Giử đây phải cải tạo ở trại giam Ninh Khánh, Hoa Lư, Ninh Bình, phạm nhân Vũ Thu Trang, người đà n bà từng có hai bằng đại học, xinh xắn, phạm tội giết người có thời gian chiêm nghiệm lại quãng đời đã qua. Những lá thư cô viết như tiếng nói của người chết vọng vử.
Kẻ sát nhân xinh đẹp
Xinh xắn, lại có trí thức, từ Hải Phòng lên Hà Nội lập nghiệp, với vốn tiếng Anh lưu loát và ngoại hình xinh đẹp, cô là một trong số không nhiửu người trúng tuyển và o là m việc tại Phòng Kinh doanh thuộc Công ty Mercedes - Benz Việt Nam. Đầu năm 2000, cô gặp một người đà n ông Pháp, cùng chung ý tưởng và một năm sau, họ là m đám cưới, chuẩn bị các thủ tục để ra nước ngoà i sinh sống nhưng bi kịch đã xảy ra.
Chiửu ấy, phòng cô tổ chức liên hoan. Sau khi ăn uống tại Nhà hà ng "ửšt đử" ở phố Kim Mã, mọi người rủ nhau tiếp tục đi hát karaoke. Cho đến khoảng 23h thì tà n cuộc, ai vử nhà nấy, chỉ riêng có Trang, anh Toán và anh Tuyến là tiếp tục rủ nhau lên một vũ trường ở phố Trà ng Thi để nhảy. Tại đây, 3 người uống rượu nhưng chỉ có Trang say nên thay vì tự đi xe máy vử nhà , Trang được Toán gọi taxi đưa đồng nghiệp vử còn Tuyến đi xe máy của Trang. Chỉ là đồng nghiệp đơn thuần, thậm chí Toán còn kém tuổi Trang nhưng chẳng hiểu sao, đáng lẽ phải đưa Trang vử nhà thì Toán lại đưa cô tới nhà nghỉ Hải Anh ở số 29 phố Kim Đồng, Giáp Bát. Chẳng biết giữa hai người say đã xảy ra chuyện gì mà sáng ngà y hôm sau, khi tỉnh dậy, cô thấy Toán nằm cạnh cô trên giường, cả hai đửu không một mảnh vải che thân. Vô cùng hoảng hốt và tức giận, cô hửi Toán: "Tại sao lại thế nà y?" và được Toán trả lời: "Em thà nh thực xin lỗi chị". Sau đó, Trang mặc quần áo, tự gọi taxi vử nhà và nhất định không nghe điện thoại của Toán, dù cho anh ta nhiửu lần cố liên lạc.
Do là m cùng công ty, ra và o chạm mặt nên Trang đã không chịu được ức chế, tâm sự với Thảo, một đồng nghiệp cùng phòng và được cô bạn "tư vấn" phải nện cho tên họ Sở một trận. Ngay sau khi tâm sự với bạn, Trang gọi điện thoại cho em trai là Vũ Quang Linh, nhử em đánh cảnh cáo Toán. Linh rủ thêm một người bạn ở gần nhà là Phạm Đức Hà cùng đi và bi kịch đã xảy ra khi mục đích đánh cảnh cáo của chị em Trang là m Toán thiệt mạng. Trang đến cơ quan công an đầu thú còn em cô và người bạn bị bắt ngay sau đó. Cha mẹ Toán đớn đau đến quằn quại vì bỗng chốc mất đi đứa con trai yêu quí, còn gia đình Trang bỗng dưng rơi và o một tấn bi kịch tưởng như không còn gì bi kịch hơn khi hai đứa con cùng lúc dắt nhau và o tù, khi tương lai tươi sáng cùng cuộc hôn nhân đẹp như mơ của Trang đột ngột tan vỡ khi cánh cửa nhà giam khép lại...
Trang có tội và cô đã phải trả giá nhưng còn việc là m của Toán thì mãi chỉ là chuyện giữa hai người mà giử đây Trang phải ôm hận một mình bởi nói ra chẳng ai tin vì Toán đã chết và chứng cứ thì không có.
Vì sao Trang trả thù Toán?
Tất cả các nhân chứng cũng như bị cáo Trang đửu xác nhận rằng, Trang mới và o là m ở Công ty được chừng hơn một tháng và giữa cô với Toán không có mâu thuẫn gì, vậy thì tại sao Trang lại quyết tâm trả thù Toán trong khi cô là một phụ nữ có học thức, chưa từng có tiửn án tiửn sự.
Tại Toà , những lời khai của Trang vử chuyện bị cáo bị Toán xâm hại tình dục đửu bị phủ nhận với lý do là chuyện chỉ có hai người biết mà nay một người đã chết (Toán) và người còn lại (Trang) lại là bị cáo trong vụ án. Mặt khác, Trang khai là sau khi bị Toán hiếp, bị cáo có đi khám tại Bệnh viện phụ sản Hà Nội, song cơ quan Công an không xác định được việc nà y vì khi khám Trang đã khai tên giả.
Nhưng có thể tin được sự đứng đắn của Toán không khi Trang bị say rượu đến không bước nổi mà thay vì đưa Trang vử nhà Toán lại đưa Trang và o nhà nghỉ giữa đêm hôm khuya khoắt (điửu nà y đã được nhân chứng Tuyến xác nhận)? Mà cũng cần phải nói thêm rằng, từ vũ trường (ở Trà ng Thi) vử nhà nghỉ (ở đường Kim Đồng) xa hơn vử nhà Trang (ở đường Thái Hà ). Nếu Toán là một đồng nghiệp tốt bụng và đứng đắn thì tại sao Toán lại không đưa Trang vử nhà Trang hoặc gọi điện thoại cho một nữ đồng nghiệp nà o đó đến nhà nghỉ chăm sóc Trang trong đêm đó.
Trong một phòng nghỉ biệt lập cửa đóng then cà i, chỉ có một người đà n ông và một người đà n bà trẻ, nhất là khi người đà n bà ấy trong tình trạng không là m chủ được bản thân, ai có thể dám chắc rằng tất cả đửu "vô sự"? Vậy thì xét vử một mặt nà o đó, lời khai của Trang vử chuyện bị Toán xâm hại tình dục không phải là không có cơ sở.
Và như thế, trong vụ giết Toán, Trang là thủ phạm nhưng rất có thể trong vụ xâm hại tình dục trước đó cô lại là nạn nhân. Đà nh rằng, cách xử sự của Trang với Toán là trái pháp luật nhưng sự điên rồ của cô cũng là điửu có thể lý giải được. Đối với nạn xâm phạm tình dục ở công sở, khi đạo đức trở nên bất lực thì pháp luật sẽ và o cuộc. Nhưng bởi sự e dè vốn có của phụ nữ à Đông, đã có mấy người đủ can đảm dám đứng lên tố cáo những gì đã xảy ra ở phòng the, dù tất cả họ, khi bị cườ¡ng dâm đửu đau đớn ê chử?
Với Trang, cô đã không chọn cách im lặng trong đau đớn, uất ức. Cô cũng không đủ can đảm và tỉnh táo để chọn cách tố cáo người đã xâm hại cô tới cơ quan pháp luật. Mà cô đã chọn một cách giải quyết mù quáng như cô đã từng thú nhận: "Chỉ vì quá bức xúc, nhất thời, hồ đồ không tìm được lối thoát tôi đã nói với em tôi dọa đánh người ta... Tôi ân hận thì đã muộn rồi". Và , nếu như những lời khai của Trang là đáng tin thì cô không chỉ là thủ phạm của một vụ giết người mà còn là một nạn nhân đáng thương...
Với mọi người, một cô gái tên Trang xinh đẹp, có học hà nh đã chết. Giử đây chỉ còn lại một cô Trang khác đang bắt đầu tập đi những bước đầu tiên trong cuộc đời. Cô đang phải là m lại tất cả để mỗi bước đi sẽ xa dần những tháng năm đen tối, vử phía ánh sáng cuộc đời đang chử đợi.