Giải văn xuôi của Hội Nhà văn Hà Nội ít lâu nay “xìu xìu”, năm có năm không. Vẫn biết được mất là ở mùa màng, tức chất lượng tác phẩm - là chính, nhưng tâm trạng của các thành viên Hội đồng Văn xuôi, sau khi tìm đọc chán chê, luận bàn mỏi miệng mà không chọn được “trạng” khó phấn khởi được. Cảm giác như mình chưa chăm chỉ, hoặc khó tính, thậm chí không khách quan. Lại có lúc trách lây sang tiêu chí giải, sao chỉ chọn “mỗi”, không “động viên phong trào” một tý…