Nhớ bác Nguyễn Vinh Phúc

HNM| 31/01/2012 14:16

(NHN) Những ngà y đầu Xuân Nhâm Thìn rét ngọt, có một tin là m nặng lòng nhiửu người: bác Nguyễn Vinh Phúc - người được vinh danh là  Nhà  Hà  Nội học, Công dân ưu tú Thủ đô, đã vử giời, sau một thời gian lâm bệnh trọng, hưởng thọ 86 tuổi.

Tôi thuộc lớp hậu sinh, lớp học trò của bác Phúc, được đọc các bà i viết của bác vử Hà  Nội từ mấy chục năm trước, nhưng mãi đến năm 2005, khi vử là m việc ở Hà  Nội mới gặp bác lần đầu. Tôi không bất ngử khi được tiếp chuyện bác bởi phong thái của một nhà  giáo, một người từng trải trong một môi trường tôi đã từng quen nhưng tôi thực sự ngạc nhiên vử trí nhớ lạ lùng và  những hiểu biết của bác vử mọi ngóc ngách của đất Kinh kử³. Lâu dần, dường như mọi việc liên quan đến văn hóa Hà  Nội, đến việc đặt tên đường phố, chúng tôi đã được bác giúp rất nhiửu. Không phải chỉ có tôi phải chịu ơn bác mà  nhiửu người đã được bác chỉ bảo, cho những lời khuyên rất chí tình cho công việc của mình.

Nhớ bác Nguyễn Vinh Phúc

Tiếp xúc với bác, đôi lần nghe bác tâm sự vử cuộc đời dạy học và  gắn bó với những trang viết vử Hà  Nội tôi mới hiểu thêm rằng, chính từ nhu cầu công việc, từ tình yêu với những gì mình gắn bó và  cũng như run rủi của số phận mà  suốt cuộc đời bác chỉ viết vử một đử tà i là  Hà  Nội. Dạy cả văn, sử­, địa, bác thấy những tri thức sách vở chưa đủ để tạo nên sự hấp dẫn vử tri thức và  sự sinh động cho bà i giảng nên dù không ai tổ chức, không bắt buộc nhưng bác đã tự mình thực hiện những cuộc điửn dã bất tận, tỉ mỉ, chi tiết, là m đi là m lại nhiửu lần. Nhiửu người kể rằng chỉ với một chiếc xe đạp, bác và  học trò của mình đã ngang dọc khắp các hang cùng ngõ hẻm, là ng quê, góc phố và  nhử các cuộc đi ấy, bác đã tích lũy được một kho tri thức khổng lồ vử đất và  người Kinh kử³, vử những dấu tích đã bị lớp bụi năm tháng và  những biến thiên là m mử đi, khuất lấp. Nhử đó, những bà i giảng của bác như có hồn hơn, các lớp sinh viên đến giử vẫn nhắc nghe thầy Phúc giảng sướng lắm.

Và  những bà i viết của bác qua các trang báo ở trung ương và  Hà  Nội cứ dà y thêm. Theo năm tháng, số trang trong các công trình của bác đã đến nhiửu nghìn, và  nói một cách ngắn gọn thì 15 đầu sách bác công bố từ năm 1956, hà ng nghìn bà i báo vử nhiửu lĩnh vực lịch sử­, văn hóa, danh nhân, khảo cứu, tư liệu, địa lý, xã hội... đủ nói vử một sự nghiệp mà  ngay cả nhiửu nhà  nghiên cứu chuyên nghiệp cũng chưa là m được, đã nói đến công sức, trí tuệ bác dà nh cho công việc nà y. Rất nhiửu nhà  nghiên cứu, người có nhu cầu tìm hiểu vử Hà  Nội đã dựa và o những công trình của bác để tra cứu. Một phần lịch sử­ văn hóa Hà  Nội đã sống dậy trong những công trình của bác.

Thế mà  khi nói với tôi, bác vẫn nhử nhẹ:Tôi cứ cần cù như con ong thợ thế thôi ông ạ. Tha dần, luyện dần rồi thà nh mật. Chẳng biết thứ mật tôi là m ra chất lượng thế nà o nhưng cứ biết rằng mình đã cố hết sức, cố được đến thế là  hết sức. Mình không hổ thẹn khi là m việc, còn chất lượng mình đâu có quyửn phán quyết. Khi tôi gặp một và i chuyện khó trong công việc, bác chủ động gặp và  khuyên tôi cứ bình tĩnh mà  gỡ dần. Bác hay nói Dục tốc bất đạt, ông ạ. Việc gì cũng cứ từ từ mà  là m. Аừng quá nệ và o sự khen chê mà  nên chú ý chuyện đúng, sai và  cần hay không cần.

Nghe bác nói thế, tôi cà ng thấy trọng con người nà y hơn. Lại nhớ khi họp nghiệm thu công trình Аịa chí Tây Hồ của bác, bác nói với hội đồng có lẽ đây là  cuốn sách cuối cùng của tôi vì bây giử sức đã yếu, tự lượng thấy không nên là m thêm cái gì nữa kẻo lại dở dang. Mọi người động viên bác và  mong còn được đọc thêm những sách mới của bác nhưng ai cũng thấy man mác buồn. Ai mà  tránh được quy luật của tạo hóa? Mấy tháng sau, biết bác lâm bệnh trọng, gọi điện đến chỉ nghe nói tôi yếu đi nhiửu ông ạ, giử chỉ còn dườ¡ng bệnh và  nếu hết lộc thì chỉ còn chử đến lúc đi thôi. Anh Hòa và  tôi đến thăm bác, bác vẫn còn đùa được và  khuyên chúng tôi là m việc nà y, việc nọ, chú ý thêm chỗ nà y, chỗ khác trong công việc của mình. Nhớ lại lúc còn khửe, khi rảnh, nói chuyện đời, bác bảo tôi: Cái danh xưng Nhà  Hà  Nội học mà  ông V. tặng tôi, có người không đồng tình đâu ông ạ. Họ bảo là m gì có cái danh xưng ấy, mấy ông thích bốc nhau lên thì tự đặt ra thế thôi.

Tôi hửi bác: Thế ý cụ thế nà o?. Bác cười hóm hỉnh:Tôi đang hửi ông mà  ông lại đẩy câu trả lời cho tôi. Thì người ta tặng mình cái tên ấy cũng không phải thù ghét gì. Nhận, hay không nhận đâu có quan trọng? à”ng ấy cũng chỉ là  người dân chứ có quan cách gì đâu mà  bảo là  ban phát? Họ tặng cho người nà y hay người kia thì do ý thích của họ, ai cấm được?. Tôi nói, cái danh xưng ấy là  một vinh dự, dù người đời chứ không cơ quan, tổ chức nà o tặng cho cụ cũng là  một vinh dự, một vinh dự không phải ai cũng có thể đạt tới. Nó là  những gì người ta cảm nhận từ những trang sách cụ viết, thế thì có gì phải băn khoăn? Biết đâu cụ lại là  người Hà  Nội duy nhất có danh xưng nà y thì sao?

Nghe tôi nói đến đây, bác cười, nụ cười nhẹ nhà ng mà  ý nhị: Thì ông nói đấy nhé. Viết đến đây tôi lại như nghe thấy tiếng cười của bác và  như câu chuyện mới xảy ra hôm nà o. Bác Phúc ơi, dù sau nà y có những nhà  Hà  Nội học khác nữa thì, bác vẫn là  Nhà  Hà  Nội học đích thực, dù không có văn bằng chứng chỉ nà o chứng thực, nhưng với danh xưng ấy, bác đã và  đang sống trong lòng người đời. Như thế, bác đã tạo dựng được một sự nghiệp để đời.

(0) Bình luận
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Tọa đàm những vấn đề về kịch bản sân khấu hiện nay
    Với mong muốn tìm ra những nguyên nhân và giải pháp về vấn đề kịch bản sân khấu hiện nay, sáng 22/11, Hội Sân khấu Hà Nội tổ chức tọa đàm “Những vấn đề về kịch bản sân khấu” với sự tham gia của đông đảo hội viên trong hội.
  • [Podcast] Thu Hà Nội – Mùa của tình yêu và nỗi nhớ
    Bốn mùa, xuân, hạ, thu, đông của Hà Nội, mỗi mùa đều mang trong mình nét đẹp riêng bới hương, bởi sắc của mỗi mùa. Nhưng có lẽ, mùa thu vẫn là một mùa thật đặc biệt của Người Hà Nội. Mỗi độ thu về như gói gọn cả một Hà Nội cổ kính, trầm mặc, một Hà Nội thơ mộng và trữ tình. Chính bởi vẻ đẹp đó mà mùa thu đã trở thành nỗi nhớ cho những ai đã từng gắn bó với Hà Nội mà nay phải chia xa, là niềm ước ao một lần được “chạm vào” của nhiều du khách.
  • Khám phá Tây Bắc tại triển lãm "Tây Park - Ngàn"
    Triển lãm thị giác "Tây Park - Ngàn" được thực hiện dựa trên quá trình 10 năm đi và trải nghiệm tại Tây Bắc (Việt Nam) kết hợp sáng tạo nhiếp ảnh của Nguyễn Thanh Tuấn.
  • Huyện Thanh Oai: Đẩy mạnh triển khai Chỉ thị 30-CT/TU với tuyên truyền các Quy tắc ứng xử
    Huyện Thanh Oai đề cao và phát huy vai trò cá nhân của cán bộ, đảng viên và quần chúng nhân dân trong nhiệm vụ xây dựng người Hà Nội thanh lịch, văn minh; vai trò trách nhiệm của cả hệ thống chính trị, cộng đồng, mỗi gia đình trong xây dựng và giữ gìn môi trường văn hóa lành mạnh.
  • Các xã, phường mới của Hà Nội sau khi sáp nhập
    Sau khi sắp xếp lại, Hà Nội có 526 đơn vị hành chính cấp xã, gồm 160 phường, 345 xã và 21 thị trấn.
Đừng bỏ lỡ
Nhớ bác Nguyễn Vinh Phúc
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO