Dương Khuê là nhà thơ cuối thời trung đại, sinh năm Kỷ Hợi (1839), tự Giới Nhu, hiệu Vân Trì. Ông là người làng Vân Đình, huyện Sơn Minh, tỉnh Hà Đông (nay thuộc huyện Ứng Hòa, ngoại thành Hà Nội). Xuất thân trong gia đình có truyền thống Nho học, Dương Khuê đỗ Tiến sĩ năm 1868, từng giữ chức Tri phủ Bình Giang (Hải Dương) rồi được thăng Bố chánh.