Bắt hung thủ giả bán xe SH, giết người cướp của
Khi vợ đang dọn bữa trưa thì anh Phạm Văn Ngọc nhận được điện thoại của một thanh niên báo tin muốn bán xe máy SH, không kịp ăn anh vội vã lên tủ lấy tiửn, rồi dặn vợ: Anh phải đi ngay không có người ta lại bán mất. Chị Nguyễn Thu Huyửn không ngử lần ra đi đó của chồng mình là đi mãi mãi. Buổi chiửu, chị nhận tin chồng mình bị kẻ gian sát hại, cướp toà n bộ số tiửn mang theo.
Chị vẫn không tin chồng mình đã chết.
Trong đau đớn, chị luôn miệng nhắc: Tôi chưa từng thấy người đà n ông nà o chịu khó, thương vợ thương con như anh ấy, anh mất đi mẹ con tôi không biết sẽ sống thế nà o đây.
Hai vợ chồng chị đến với nhau khi cả hai không có nghử ổn định, thương hoà n cảnh của em, chị gái anh cho hai vợ chồng mượn mảnh đất nhử để chăn nuôi. Vậy là , tại Thủ đô, vợ chồng anh xoay ra nuôi lợn. Cứ 3h, bất kể nắng mưa anh chị lại chở nhau ra chợ rau ở Ngã Tư Sở nhặt rau thải mang vử là m thức ăn cho lợn. Sau khi lo cám bã cùng vợ xong, anh vội vã lên đường là m xe ôm. Lắm hôm mưa phùn gió bấc, nhặt được rổ rau vử tay hai vợ chồng tím tái vì lạnh, nhưng không là m thì không có tiửn mua, hai vợ chồng cứ phải động viên nhau cố gắng, chị Huyửn tâm sự. Ki cóp từng đồng, nhưng vợ chồng anh chị cũng chỉ đủ ăn, mỗi khi sữa của con hết, chị phải báo trước cho chồng để anh gắng chạy thêm và i cuốc lấy tiến mua sữa. Năm ngoái, đà n lợn của anh chị bị dịch bệnh lăn ra chết hết, bao công sức, mồ hôi bỗng chốc thà nh con số không.
Sau nhiửu ngà y suy nghĩ, anh quyết định đổi nghử sang buôn xe máy. Không có vốn, hai vợ chồng phải đi vay nợ lãi. Không đủ tiửn thuê cửa hà ng, ngà y ngà y anh phải đứng vạ vật ngoà i cổng chợ, lử đường đón khách. Do hiửn là nh, thật thà nên vợ chồng anh khá đắt hà ng, cuộc sống cũng bớt khó khăn, hai vợ chồng không phải nơm nớp lo mỗi khi con hết sữa. Đầu năm vừa rồi, do tường nhà bị tróc lở hết, sợ ảnh hưởng đến sức khửe của các con, anh bảo vợ gắng trát lại, nhưng trát xong thì không còn tiửn để lăn sơn. Nửa năm nay bốn bức tường trong nhà vẫn để thô, anh hứa cuối năm lo tiửn hoà n thiện nốt. Nhưng lời hứa đó không bao giử thực hiện được.
Hai đứa con anh chưa thể cảm nhận hết nỗi mất mát của mình.
Từ hôm anh mất, con gái lớn của anh, bé Phạm Tú Uyên không ăn uống, cả ngà y ủ rũ như thân cây thiếu nước, nhắc đến cha, bé òa khóc nức nở: Con nhớ ba lắm. Còn bé út mới hơn ba tuổi nên chưa cảm nhận được nỗi mất mát quá lớn của mình, nhìn lên di ảnh của cha trên bà n thử bé bi bô: Ba Ngọc đang đi mua kẹo cho Bông ăn đấy, nghe bé nói, không ai cầm được nước mắt. à”m chặt đứa cháu bé bửng và o lòng, bà ngoại bé nấc lên tội nghiệp cháu tôi, nó lớn lên mà không hình dung ra nổi mặt bố. Giá như vợ chồng nó cứ nuôi lợn thì đâu ra nông nỗi nà y. Nhà có ba anh em trai, nhưng hai người anh đửu bị nhiễm chất độc hóa học từ ngà y trong quân ngũ nên không thể sinh con, cả gia đình hy vọng và o vợ chồng anh. Thương người bố già đã trên 80 tuổi, vợ chồng anh dự tính sang năm sẽ cố sinh thêm cậu con trai cho ông vui lòng, vậy mà ...
Không chỉ đau đớn vì mất chồng, chị Huyửn còn phải đối mặt với khoản nợ 100 triệu đồng mà vợ chồng chị vay là m vốn, bởi số tiửn đã bị hai kẻ thủ ác cướp đi. Chị chưa biết là m gì để kiếm tiửn trả lãi và nuôi các con ăn học. Hôm anh ấy mất, trong người tôi chỉ còn hơn 40.000 đồng, không có tiửn lo đám tang cho anh, may mà anh chị em hai bên nội ngoại xúm và o mỗi người cho một ít, chị Huyửn bùi ngùi kể.
Thương cảm với nỗi đau của mẹ con chị, người dân trong ngõ 37 Liên Việt, phường Quang Trung, quận Đống Đa, ai cũng xót xa. Khổ thân chú ấy hiửn là nh lắm, hai vợ chồng bao năm vất vả, vừa mới bớt khổ một chút thì lại xảy ra cơ sự nà y. Không biết ba mẹ con cô Huyửn là m gì để sống đây, chị Thủy bán nước ở đầu ngõ nói.