Sinh năm 1964, hiện sống tại Hà Nội. Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam. Hội viên Hội nhà văn Hà Nội, Tổng biên tập tạp chí Văn nghệ Quân đội. Đã in 15 tác phẩm tiểu thuyết và thơ. Đã được trao 2 Giải thưởng của Hội Nhà văn Hà Nội cho tiểu thuyết “Mình và họ” và tập thơ “Buổi câu hờ hững”
Bài thơ về họ
Những đám mây là thời gian của họ
vệt nắng kia là cánh cửa chờ họ
tôi thấy hoàng bào tan rất nhanh
trên hoen ố bức tường thành cổ
Họ nghiêng đầu ngồi bên hè phố
nghe nâu sồng tiếng chuông chùa động lay
ven thành cầu ngẩn ngơ họ vẫy
những đàn chép ăn rêu vụt hóa thành im lặng
Dưới mái hiên họ nằm
ánh điện buông chiếc màn vàng lộng lẫy
và họ nghĩ mình là đường chân trời
Tôi ngắm đồng bào tôi
các buổi tối đi chậm
Đồng bào tôi có khuôn mặt vừa rời khỏi giấc mơ
tay nắm chặt một tấm vé đáng ngờ.
Bờ bên kia
Thế đấy, rêu ở sau lời nói
dòng sông nhân thêm một bầu trời khác
lũ trẻ bơi trong màu son hoan lạc
chúng sẽ vượt qua cơn rợn ngợp của tôi
Khi câu hát trượt ngã vì đứt hơi
điếu thuốc hực lên phút lụi tàn sán lạn
thời gian với bóng nó dần tan
sao chúng lẫn vào nhau buồn đến vậy
Thế đấy
chỗ nắng nghỉ trùng với chỗ người mù ngồi nghỉ
tôi nhắm mắt về phía họ, và đi
theo những đám mây dưới lòng sông trôi chậm…
Người gõ cửa những bông hoa
Gõ ba tiếng
thế là se sẽ mở
một biệt thự kiêu sa phù du
Rồi bước ra trong chiếc áo ngủ
cùng giọng nói mạ bạc:
- Em hỏi gì thế kia
mà thân thể đua nhau vang vọng?
- Dạ thưa, hương hoa hồng
tại sao không có bóng?
- Không có nó vì em gõ cửa!
Ở những tòa biệt thự
câu hỏi nào cũng chết bằng hoa.