Phố Lê Văn Hưu dài 364m, rộng 10m.
Từ ngã năm phố Lò Đúc đến ngã tư phố Huế - Nguyễn Du, cắt ngang phố Ngô Thì Nhậm.
Đây nguyên là đất thôn Tràng Khánh tổng Hậu Nghiêm, huyện Thọ Xương cũ (tới giữa thế kỷ XIX, thôn này hợp với thôn Hàm Châu thành thôn Hàm Khánh, tổng Thanh Nhàn). Thời Pháp thuộc, đây là phố La-vơ-răng (rue Laveran), có từ năm 1928. Năm 1945 đổi tên thành phố Lê Văn Hưu. Các lần đổi tên sau vẫn giữ nguyên tên này.
Nay thuộc phường Ngô Thì Nhậm, quận Hai Bà Trưng.
Đầu thế kỷ XX, ở trong ngõ cạnh số nhà 88 phố Lê Văn Hưu còn có chùa Tràng Khánh. Nay chùa không còn nhưng bia của chùa tên là Tràng Khánh tự bi thì vẫn còn bản rập trong tư liệu của Thư viện Khoa học xã hội. Bia này do Lý Văn Sách soạn năm 1870 nói về việc sửa chữa chùa.
Lê Văn Hưu (1230 - 1322) nhà văn hóa, nhà sử học nổi tiếng. Ông quê ở làng Phủ Lý Trung, huyện Thiệu Hóa, tỉnh Thanh Hóa.
Đỗ Bảng nhãn năm 1427, giữ chức Giám tu Quốc sử giám (phụ trách cơ quan soạn sử), cuối cùng thăng đến Binh bộ Thượng thư. Ông cũng từng là thày học của Trần Quang Khải, một hoàng tử đồng thời là một anh hùng trong cuộc kháng chiến chống quân Nguyên.
Điều nổi bật trong sự nghiệp của Lê Văn Hưu là đã soạn pho sử đầu tiên của nước ta: bộ Đại Việt sử ký. Ông soạn xong và nộp lên vua Trần Thánh Tông năm 1272. Tuy hiện nay tác phẩm đó không còn nhưng Ngô Sĩ Liên (thế kỷ XV) khi soạn bộ Đại Việt sử ký toàn thư đã trích dẫn lại khá nhiều đoạn.