Ở cơ quan, anh Quang luôn chu đáo với mọi người. Vử nhà , anh cũng không để vợ con chê trách điửu gì. Người ta luôn nhìn thấy anh vui vẻ, hăng hái.
Thế nhưng, gần đây, anh luôn phải tìm đến thuốc ngủ mới chợp mắt được. Anh cảm thấy mệt mửi, trống rỗng và đau đầu, mất ngủ thường xuyên. Đi là m, vử nhà anh đửu thấy mình lạc lõng, buồn chán. Thế nhưng, vẻ ngoà i, anh không để lộ điửu gì. Anh thấy không thể nói với ai, mà nếu có nói, chắc người ta sẽ không tin, thậm chí mắng "anh sướng thế rồi còn buồn nỗi gì".
Cuối cùng, Quang đà nh tìm đến bác sĩ vử tâm thần để được giúp đỡ.
Và anh chỉ là một trong số rất nhiửu người đà n ông thà nh đạt trở thà nh bệnh nhân của phòng khám vử rối nhiễu tâm trí.
Nhà tâm lý Lã Linh Nga, Phòng khám Tuna (phố Vọng, Hà Nội) cho biết, đa số mọi người vẫn nghĩ phái yếu thường dễ bị rối nhiễu tâm trí, trầm cảm bởi họ có quá nhiửu sức ép, từ việc nhà , chăm sóc con cái, công việc đến nguy cơ chịu bạo hà nh gia đình... Thực tế, số nam giới bị các vấn đử nà y cũng nhiửu không kém.
Theo chị Nga, phần lớn nam giới tìm đến phòng khám đửu là những người đà n ông thà nh đạt, giửi giang, gần như hoà n hảo vử cả hình thức lẫn tính cách, gia đình và địa vị xã hội trong mắt người khác. Và nhiửu khi, chính cái vử quá hoà n chỉnh ấy trở thà nh một sức ép, khiến họ phải gồng mình lên chứng tử bản thân, để là m đẹp lòng mọi người, và sau đó sẽ cảm thấy mệt mửi. Những người nà y thường rất thông minh, giao tiếp tốt và người ngoà i sẽ khó nhận ra những vấn đử vử tâm lý của họ.
Bản thân họ cũng luôn sợ người khác biết điểm yếu của mình. Có nhiửu người khi đến khám còn gửi xe cách xa hà ng km vì không muốn ai biết mình phải nhử đến bác sĩ tâm lý. Không ít trường hợp khi trò chuyện với bác sĩ hay các chuyên gia vử tâm lý còn khai sai vử địa chỉ, tên người thân hay cả tên thật, số điện thoại của họ.
Trường hợp của Thức, 28 tuổi, bệnh nhân mới của Tu Na là minh chứng tiêu biểu cho điửu nà y.
Thức là con trai đầu của một gia đình quan chức cao cấp cấp Bộ. Từ nhử tới lớn, anh luôn là con ngoan, trò giửi và niửm tự hà o của bố mẹ. Khi và o đại học, Thức rất thích thi và o các trường vử kinh tế nhưng bố mẹ lại hướng anh tới các khoa kử¹ thuật, nghiên cứu. Thức chiửu lòng phụ huynh nhưng vẫn ấp ủ ước mơ của mình.
Ra trường, Thức được một người bạn rủ ra mở công ty riêng - trong lĩnh vực anh vốn rất yêu thích - nhưng bố mẹ lại gà n và đặt anh và o một vị trí đã để sẵn trong cơ quan của bố. Một lần nữa Thức lại dẹp khao khát của mình vì sợ bố mẹ thất vọng. Và từ đó, Thức luôn rơi và o trạng thái buồn chán, không hứng thú với công việc, cuộc sống. Tuy nhiên, anh cũng chẳng dám thể hiện điửu ấy ra cho bố mẹ hay bất cứ ai biết. Với mọi người, anh vẫn là người con hiếu thảo, chà ng thạc sĩ đẹp trai, khéo ăn nói.
"Tôi cảm thấy cuộc sống của mình vô nghĩa. Tôi không dám chia sẻ suy nghĩ của mình với bất cứ ai. Giử bố mẹ mà biết tôi thế nà y, chắc các cụ xỉu ngay", Thức chia sẻ với chuyên gia tâm lý.
Theo chuyên gia Linh Nga, vòng luẩn quẩn mà Thức vướng phải: Không dám vì chính mình, luôn cố là m mọi việc theo một chuẩn mực của xã hội, của mọi người xung quanh - buồn chán - không dám chia sẻ và cố tạo vử bọc - cà ng trống rỗng - rất hay gặp phải ở những người trẻ hiện đại.
Một đối tượng nam giới cũng hay rơi và o trạng thái trầm cảm nữa là những người đà n ông bị "tắc" giữa công việc và gia đình. Họ dồn hết thời gian, công sức để phấn đấu cho sự nghiệp nên thiếu quan tâm đến gia đình. Vì thế "nửa kia" của họ thường cảm thấy thất vọng, nghi ngử chồng. Những mệt mửi, căng thẳng trong công việc cộng với sự lạnh nhạt, nghi kửµ ở gia đình khiến họ cảm thấy mình bị lạc lõng, cô đơn.
Anh Hữu Bảo, 30 tuổi ở Gia Lâm, Hà Nội khi tìm đến phòng khám tâm lý đã thổ lộ rằng, không ai có thể ngử một người thông minh, hoạt bát như anh nhiửu lúc lại muốn chết bởi cảm thấy bế tắc khi không biết giải quyết cuộc sống của mình ra sao.
Là trưởng phòng một công ty xây dựng lớn ở Hà Nội, anh được lòng cả cấp dưới lẫn cấp trên bởi tà i ứng xử khéo léo và năng lực vững và ng. Vì đặc thù công việc, anh thường xuyên phải đi tiếp khách, khi thì bên đối tác, lúc lại là phía giám sát công trình... nên rất ít khi có mặt ở nhà . Dù cũng chẳng thích rượu chè hay những mà n chiêu đãi karaoke, tươi mát, anh vẫn phải tham gia. Và mỗi ngà y, khi anh vử nhà lúc các con đã đi ngủ, người vợ vừa buồn, vừa tủi lại nghi ngử chồng không chung thủy quay ra giận dỗi, chì chiết hoặc là m mặt lạnh với anh.
Vòng luẩn quẩn ấy cứ tiếp diễn từ ngà y nà y sang ngà y khác, anh Bảo cảm thấy chán chường. Anh không thể bử ngang công việc đang trên đà thăng tiến, cũng không thể trốn tránh tránh nhiệm với gia đình. Anh cà ng không thấy ai đủ tin tưởng để chia sẻ chuyện nà y và luôn có cảm giác cuộc sống vô nghĩa.
Theo tiến sĩ Lã Thị Bưởi, Trưởng phòng khám Tu Na, xã hội cà ng phát triển, số người bị stress, trầm cảm cà ng nhiửu bởi những gánh nặng, sức ép lên họ quá lớn. Với những người đà n ông tham vọng, cầu toà n thì điửu nà y cà ng dễ xảy ra. Tình trạng của họ thường kéo dà i và khó điửu trị dứt điểm. Có rất nhiửu bệnh nhân của phòng khám thường khất lần lịch hẹn chữa bệnh với bác sĩ vì quá bận.
"Nguy hiểm nhất là những người nà y khi không thể chia sẻ với ai lại giải tửa bằng rượu, thuốc lá, thậm chí là mua dâm... gây những nguy cơ vử sức khửe cho bản thân và khiến tình trạng rối loạn cảm xúc cà ng nặng hơn", bà Bưởi nhấn mạnh.
Theo bà , điửu các bệnh nhân nà y cần nhất là tìm được một người hiểu biết, tin cậy sẵn sà ng lắng nghe, chia sẻ với họ mà không đưa ra phán xét gì. Nhà tâm lý trong trường hợp nà y sẽ phải phân tích cho họ vử tình trạng hiện tại của bản thân, đưa ra những giải pháp để họ lựa chọn.
Điửu quan trọng là bản thân người bệnh phải thay đổi một số thói quen sống, công việc, sinh hoạt, biết tự giải tửa áp lực cho bản thân bằng các hoạt động thể chất, giải trí là nh mạnh. Họ cũng phải học cách thể hiện quan điểm, mong muốn của mình với những người xung quanh. Các bác sĩ thường gợi ý họ tự tìm trong các mối quan hệ hiện tại của mình một người có thể hỗ trợ, chia sẻ với họ.
"Trong cuộc sống hiện đại với nhiửu áp lực hiện nay, mỗi người cần biết tự điửu chỉnh bản thân và đánh giá đúng những gì thực sự quan trọng với mình, là tiửn tà i, danh vọng hay sức khửe, hạnh phúc gia đình... để dà nh sự ưu tiên cho nó. Khi đã biết mục đích sống của mình và sống thực với bản thân, họ sẽ tìm lại được sự bình yên trong lòng và niửm hạnh phúc thực sự", bà Bưởi nói.