(NHN) Sống xa nhà đã gần mười năm đủ để tôi nhận ra một điửu, rằng thời điểm nỗi nhớ nhà , nhớ cha mẹ, nhớ khu vườn tuổi thơ ắp đầy kỷ niệm dậy lên trong tôi nhiửu nhất, cồn cà o và mãnh liệt nhất chính là những ngà y nà y, khi những tia nắng yếu ớt đủ gọi vử một ban mai tươi mới.