Sinh ra trong một gia đình mà cha mẹ đửu là m nông nơi miệt vườn sông nước của huyện Vị Thủy, tỉnh Hậu Giang trong nhà , ngoà i cha mẹ và Luân, nó còn có một đứa em đã gần 13 tuổi. Được cha mẹ cho đến trường nhưng nó không ham học nên chỉ đến lớp 4 đã nghỉ ở nhà .
Lớn lên một chút, Luân đi là m thuê là m mướn kiếm thêm chút tiửn phụ giúp cha mẹ và cũng để tiêu xà i riêng. Cuộc sống của Luân dù vất vả, khó khăn nhưng có lẽ cũng sẽ êm đửm trôi nếu không có ngà y định mệnh ấy - ngà y đã khiến cuộc đời nó rẽ sang một hướng khác.
Buổi trưa một ngà y tháng 3, sau khi đã có chút rượu trong người, Luân sang nhà hà ng xóm chơi nhưng lúc nà y chỉ có bé Na và Mi (cùng 8 tuổi) đang nô đùa. Luân rủ các cô bé ra vườn hái ổi.
Thấy khu vườn vắng vẻ, Luân bỗng nảy sinh ý đồ đen tối nên gạ gẫm bé Na: "Tao bẻ ổi cho ăn rồi cho tao là m cái nà y nhé?". Chẳng hiểu ý của Luân nhưng cô bé cũng ừ hử vì muốn được anh hà ng xóm hái trái cây cho mình.
Sau khi đưa Na chùm ổi, Luân cẩn thận dẫn 2 cô bé qua vườn nhà người khác xa hơn để tránh bị phát hiện. Tại đây Luân đã cố thực hiện hà nh vi đồi bại với bé Na nhưng không thể do cô bé phản kháng vì quá đau.
Không từ bử ý định, Luân quay sang tiếp tục dụ cháu Mi. "Yêu râu xanh" đã cố thực hiện bằng được để thửa mãn dục vọng của mình bất chấp tiếng kêu la của cô bé. Sau đó nó răn đe hai cô bé: Bọn mà y không được nói chuyện nà y với ai, đứa nà o mà nói tao sẽ đánh chết.
Chiửu hôm đó, thấy con gái có dấu hiệu bất thường, gia đình Mi gặng hửi và cô bé đã thuật lại tất cả sự việc. Luân bị bắt.
Ngồi ở hà ng ghế phía sau, người đà n ông có nước da ngăm đen và khuôn mặt đầy ưu tư là cha ruột của bị cáo. Trông ông già hơn rất nhiửu so với cái tuổi 40 của mình. à”ng bảo cuộc sống mưu sinh vốn đã nhiửu vất vả, lam lũ, nay lại phải chứng kiến đứa con thân yêu gây ra tội và chuẩn bị phải đón nhận sự trừng phạt của pháp luật. Hơn hết là gia đình ông từng ngà y phải chịu sự dèm pha từ bà con lối xóm vử tội lỗi của Luân. Mọi thứ đã khiến cho mái đầu ông đã thêm nhiửu sợi bạc.
Đến tham dự phiên tòa với tư cách là người đại diện hợp pháp cho con, khi được hửi vử trách nhiệm của gia đình ông rưng rưng nước mắt: Con dại cái mang. Xin gia đình các cháu, xin bà con lối xóm tha thứ cho lỗi lầm của con tôi. Tôi có lỗi khi không dà nh thời gian quan tâm giáo dục con đến nơi đến chốn nên cháu mới gây ra lỗi lầm lớn nà y. Vợ chồng tôi sẽ cố gắng vay mượn, đi là m thuê là m mướn kiếm tiửn để bồi thường bù đắp một phần mất mát cho các cháu.
Vử phía gia đình các bị hại, họ cho biết rất căm hận trước hà nh vi mà bị cáo đã gây ra, cũng như đau xót với những hậu quả mà các cháu nhử phải gánh chịu trong suốt quãng đời còn lại. Nhưng nghĩ đến tình là ng nghĩa xóm, nghĩ tới hoà n cảnh gia đình cũng như tuổi đời còn non nớt của bị cáo nên họ cũng xin tòa xem xét xử nhẹ nhằm để Luân có cơ hội là m lại cuộc đời.
Được nói lời sau cùng, Luân cúi đầu lí nhí: Con không biết hà nh vi của mình lại nghiêm trọng như vậy. Giử con rất ân hận..."
Hôm đó Luân phải nhận mức án 9 năm tù vử tội "hiếp dâm trẻ em".