- Sinh ra ởđất Sà i Thà nh, cảm giác của chị ra sao khi đặt chân đến Hà Nội và o mùa thu rực rỡ nắng và ng với hương hoa sữa ngà o ngạt khắp phố?
Tôi đến Hà Nội lần nà y là chuẩn bị tham gia chương trình Đại nhạc hội Việt Nam quê hương tôi do Ủy ban vử người VN ở nước ngoà i (Bộ Ngoại giao), Công ty cổ phần truyửn thông HTV, Đà i THVN tổ chức từ ngà y 22 đến 24/11, truyửn hình trực tiếp trên VTV1 và VTV4 và o ngà y 23/11, tại Trung tâm Hội nghị Quốc gia “ Mử¹ Đình. Trong ba đêm diễn tại đây, tôi sẽ hát hai ca khúc là Cội nguồn và Quê hương.
Tôi đã hát nhiửu ca khúc vử Hà Nội như Nhớ mùa thu Hà Nội của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn...trên sân khấu của Việt nam và nước ngoà i. Nhưng mỗi lần đặt chân lên mảnh đất ngà n năm văn hiến, tôi luôn có cảm giác thanh thản. Điửu thú vị nhất đối với tôi là được dạo quanh Hồ Gươm để thả hồn ngắm Hà Nội dịu dà ng trong nắng thu.
- Cảm giác của chị thế nà o khi đứng biểu diễn trên sân khấu của quê hương mình?
Khi ở nước ngoà i thì điửu kiện kinh tế khá hơn, dĩ nhiên là cái gì cũng thuận lợi. Nhưng tôi vẫn cảm thấy thiếu và cô đơn bởi nỗi nhớ nhà , nhớ quê hương da diết.
Còn nhớ khi chưa được phép vử Việt Nam biểu diễn, mỗi lần ngồi trên máy bay đi qua không phận của nước mình, nhìn xuống thấy những phong cảnh gắn liửn với những năm tháng tuổi thơ mà tôi tủi thân vô cùng, đã bao lần tôi khóc thầm vì nhớ quê hương.
Còn giử đây, khi mọi thứ đã thay đổi, được hát, được tiếp xúc với những khán giả, người thân yêu của mình là niửm hạnh phúc lớn nhất trong đời của tôi.
- Từ khi được quay vử với đất mẹ thân yêu, ngoà i ca hát chị có tham gia và o các hoạt động từ thiện nà o không?
Tôi đi là m từ thiện là xuất phát từ cái tâm nên không muốn khuyếch trương hình ảnh bằng những việc là m nà y. Hiện nay, tôi đang là hội viên Hội bảo trợ bệnh nhân nghèo TP. HCM, đã tham gia và o chương trình xóa mù cho người nghèo ở vùng sâu, vùng xa.
Đã có người hửi tôi tại sao là m nhiửu việc thế mà không lấy bằng khen để ghi nhận những đóng góp của mình. Nhưng tôi nghĩ, những thứ đó chỉ là hình thức nên để dà nh thời gian là m những việc khác có ích hơn.
Tôi đi hát đã hơn 40 năm và dùng tiếng hát của mình để nuôi sống gia đình và là m được nhiửu việc có ý nghĩa, đặc biệt là giúp đỡ những mảnh đời bất hạnh.
- Là nghệ sĩ, phải đi diễn ở nhiửu nơi thì chắc chắn sẽ có ít thời gian dà nh cho gia đình, chị là m thế nà o để cân bằng cuộc sống giữa hạnh phúc và nghệ thuật?
Cách đây hơn 20 năm, hạnh phúc của tôi đã đổ vỡ và sau đó tôi may mắn tìm được một người đà n ông, một người chồng và một người cha tốt cho hai đứa con trai của tôi. Đến giử, chúng tôi sống rất hạnh phúc. Anh là m nghử cơ khí nên hồi mới lấy tôi, anh không thích âm nhạc và cũng không thích nghe tôi hát nhưng có lẽ sống trong môi trường nghệ thuật và những âm hưởng của nghệ thuật đã ngấm và o anh lúc nà o không biết để đến bây giử anh nghiện nghe tôi hát cải lương.
Là nghệ sĩ, vì công việc thì dĩ nhiên phải nay đây mai đó. Tôi quan niệm, ra xã hội mình có là ai đi chăng nữa thì khi vử nhà mình vẫn đảm nhiệm tốt vai trò là m vợ, là m mẹ. Luôn sống hết mình với chồng, con thì sẽ giữ được mái ấm.
Hà ng ngà y, khi ở nhà tôi rất thích và o bếp nấu những món ăn Việt để chiêu đãi chồng, con. Bạn bè đến nhà , tôi cũng tự tay chế biến các món ăn, tôi có thể nấu nhiửu món ăn à‚u, à.
- Hai con trai của chị sống và lập nghiệp ở nước ngoà i. Chị có lo lắng các cháu sẽ quên hết nguồn cội?
Con trai cả của tôi đã có gia đình và lấy vợ người Mử¹. Còn con trai thứ hai thì chưa có bạn gái. Tôi đang muốn tìm một con dâu Việt, hội tụ những đức tính của người phụ nữ Việt Nam và đặc biệt phải biết nấu món ăn Việt. Chứ tôi không thích một số bạn gái bây giử có lối sống tây hóa quanh năm ăn cơm tiệm, sà i đồ hiệu.
Trong một số chương trình ca nhạc do tôi dà n dựng, bao giử tôi cũng gắn và o đó những phong tục tập quán của quê hương để qua đó, góp phần giáo dục các cháu sinh ra ở nước ngoà i không quên cội nguồn dân tộc. Tôi cố gắng cống hiến thêm một và i năm nữa rồi sau đó sẽ vử an dườ¡ng tuổi già ở Việt Nam.