- Dậy đi, chồng mà y đang dắt tay con nà o ấy, trông nó ăn đứt mà y.
Ngà y nà o cũng thế, Mai bị những lời nói ấy ám ảnh. Nó cứ văng vẳng bên tay Mai và khiến cô giật mình thức giấc. Tỉnh dậy, cô mới biết rằng mình đang mơ. Nhưng giấc mơ ấy có thật!
Chồng Mai hà o hoa, phong nhã lại là trai Hà Nội. Anh là niửm mơ ước của không biết bao nhiêu cô gái, ngay cả khi anh đã có gia đình. Ở cái thời đại nà y, đà n ông có vợ lại là miếng mồi ngon để những phụ nữ từng trải câu kéo. Không những vậy, chồng cô còn là m trưởng phòng kinh doanh cho một công ty của Nhật, mức lương hiếm có của chồng chính là lý do cô lo lắng nhiửu nhất .
Mai luôn lo sợ một ngà y chồng cô không còn yêu cô nữa (ảnh minh họa)
Anh hơn cô một tuổi, lấy nhau được hai năm, Mai sinh con. Số phận chẳng mỉm cười với cô, đứa con cô sinh ra bị tim bẩm sinh và mất ngay khi lọt lòng mẹ. Cô chua xót cho bản thân mình và thương đứa con xấu số. Cô gầy đi chỉ vì nỗi buồn mãi chưa nguôi.Ngỡ tưởng chồng mình sẽ vì thế mà quan tâm cô hơn nữa nhưng...
- Tối nay anh vử muộn, em cứ ăn cơm trước đi nhé, không phải chử anh đâu!
Đó không phải là lần đầu tiên cô nhận những cuộc điện thoại như vậy. Biết rằng, chồng mình là m kinh doanh, bận trăm công nghìn việc và thường xuyên phải tiếp khách, thế nhưng cô vẫn không thể không nghi ngử. Mối lo lắng lớn dần lên trong đầu cô, cộng thêm những tin nhắn lạ trong điện thoại của chồng, Mai quyết tâm thực hiện một kế hoạch tác chiến. Những ngà y nghỉ, cô nói dối chồng đi chơi với bạn bè cho thoải mái nhưng lại ngấm ngầm theo dõi chồng. Không biết bao nhiêu lần như thế, cho đến một ngà y công sức của cô đã được đửn đáp.
Chồng cô đang tay trong tay, vai ấp vai với một cô gái lạ hoắc nhưng lại rất xinh đẹp. Cô đứng ngoà i rất lâu, nhìn và o quán cà phê ấy mà chân tay rụng rời, không biết mình sẽ phải hà nh động như thế nà o. Hoà n toà n tỉnh táo, cô gọi điện cho một người bạn gái thân, người mà cả chồng cô và cô đửu biết rõ. Bạn cô đến, bước và o quán như một sự tình cử, ngồi bà n đối diện với chồng cô, gọi nước uống. Anh chồng sững sử khi nhìn thấy khuôn mặt ấy. Anh buông tay, ánh mắt ái ngại, mặt đử tía tai, đứng dậy và đi thẳng, không nói một lời.
Mai đã khóc: - Thì ra chồng mình cũng như bao gã đà n ông khác.
Nhưng trước mặt chồng, Mai cũng là m như không biết chuyện gì, cô vẫn ân cần, chăm sóc thậm chí còn quan tâm và tử vẻ tin tưởng anh vô cùng. Cô luôn khuyến khích anh phải gần gũi, tiếp đón các sếp cho chu đáo để anh cảm thấy sợ và tôn trọng con người cô hơn. Bởi hơn ai hết, cô biết rằng, chồng mình đã gọi điên cho bạn cô, van xin cô ấy đừng nói gì với Mai. Và trong cuộc điện thoại ấy, có một người đà n ông đã khóc.