Rời khửi nhà  chồng với hai bà n tay trắng?

NLĐ| 21/02/2013 09:42

(NHN) Sau đám cưới đúng 2 tuần lễ, mẹ chồng gọi tôi và o phòng bà . Tôi vừa ngồi xuống mép giường, bà  đã nói ngay: Con lột đồ cưới đưa đây mẹ giữ cho. Thời buổi bây giử trộm cướp như rươi, đeo vòng và ng chỉ tổ rước họa và o thân.

Vậy là  tôi ngoan ngoãn lột bông, vòng, dây chuyửn, nhẫn và ng... đưa hết cho mẹ chồng, chỉ giữ lại chiếc nhẫn cưới và ng 18K.

Rời khửi nhà  chồng với hai bà n tay trắng?

Tôi không phải là  con dâu trưởng, cũng không phải con dâu út nên trách nhiệm trong nhà  cũng không nặng nử lắm. Sống chung với gia đình chồng già u có, mọi việc đã có người là m lo hết, công việc của tôi chỉ là  nấu nước pha trà , cà  phê cho ba chồng mỗi sáng; buổi tối thì ủi quần áo cho cả nhà . Chủ nhật rảnh thì đi chợ với chị dâu lớn nhưng nhiệm vụ cũng chỉ là  xách giử cho chị chứ tôi cũng không can dự và o chuyện mua bán hay lựa chọn thức ăn cho gia đình.

Trong số 5 cô dâu của nhà  chồng thì tôi thuộc loại thấp kém nhất bởi ba má tôi tuy là  giáo viên nhưng gốc nông dân. Hồi mới vử Vị Thanh coi mắt tôi, ba mẹ chồng tương lai có vẻ không hà i lòng. Thậm chí, khi tôi bưng nước ra mời, chỉ có ba chồng tôi uống, còn ly của mẹ chồng thì vẫn còn nguyên cho tới lúc họ ra vử... Sau bữa đó, ba tôi bảo: Kiếm thằng khác được không con? Chớ là m dâu cái nhà  nà y không sung sướng gì đâu.

Ba nói vậy là  vì thấy mẹ chồng tương lai của tôi đeo vòng và ng đầy người và  thái độ khinh người của bà . Nhưng tôi kiếm đâu ra thằng khác bây giử trong khi tôi và  Tuấn đã yêu nhau suốt 5 năm? Biết không tách rời được chúng tôi, ba tôi buồn rầu: Thôi thì đà nh vậy chớ biết sao bây giử. Con vử bên đó, ráng liệu bử ăn ở. Là m dâu nhà  già u khó lắm nghen con.

Tôi không hình dung được hết cái sự khó khi vử là m dâu nhà  già u bởi tôi chỉ đơn giản nghĩ rằng, tôi đã có công việc ổn định, không ăn bám nhà  chồng thì chẳng việc gì phải lo. Ở quê tôi, mọi người đồn rằng ba má tôi gả con trúng cái mử và ng, đồ nữ trang sính lễ nặng cả ký... Những lời thiên hạ đồn đoán có cái đúng, có cái sai nhưng ba má tôi là m thinh, không nói tới, nói lui là m gì.

Và  cái chuyện là m dâu nhà  già u khó lắm đầu tiên mà  tôi đối mặt chính là  việc mẹ chồng bắt lột hết nữ trang đưa lại cho bà  cất. Mấy chị bạn đồng nghiệp rồi sau đó là  bà  con ở quê cứ xầm xì bà n tán mỗi khi thấy tôi vử mà  trên người chẳng có phân và ng nà o. Tôi nói với Tuấn thì anh gạt đi: Mẹ cất đó thì còn đó, em đừng bận tâm là m gì.

Bẳng đi một thời gian khá lâu, tôi cố gắng chẳng bận tâm là m gì như lời chồng tôi dặn nhưng khổ nỗi, mỗi khi vử thăm nhà , mấy dì, mấy cô của tôi lại thắc mắc. Ba má tôi cũng có vẻ không vui. Họ không vui vì nghĩ rằng nhà  chồng không tôn trọng mình, không thương con mình chứ không phải ham hố bạc và ng. Tôi biết vậy nhưng không lẽ lại đi nói xấu nhà  chồng, đà nh phải an ủi cha mẹ, cũng là  tự an ủi mình: Bây giử ra đường đeo vòng và ng chẳng khác nà o là m mồi cho cướp, mẹ chồng giữ dùm âu cũng là  giữ cho mình an toà n.

Cuộc hôn nhân của chúng tôi hạnh phúc được 3 năm đầu. Sau đó tôi phát hiện chồng tôi có quan hệ tình cảm với một cô bạn là m chung công ty. Chuyện đến tai mẹ chồng tôi, bà  kêu tôi và o phòng căn dặn: Аà n ông năm thê, bảy thiếp là  bình thường. Từ từ rồi nó cũng chán mà  quay vử. Con đừng có ngu mà  là m lớn chuyện.

Trời ơi, chồng tôi bị người khác giựt mà  không cho tôi lên tiếng là  sao? Tôi mếu máo: Con không chịu nổi đâu, mẹ phải lấy lại công bằng cho con. Nhưng mẹ chồng tôi thủng thẳng: Có gì đâu mà  không chịu nổi? Nó đi với con kia ban ngà y còn ban đêm vử với con là  được rồi, có mất miếng thịt nà o đâu mà  lo. Thôi, đừng có lằng nhằng nữa, mệt lắm.

Аến nước nà y thì tôi chỉ còn biết khóc. Tôi đến cơ quan là m việc với cặp mắt sưng vù, ai hửi tới là  khóc, đến nỗi mấy anh chị là m chung bực mình: Cô không biết đánh ghen thì để tụi tôi là m dùm cho. Mắc mớ gì phải khóc. Thời buổi nà y ở được thì ở, không ở được thì thôi....

Có lẽ vì thấy tội nghiệp tôi quá nên mấy chị bạn đã tìm hiểu rồi đón đường dằn mặt cô gái kia. Chuyện đến tai Tuấn, tối đó anh đùng đùng lôi tôi vô phòng đóng chặt cử­a. Một trận đòn mà  từ thuở cha sinh mẹ đẻ tới giử, tôi chưa bao giử hình dung mình sẽ phải gánh chịu. Vừa đánh tôi, Tuấn vừa gầm gừ: Аánh cho mà y chết, để mà y biết sống trong nhà  nà y thì phải biết khuôn phép, lễ nghĩa.

Tôi trừng trừng nhìn Tuấn. Người chồng đầu gối tay ấp của tôi đó sao? Người đà n ông mà  tôi đã yêu 5 năm trước khi cưới đó sao? Hóa ra, để hiểu vử một con người hoà n toà n không đơn giản.

Tôi ẵm con bử vử nhà  cha mẹ được hơn 1 tháng thì mẹ chồng tôi xuống rước vử. Bà  bảo: Thôi thì con dại cái mang, con bử qua cho nó đi. Vử trên đó rồi mẹ cho tiửn mua nhà  ra riêng.

Tôi nghĩ, sống chung với cả nhà  mà  anh còn đánh tôi như vậy, ra riêng rồi thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra. Hơn nữa, tôi thắc mắc tại sao không là  Tuấn mà  lại là  mẹ chồng tôi xuống năn nỉ, rước mẹ con tôi vử? Tuy vậy, ba má tôi cũng nói và o: Chị sui đã bử công xuống tới đây rồi thì con cũng nể mặt mà  vử đi. Con gái lấy chồng thì phải theo chồng, con vử chơi năm mười bữa, nử­a tháng thì được chớ ở lâu ba má cũng không chứa.

Vậy là  tôi vử lại nhà  chồng. Thời gian đầu, Tuấn có vẻ ăn ăn hối hận nên đi là m xong là  vử nhà . Tuy vậy, hình như anh cũng mắc cỡ với tôi nên chuyện vợ chồng không được như trước. Cho đến một ngà y nọ, tôi thấy mọi người trong nhà  rộn rịp chuẩn bị tiệc tùng. Tôi lấy là m lạ vì hôm đó không phải giỗ quải, cũng không phải sinh nhật hay lễ lạc gì mà  sao lại sắp sử­a mọi thứ y như là  đám đầy tháng, thôi nôi vì có xôi chè, có heo quay... Tôi hửi thì ai cũng né tránh trả lời.

Cuối cùng thì tôi cũng biết cái tiệc hôm đó là  đầy tháng đứa con riêng của Tuấn với người phụ nữ kia. Аó là  một đứa bé trai kháu khỉnh. Tôi điếng hồn. Ra là  vậy. Cô ta đã sinh cho Tuấn con trai, trong khi con tôi lại là  con gái. Chính vì vậy mà  họ đã xuống nước là m là nh với tôi để tôi cho qua, đừng là m lớn chuyện. Trời ơi, sao lại nỡ đối xử­ với tôi tà n nhẫn như vậy?

Tôi quyết định chấm dứt cuộc hôn nhân nà y. Trước khi nộp đơn ra tòa, tôi nói với ba mẹ chồng: Con muốn mẹ trả lại cho con số nữ trang mà  mẹ đã giữ của con. Mẹ chồng tôi bực bội: Ai nói là  của cô?. Tôi vẫn nhẹ nhà ng: Những thứ đó ba mẹ cho con, có bà  con hai họ chứng kiến.... Ba chồng tôi im lặng trong khi mẹ chồng tôi ra điửu kiện: Nếu cô thôi thằng Tuấn mà  để bé Vy lại thì tôi sẽ trả cho cô, còn không thì đừng hòng lấy được một phân!.

Ra là  họ muốn bắt con tôi, muốn giữ lại giọt máu dòng dõi già u sang của mình. Аừng hòng, tôi thà  không có số vòng và ng kia chứ không đời nà o tôi đánh đổi con tôi... Thế nhưng tôi vẫn ấm ức, không muốn mình rời khửi nhà  chồng với hai bà n tay trắng...

Và  bây giử, mọi chuyện vẫn nhùng nhằng. Nhiửu người bảo tôi đưa nội dung đòi số và ng ấy và o phần xử­ lý tà i sản khi ly hôn, nhưng ba má tôi thì nói ngược lại: Họ coi trọng tiửn bạc quá thì cứ để lại cho họ đi con à . Tình nghĩa kiếm mới khó chớ tiửn bạc có đó rồi mất đó, ham hố là m gì?.

Tôi thấy ba má tôi có lý nhưng tôi vẫn thấy khó chịu trong lòng. àt ra thì số và ng ấy cũng là  sự đửn bù cho những năm tháng tôi là m vợ, là m dâu nhà  họ... Nhưng tôi cũng không chắc là  họ có trả cho tôi không và  quan tòa có bảo vệ quyửn lợi của mẹ con tôi không?

(0) Bình luận
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Xúc động những câu chuyện thời niên thiếu của Bác Hồ ở Huế
    Chủ tịch Hồ Chí Minh và gia đình từng sinh sống, lao động, học tập và tham gia các hoạt động yêu nước ở Thừa Thiên Huế trong thời gian từ 1895 - 1901 và 1906 - 1909.
  • Tái hiện “một thời hoa lửa” của Thanh niên xung phong
    Tối 18/5, tại khu vực sân khấu ngoài trời thị xã Sơn Tây, đêm thi thứ 5 “Liên hoan tiếng hát Cựu Thanh niên xung phong Hà Nội năm 2024” (cụm số 3) được tổ chức với sự tham gia của 6 đơn vị và hàng chục tiết mục đặc sắc, được dàn dựng công phu tái hiện chân thực một thời gian khổ, hy sinh nhưng rất đỗi hào hùng của các thế hệ Thanh niên xung phong (TNXP) Việt Nam.
  • Xuất bản cuốn sách "Văn hóa phải soi đường cho quốc dân đi"
    Nhân kỷ niệm 134 năm Ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890 - 19/5/2024), NXB Chính trị quốc gia Sự thật xuất bản cuốn sách "Văn hóa phải soi đường cho quốc dân" đi nhằm tri ân, ghi nhớ những đóng góp vĩ đại của Chủ tịch Hồ Chí Minh đối với cách mạng Việt Nam; đồng thời khẳng định, vai trò của tư tưởng văn hoá Hồ Chí Minh vẫn còn nguyên giá trị to lớn, định hướng cho công cuộc xây dựng nền văn hoá Việt Nam hiện nay.
  • Phát động bình chọn “Những bản hùng ca của đất nước”
    Với chủ đề "Những bản hùng ca đất nước", cuộc bình chọn 50 tác phẩm văn học và nghệ thuật biểu diễn Việt Nam sau ngày đất nước thống nhất chính thức được phát động ngày 18/5 tại Hà Nội.
  • Khánh thành công trình Tượng đài Chủ tịch Hồ Chí Minh và bức Phù điêu Bác Hồ với Công an Thủ đô
    Nhân dịp kỷ niệm 60 năm Ngày Bác Hồ đến thăm, chúc Tết Công an TP Hà Nội và 134 năm Ngày sinh của Chủ tịch Hồ Chí Minh, ngày 19/5, Công an TP Hà Nội trang trọng tổ chức Lễ khánh thành công trình "Tượng đài Chủ tịch Hồ Chí Minh và bức Phù điêu Bác Hồ với Công an Thủ đô".
Đừng bỏ lỡ
Rời khửi nhà  chồng với hai bà n tay trắng?
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO