Từ giữa cuối thế kỉ 19, nhiửu quốc gia trên thế giới từ lâu đã nhất trí chọn ngà y chủ nhật thứ hai của tháng 5 là m Ngà y của Mẹ, để những người con có dịp bà y tử lòng thà nh kính, yêu thương với người sinh thà nh ra mình.
Nhưng thiết nghĩ, đối với bất kì ai trên thế giới nà y, ngà y nà o cũng là ngà y dà nh cho người mẹ thân yêu của mình. Mẹ là ngọn núi vĩ đại, là lòng sông sâu thẳm... nhưng đôi khi mẹ là những hình ảnh thật giản dị và gần gũi bên con.
Cao Thái Sơn: Mẹ là hiện thân của những... món ăn
Với Sơn thì mẹ là một đầu bếp đại tà i, không phải là Sơn nịnh mẹ đâu nha nhưng mà Sơn thật sự rất mê những món mẹ nấu đó. Kỉ niệm vử mẹ trong Sơn là những bữa cơm gia đình mà mẹ dà nh riêng cho Sơn khi đi diễn vử. Và trong thời gian đó, thứ mà là m Sơn nhớ nhất ở Việt Nam, ở nhà chính là những món ăn mẹ nấu.
Tuy vậy, nhưng Sơn nghĩ rằng, có lẽ món ăn luôn ngon là vì mẹ đem luôn cả tình yêu thương và o đấy, điửu đó khiến cho những bữa cơm mẹ nấu ở nhà lúc nà o đặc biệt hơn ngoà i hà ng quán và là m Sơn luôn có khao khát mong được vử ăn những món ăn do mẹ là m.
Lê Khánh: Mẹ vừa đánh con vừa khóc
Câu chuyện từ xưa lắm rồi. Đó là lúc còn nhử, trong một lần muốn chứng tử anh hùng rơm, Khánh đã lấy một ít tiửn lẻ của mẹ để mua bánh kẹo khao các bạn bè cùng ăn. Và cũng trong cái lần đầu đó, Khánh bị bắt gặp tại trận luôn. Mẹ rất tức giận nhưng sau đó đã giải thích cho Khánh hiểu rằng việc là m của mình là không tốt. Chuyện đó là m Khánh luôn ghi nhớ một bà i học cho riêng mình. Đến tận hôm nay Khánh cũng chưa bao giử lấy của ai cái gì, dù là thứ nhử nhặt nhất. Thật lòng Khánh rất mang ơn mẹ, vì mẹ đã dạy cho Khánh một điửu tối thiểu nhất của cuộc đời mà ai cũng phải học, đó là học là m người.
Phùng Ngọc Huy: Mẹ là nguồn sức mạnh
Mẹ mà là người Huy thương nhất nhà , và Huy cũng là con cưng của mẹ nữa, vì so với chị và em gái, Huy là người giống mẹ nhất ở cả khuôn mặt và tính cách. Trong những ngà y đầu tham gia nghệ thuật, trong khi ba không đồng ý để con trai mình đi theo con đường vất vả nà y thì mẹ lúc nà o cũng động viên và ủng hộ. Cho đến tận bây giử, khi Huy đi diễn hay quay phim xa, ngà y nà o mẹ cũng gọi điện thoại thăm con trai. Nếu có những buổi biểu diễn ở gần thì anh Huy mời mẹ theo cùng, và thấy mẹ dưới khán đà i chính là niửm động viên lớn nhất cho Huy .
Phi Thanh Vân: Mẹ gắn liửn với những đồng tiửn chắt bóp
Vân rất thích là m đẹp, và biết điệu từ lúc bé tí khoảng 3, 4 tuổi gì đó. Các bạn biết không, Vân nhớ rất rõ mỗi khi trời lập đông, những cơn gió lạnh ùa vử thì cũng là lúc Vân được có cơ hội là m nũng với mẹ để mẹ phải chắt góp tiửn dẫn đi chợ mua áo ấm mới. Mẹ luôn yêu thương và cưng chiửu Vân như vậy. Đến lúc lớn hơn một chút, biết nhận định rõ những khó khăn cuộc sống mà mẹ phải đối mặt, Vân đã ngoan lên rất nhiửu khi là m gì cũng nghĩ trước cho mẹ và ít đòi hửi cho bản thân mình như hồi còn trẻ con... Mẹ luôn là người Vân yêu thương nhất trong cuộc đời nà y. Xin cám ơn ông trời vì đã ban cho Vân một người mẹ yêu con nhiửu như thế!
Đại Nhân: Ly nước lọc của mẹ
Nếu được nói vử mẹ, Nhân sẽ không kể những kỷ niệm sâu sắc mà chỉ muốn được chia sẻ những điửu rất bình dị trong cuộc sống hằng ngà y. Vì Nhân là con út trong nhà nên thường được mẹ quan tâm, chăm sóc kử¹ lườ¡ng hơn hẳn bình thường. Và điửu vử Mẹ khiến Nhân nhớ nhất rất giản đơn là những ly nước lọc mẹ vẫn rót cho Nhân mỗi ngà y. Do biết con trai không quen tự chăm sóc bản thân, nên cứ 30 phút hoặc 1 tiếng, mẹ lại rót một ly nước lọc đầy và một mực bắt Nhân phải uống hết. Có thể đó chỉ là một điửu nhử nhoi rất bình thường diễn ra quen thuộc đến nỗi như một thói quen, nhưng mỗi lần đi diễn xa, nó lại là điửu khiến Nhân nhớ kinh khủng mỗi khi xa nhà .
Nguyên Vũ: Bóng dáng mẹ trong đêm
Ba mẹ anh chia tay từ khi anh còn nhử, một tay mẹ đã nuôi anh khôn lớn cho đến ngà y hôm nay. Cho đến tận bây giử, khi anh đã khôn lớn thì mẹ vẫn chăm sóc anh như hồi còn bé, vẫn tự tay và o bếp nấu cho anh những món ăn mà anh thích nhất. Nhiửu lúc anh mệt mửi, anh cũng cảm thấy hơi khó chịu khi có cảm giác rằng lúc nà o mẹ cũng xem mình như một cậu bé con, và mẹ đã nói rằng: "Mẹ đã già không là m được ra tiửn. Con không cho mẹ chăm sóc con thì mẹ là m được gì đây?", lúc đó anh chỉ cảm thấy thật có lỗi và thương mẹ mình hơn bao giử. Anh còn nhớ có một lần anh đi diễn vử khuya và trời thì mưa rất to, nhưng mẹ vẫn ngồi trước cửa đợi anh vử thì mới có thể ngủ ngon. Và hình ảnh đó của mẹ đã giúp anh sáng tác nên bà i hát "Dáng mẹ", đây là một kỉ niệm không bao giử quên trong anh được.
Nam Cường: Mẹ và bà i học hát đầu đời
Ngay từ khi con nhử thì Nam Cường sống chủ yếu với mẹ thôi, vì ba hay đi công tác xa. Khi ấy, Cường vẫn nhớ rõ hình ảnh khi mẹ dạy mình những bà i thơ, những câu hát mỗi khi rảnh rỗi. Và có lẽ những ngà y tháng ấy đã khiến Cường cảm thấy yêu thích nghệ thuật hơn và quyết định đi theo con đường ca hát nà y.
Có một kỉ niệm cũng hơi buồn mà Cường vẫn nhớ là trong một dịp Tết, mẹ có hứa với Cường sẽ mua pháo vử cho con trai chơi, nhưng hôm ấy do mẹ bận công việc nên vử trễ và không kịp mua quà , thế là Cường đã giận dỗi mẹ và có những lời nói không ngoan một chút nà o, khi ấy Cường thấy mẹ rất buồn và đôi mắt thì rơm rớm. Lúc ấy do còn bé nên mình cũng không nghĩ gì nhiửu nhưng khi lớn lên, Cường đã tự dặn với lòng mình rằng sẽ không để cho mẹ phải buồn vì mình thêm một lần nà o nữa.