Lũng Chinh - Nơi yêu thương dừng lại
Ở nơi địa đầu Tổ quốc, giữa đại ngàn đá núi và mây mù quanh năm phủ lối, có những đứa trẻ vẫn ngày ngày băng rừng đến lớp, có những cô giáo lặng lẽ “cắm bản” để giữ ánh sáng con chữ giữa núi rừng. Và cũng chính nơi ấy – xã Lũng Chinh, huyện Mèo Vạc, tỉnh Hà Giang – đã trở thành điểm dừng chân đầy cảm xúc trong hành trình thiện nguyện của Câu lạc bộ Thiện Tâm trong những ngày tháng 5 này...

Một ngày tháng Năm, khi Hà Nội còn rộn ràng trong nhịp sống phố thị, một chuyến xe lặng lẽ rời ánh đèn đô thị, hướng về phía biên cương – nơi những bản làng vùng cao vẫn ngày ngày cần hơi ấm của tình người. Chuyến đi chở theo bao trái tim thiện nguyện mang tên CLB Thiện Tâm.
Điểm đến lần này là Trường Mầm Non xã Lũng Chinh, huyện Mèo Vạc, tỉnh Hà Giang – một nơi tưởng nhỏ bé trên bản đồ, nhưng lại là cả thế giới trong đôi mắt thơ ngây của những đứa trẻ miền sơn cước.
Lũng Chinh – nơi dừng chân của những trái tim biết sẻ chia
Trong màn đêm mưa gió đổ xuống, đoàn xe xuất phát từ Hà Nội đêm ngày 16/5/2025. Băng qua gần 500km đường núi quanh co, từ đêm tối mưa gió đến sớm mai sương mù, đoàn từ thiện không chỉ đến một địa điểm mà còn đến nhiều nơi. Những nơi mà nhiều đứa trẻ chân trần vẫn ríu rít trong gió lạnh, những cô giáo "cắm bản" vẫn miệt mài giữ lửa con chữ giữa đại ngàn, và mỗi món quà được trao đi lại là một tia hy vọng được thắp sáng.
Khi trời vừa rạng sáng, đoàn đến nơi. Không cần bảng hiệu chào đón, không có cờ hoa rực rỡ – chỉ có tiếng ríu rít của trẻ thơ, những ánh mắt tò mò pha chút ngại ngùng nhưng ánh lên niềm vui thuần khiết. Có em bé chân trần, có em mặc chiếc áo đã sờn cũ, có đứa nhỏ ngượng ngùng trốn sau lưng cô giáo nhưng vẫn không giấu nổi nụ cười rạng rỡ khi được trao tay chiếc bánh, manh áo ấm.
Một ngày – Những khoảnh khắc đáng nhớ
Trường Mầm non xã Lũng Chinh có một điểm chính và chín điểm lẻ, tọa lạc giữa núi đá cheo leo. Học sinh chủ yếu là con em dân tộc Mông, hoàn cảnh kinh tế còn nhiều thiếu thốn. Những lớp học cũ kỹ, thiếu sân chơi, nhà vệ sinh – nhưng điều khiến người ta xúc động nhất không phải là cơ sở vật chất, mà là tinh thần bám trường, bám lớp của các cô giáo...
Tại điểm trường chính của xã, các em nhỏ từ khắp bản làng đã tụ hội về. Buổi sáng sớm trở thành ngày hội giản dị với áo ấm, bánh kẹo, sách truyện, ti vi, quạt máy – những món quà nhỏ bé nhưng chứa đựng biết bao tình nghĩa. Nụ cười, ánh mắt, cái ôm ngập ngừng... tất cả như xóa tan cái lạnh nơi rừng núi.
Một thành viên CLB đã xúc động nói: “Chúng tôi không mang theo điều gì lớn lao, chỉ là những phần quà nhỏ chứa đầy yêu thương. Nhưng hy vọng hôm nay các em sẽ cảm thấy mình được quan tâm, được yêu thương và xứng đáng với nhiều điều tốt đẹp hơn trong tương lai”.



Những người giữ lửa trong sương
Có lẽ điều khiến mọi người xúc động nhất là được trò chuyện với những cô giáo vùng cao – những người phụ nữ nhỏ bé nhưng kiên cường đến phi thường. Khi được hỏi điều gì giữ họ lại giữa chốn heo hút này, một cô giáo chỉ mỉm cười: “Vì các con còn ở đây, và các con cần được học.”.
Không phô trương, không đòi hỏi vinh danh, họ là những bông hoa thầm lặng nở rộ giữa đá núi, giữa giá lạnh, mang chữ về cho trẻ, gieo hy vọng trong từng trang sách mỏng. Giữa họ và CLB Thiện Tâm là một sự đồng cảm sâu sắc – những con người xa lạ nhưng chung một ước nguyện: thắp lên ngọn lửa tri thức giữa đại ngàn.

Hành trình lan tỏa – còn mãi không dừng
Sau chương trình, bà Hoàng Thị Mây - đại diện nhà trường và bà Sùng Thị Sy – đại diện chính quyền địa phương đã trang trọng trao tặng CLB bức thư cảm ơn, như một lời ghi nhận chân thành. Nhưng có lẽ, phần thưởng lớn nhất chính là những ánh mắt, những tiếng cười, những bàn tay nhỏ níu lấy áo các anh chị trong đoàn không muốn rời.
Chuyến đi kết thúc trong ánh mắt bịn rịn của những đứa trẻ. Một em nhỏ thì thầm: “Bao giờ cô chú lại lên thăm chúng con nữa ạ!” – câu nói ấy, tưởng chừng giản dị nhưng đã gieo vào lòng người lớn bao trăn trở và hy vọng.

Trở về với hy vọng
Ông Nguyễn Trần Tiệp – Chủ tịch CLB Thiện Tâm chia sẻ: “Chúng tôi không đặt ra mục tiêu cao siêu, chỉ mong mỗi chuyến đi là một mảnh ghép để dựng nên bức tranh đẹp về lòng nhân ái. Nếu mỗi người đều góp một phần nhỏ bé, thế giới này chắc chắn sẽ tốt đẹp hơn.”.
Và đúng như vậy, một đôi dép lành, một cuốn vở mới, một ánh nhìn đầy yêu thương – đôi khi lại là khởi đầu cho một cuộc đời khác.



Chuyến xe đã rời khỏi Lũng Chinh, nhưng trái tim mỗi thành viên trong đoàn vẫn ở lại – ở lại trong cái nắm tay bé xíu, trong tiếng cười khanh khách giữa sân trường cũ kỹ, trong ánh mắt biết ơn của cô giáo và cả sự im lặng nghẹn ngào không nói thành lời.

Hành trình ấy không dừng lại ở một chuyến đi. Đó là điểm khởi đầu cho những kết nối lâu dài, cho niềm tin rằng: chỉ cần một người bắt đầu gieo hạt yêu thương, cả cánh rừng hy vọng sẽ mọc lên.
Chuyến đi ý nghĩa này không thể trọn vẹn nếu thiếu sự đồng hành của những tấm lòng vàng – các mạnh thường quân, nhà hảo tâm đã âm thầm đóng góp cả vật chất lẫn tinh thần. CLB Thiện Tâm xin được gửi lời tri ân sâu sắc tới tất cả những người đã và đang tiếp thêm sức mạnh cho hành trình thiện nguyện này. Mỗi đóng góp, dù nhỏ bé, cũng góp phần dựng xây nên một cây cầu kết nối giữa những trái tim – từ nơi phố thị đến tận cùng bản làng, nơi mùa đông còn dài nhưng đã có thêm ánh nắng của tình người./.