánh chín mới ăn được. Hơi nóng của nước sôi sẽ là m bánh chín.
Bánh tẻ chấm với nước mắm rắc hạt tiêu xay hoặc chấm với tương ăn rất ngon, bánh tẻ ăn lúc còn đang nóng là ngon nhất.
Bà bảo sau nà y lớn có đi là m xa như các cô, các chú mà y cũng đừng quên cái hương vị đậm đà của bánh tẻ quê mình! Bà ơi cháu quên sao được cái vị ngon đó của bánh, cháu đã đi nhiửu nơi được thưởng thức thứ bánh tẻ của nhiửu vùng nhưng bánh tẻ bà là m vẫn là ngon nhất, cháu quên sao được những tháng ngà y chập chững là m bánh tẻ cho bà .