Giọt nước mắt của ba
Ấn tượng lớn nhất trong anh vử ba - nghệ sĩ Phạm Lưu Đức (Đức Lang) - là một người thầm lặng và sâu sắc. à”ng ít khi bà y tử cảm xúc nhưng luôn lẳng lặng dõi theo bước đường của các con. Trong ba người con chỉ có Hiếu Hiửn theo nghiệp trở thà nh nghệ sĩ, và thân hình không được ông trời ưu ái của anh đôi lúc khiến cha chạnh lòng với giấc mơ của con. Nhưng ông không cản con mà lẳng lặng dõi theo từng bước đi, từng đêm diễn và những thà nh công nho nhử.
Hiếu Hiửn kể rằng, anh không bao giử quên giọt nước mắt hạnh phúc của ba khi cầm trên tay tử báo viết vử mình thời điểm Bỗng dưng muốn khóc công chiếu. Nghệ sĩ Phạm Lưu Đức chính là độc giả đọc những bà i báo vử Hiếu Hiửn kử¹ nhất, nâng niu chúng nhất. Thậm chí có bà i ông đọc đến thuộc từng dòng. Cũng nhử thà nh công của vai Hiửu mà ba anh như được truyửn thêm một liửu thuốc bổ, bỗng dưng khửe khoắn lạ thường sau một thời gian dà i ông bị bệnh tiểu đường. Và anh tri ân đạo diễn Vũ Ngọc Đãng chính vì điửu ấy.
Hiếu Hiửn giử đã trở thà nh cái tên quen thuộc đối với khán giả cả nước. Với anh, thà nh công ngà y hôm nay không chỉ mang tới hạnh phúc cho cá nhân anh mà con là liửu thuốc bổ giúp ba anh là nh bệnh.
Cũng từ sau Bỗng dưng muốn khóc, gia đình Hiếu Hiửn ngập tiếng cười. Anh kể chuyện và quay vội đi giấu những giọt nước mắt rồi sau đó phân bua: hay khóc đó là cái tính bị ảnh hưởng từ ba. Hình ảnh đó khác với những vai diễn lý lắc trên phim, cũng không giống với một Hiếu Hiửn mà cả ekip là m phim Vũ Ngọc Đãng đặt cho biệt hiệu cây hà i chân đất.
Giọng anh trầm xuống lúc kể vử những giấc mơ của ba. Dù ba anh đã nghỉ hưu nhiửu năm nhưng ông vẫn gặp lại mình trong rạp hát, vẫn thấy mình vác đà n đi diễn bị trễ giử trong những giấc mơ. Hiếu Hiửn bảo, cái nghiệp của người nghệ sĩ cả đời dễ gì thoát ra được. Anh lại cà ng thương ba hơn khi nghĩ vử tuổi trẻ vất vả của ông với những ngà y phải đà n từ 8h sáng đến 22h ở Hội hoa xuân Tao Đà n đến tứa máu 10 đầu ngón tay để mong có đủ tiửn ăn tết cho gia đình. Tuổi trẻ vất vả, đến khi có điửu kiện thảnh thơi để sống với nghử thì lại đã già . Vì thế anh vừa thương ba vừa trân trọng những giây phút được lao động, được tửa sáng của mình trong hiện tại.
Nhìn bử ngoà i, gương mặt Hiếu Hiửn hoà n toà n giống ba còn hình dáng y chang mẹ. Thế nhưng, Hiếu Hiửn tự nhận ngoà i khuôn mặt anh còn thừa hưởng ở ba tính cương trực, thích nói thẳng và ... mau nước mắt.
Ngà y bé bị ba đánh nhiửu nhất
Sinh ra trong một gia đình là m nghệ thuật nhưng cuộc sống của nghệ sĩ những năm 70 - 80 thế kỷ trước cũng phải chạy ăn từng bữa, vì thế anh Hiửu từng sống nhiửu năm trong cảnh đói, nghèo. Nhử thó và nghịch ngợm là những nét vẽ dễ hình dung vử Hiếu Hiửn thuở ấu thơ.. Cũng bởi đặc điểm ưa nghịch ngợm nên anh Hiửu là người bị ba đánh đòn nhiửu nhất.
Hiếu Hiửn nhớ rất rõ ngà y đó nhà nghèo: không có tivi, không có tủ lạnh, chẳng có anh chị em để chơi cùng (anh là con chung duy nhất của nghệ sĩ Đức Lang và Kim Ngọc), nên mỗi ngà y nhìn thấy cảnh tụi bạn la hét, chơi trò ú tim, đánh đáo ngoà i đầu ngõ anh chỉ muốn ùa theo chúng. Lo con bị chúng bạn kéo và o các tệ nạn, ba mẹ anh thường cấm anh giao du với bạn bè. Nhưng ngà y nà o cũng như ngà y nà o, sau khi ba mẹ đi là m Hiửn lại vút ra đường cùng các bạn. Chơi hăng say và thường quên để ý thời gian nên ba mẹ vử lúc nà o đâu có hay. Kết quả sau những giử nô đùa ấy là một trận đòn. Thế nhưng với Hiếu Hiửn, những đòn roi ấy cũng là món quà thể hiện tình yêu thương và sự lo lắng của ba mẹ mà giử đây mỗi lần nhắc lại anh đểu rất khó kiửm lòng.
Chiếc lồng đèn bảo bối và quả táo nửa tháng lương
Kể vử quãng tuổi thơ nhiửu vất vả, Hiếu Hiửn nhớ rõ giấc mơ có được chiếc ô tô điện tử như cậu bạn nhà bên. Với một đứa trẻ, cái động cơ chỉ cần bử một viên pin và o là tự động lao vút đi sao kử³ diệu. Hiếu Hiửn thích đến nỗi mỗi lần nhìn bạn chơi chỉ muốn giật vử là m của riêng mình. Nhưng anh không dám lộ ra cái ước ao tưởng có thể thiêu đốt mình ấy với ba mẹ bởi hiểu rất rõ rằng, nhà mình nghèo quá.
Tuy nhiên, tuổi thơ của Hiếu Hiửn cũng có những kỷ niệm đầy hạnh phúc. Đó là và o năm học lớp 1 trong lần đi công tác xa mẹ đã mua vử cho anh một chiếc lồng đèn to thật to. Hiếu Hiửn nhớ rất rõ, chiếc lồng đèn còn to hơn cả cái thân hình đèo đẹt của anh và trên thân nó là hình ảnh một chiếc tà u chiến. Món quà ấy anh chơi suốt 9 năm trời mà không để thủng một lỗ nà o. Anh kể, mỗi lần chơi xong lại lấy một chiếc bọc nilon lớn cột lại rồi nhử mẹ đặt trên một cái nóc cao, chừng nà o muốn chơi lại nhử người mang xuống. Chiếc lồng đèn đó cũng là niửm hãnh diện của cậu bé Hiửn với bạn bè.
Cùng với món đồ chơi quý giá, Hiếu Hiửn còn nhớ lần đầu được ăn trái Bom (quả táo to) khi chị Hai nhận tháng lương đầu tiên. Anh kể, ngà y chị chưa lấy chồng chị Hai anh đi hát cho đoà n văn công Hương Miửn Nam. Vì rất thương cậu em đèo đẹt nên hôm lĩnh lương chị qua nhà hửi: Bé Hí thích ăn gì chị mua nè (tên ở nhà của Hiếu Hiửn là Hí vì mắt ti hí). Khi nghe chị hửi, ngay lập tức anh nhớ đến món ăn thằng bé có chiếc xe điện hay ăn. Và chẳng cần nghĩ, anh liửn trả lời: Em thấy thằng bên nhà ăn cái trái bom đử, em thích trái đó lắm. Chị Hai tròn mắt: Trời, mà y biết lựa quá. Nói thế nhưng chị vẫn mua anh cho dù trái bom ngà y ấy còn rất hiếm, mua nó chị Hai anh đã mất cả nửa tháng lương. Anh kể đó cũng là người chị cùng mẹ khác cha rất mực yêu thương của mình.
Vẫn ngủ chung với mẹ
Hiếu Hiửn còn có một bí mật ít ai ngử tới là từ nhử cho đến tận bây giử anh vẫn ngủ chung giường với cả ba và mẹ. Anh kể đó là thói quen khó bử và anh cũng không muốn thay đổi. Với Hiếu Hiửn, có ba mẹ luôn bên cạnh từ những ngà y khó khăn đến lúc thà nh công như hôm nay chính là bảo bối cuộc đời. Anh nhớ căn nhà ngà y nhử của mình có bử rộng chỉ 2,5 m, chiửu dà i 8m ở khu quận 5 - TP HCM. Đêm đêm ba người nằm chung trên một chiếc gác xép chật chội. Nhiửu đêm anh bị rớt từ trên giường xuống đất vì tội vừa ngủ vừa...giẫy. Mỗi lần như thế ba anh đửu hốt hoảng, choà ng dậy và mò tìm anh trong đêm.
Còn giử đây, sau khi đổi qua nhiửu xác nhà , gia đình anh được sống trong một căn hộ rộng rãi, đà ng hoà ng hơn nhưng thói quen nằm chung giường ba mẹ, anh vẫn không muốn thay đổi.
Và những điửu giá như...
Cuộc sống từ gian khó đi đến thà nh công luôn dạy Hiếu Hiửn sống giản dị và khiêm nhường. Chưa bao giử có giấc mơ xa xỉ, nên nếu có những điửu giá như anh chỉ ước một điửu có thêm một người anh hoặc em trai.
Hiếu Hiửn kể, ngà y bé sau mỗi lần phạt đòn ba đửu hửi: Ba đánh con thế đúng hay sai, anh trả lời: Dạ đúng. Biết đúng sao con vẫn lặp lại lỗi hoà i, và lần nà o anh đửu chỉ có một câu lặp lại: Con ở nhà buồn, không có ai chơi hết trơn.
Câu trả lời ba ngà y bé cũng là nỗi niửm duy nhất của anh khi nghĩ vử cha mẹ hôm nay. Anh tâm sự, nhiửu khi thấy mình không thể phân thân để cùng lúc trợ giúp cho cả hai người. Có hôm phải chở mẹ đi diễn nhưng cũng và o giử đó ba muốn đi dự tiệc anh chẳng biết phải là m sao. Những lúc đó anh giá như mình có một người anh trai thì tốt biết mấy, hai anh em có thể cùng nhau chia sẻ việc chăm sóc ba mẹ tốt hơn.
Hiếu Hiửn là con chung duy nhất của ba mẹ. Anh kể, khi ba mẹ anh đến với nhau mỗi người đửu đã có gia đình riêng. Vì thế Hiếu Hiửn bao nhiêu tuổi thì cũng là từng ấy năm ba mẹ anh sống cùng nhau. Hơn 30 năm so với cuộc đời người nghệ sĩ là khoảng thời gian dà i, nhưng hiểu được cuộc sống vợ chồng của người nghệ sĩ rất chông chênh nên anh thấy quý những phút giây hạnh phúc hiện tại của mình. Anh Hiửu cũng chuẩn bị cho một cuộc sống mới của riêng mình, anh bảo, người con gái hiện tại may mắn hiểu hoà n cảnh riêng và công việc nghử nghiệp của mình. Và anh cũng mơ vử những đứa con của mình sẽ được hạnh phúc bên cha mẹ như anh hiện tại .