Nhà thơ Lôi Vũ

26/04/2018 09:15

Thơ Lôi Vũ được làm bằng cảm giác tự nhiên, lẩy lên từ chất liệu đời sống từng ngấm trải với những dạng thức khác nhau. Thơ mang sức tiềm chứa, ẩn dụ, thông qua nghệ thuật của tư duy hình tượng, giàu chiêm nghiệm. Bởi vậy, thơ Lôi Vũ có vẻ đẹp bên trong rất riêng. Cái tôi trữ tình thể hiện đậm nét với chùm thơ được rút trong tập “Mùa đông cho em” do NXB Văn học ấn hành quý I năm 2018, Người Hà Nội trân trọng giới thiệu thơ của nhà thơ, đại tá an ninh cùng bạn đọc.

Xuân và em

Khuê các
Đoan trang
Xinh đẹp
Điệu đàng…

Nụ cười thắm
Trên vai mềm tóc rủ
Em hiện hữu
của mùa xuân quyến rũ

Sắc hương trời
Mắt lá
Nảy mầm
Anh…
BÊt chît
Mây trời
bóng nước

Gió mềm
Lả lướt


Bất chợt

Xuân bật mầm xanh…

Gió ngật ngờ say
Ai thả mây trời vào sâu đáy mắt?

Bất chợt anh
Mắt chìm trong mắt
Môi đằm trong môi….

Bất chợt em
Mùa xuân vụt ngang qua
Mê dụ…

Nhớ mẹ

Mẹ! cứ tết về con rối bời nhớ mẹ
Cái rét tê se mẹ còn cấy trên đồng
Chiếc áo nây sòng mặc chưa đủ ấm
Chân lội dưới bùn lạnh cóng đôi tay

Quà cho mẹ mỗi lần con về phép
Da sạm thao trường, tóc khét mùi sương
Mẹ cười vui như một đời lam lũ
Con lớn rồi mà chẳng hết yêu thương.

Rối Tết về lòng con hóa ngẩn ngơ
Nén hương thơm đứng lặng trước ban thờ
Cầu cho mẹ về Tổ tiên thanh thản
Nơi suối vàng mẹ che chở cho con.


Tình phai

Có một ngày ta vội bước qua nhau
Chẳng nhớ nổi một mùa nào đang tới
Bước chân hoang và con tim chới với
Đã mục rồi lá phủ lối mòn xưa…

Xưa mặn nồng đã tàn lụi, hoang vu
Ái ân, ngọn lửa xưa đã cũ
Lòng ngoảnh đi, con đường chưa chối bỏ
Đâu con sào cắm bấn đợi trông nhau…?


Về quê

Gió đông hây hấy mưa hè
Nắng nhòa lối cũ, đường về ngày xưa

Hàng cau ngày ấy xanh chưa
Hàng trầu ngập lá vàng trưa nắng hè

Râm ran, da diết tiếng ve
Thả hồn lối cũ ta về cùng em

Chiều nghiêng bóng bắng bên thềm
Nửa đau nỗi nhớ, nửa mềm bâng khuâng

Em còn về với anh không?

Tái ngộ

Lại thêm một lần bịn rịn lúc chia tay. Em ngại ngần, giọt sương vương mí mắt. Và những đêm em về trong se sắt. Khi tiễn chân nhau, mái tóc thêm gầy…

Chiều tháng Sáu, ánh mắt nhìn níu lại
Thương nhau rồi chắc khó lắm nhạt phai
Anh chợt thấy chơi vơi và hụt hẫng
Hình bóng em theo suốt chặng đường dài

Nắng quái chiều gay gắt bóng hàng cau
Như tình xưa ta tìm về ngày cũ
Anh nhớ lắm và những đêm không ngủ
Hơn nửa đời người, quá nửa chừng xuân…

Dẫu tóc xưa đã nhuốm màu trắng bạc
Bài học cuộc đời, trang thơ sẽ đầy hơn…


Hạt gạo quê hương

Một nắng hai sương trên đồng ngược gió
Đón mạ, chăm mùa nơi đó quê ta
Mẹ tảo tần, nắng cháy sạm da
Mong vụ tới bội thu mùa lúa chín

Ơn các mẹ, các cô, các chị
Cả một đời, con đã mang theo
Hạt gạo thơm, ấm tình của đất
Con vuông tròn nhờ mẹ đổ mồ hôi

Con đi rồi còn nhớ mãi không thôi
Hạt cơm mới từ bàn tay mẹ thổi
Con non tồi vẫn thèm tay mẹ xới
Nâng miếng cháy gạo mùa
còn thơm mãi mẹ ơi.

Hạt gạo quê hương
Nuôi con lớn dặm trường…

Đêm thiếu phụ

Đêm đàn bà
như hoang mạc nở hoa

Gió từ cát
Nghe tiếng lòng rất lạ
Ta đắm mình giữa trời
Sao hóa đá?

Sóng cô liêu
Như bọt biển
Vỡ òa..

Mùa đông cho em

Mùa đón đông về cho em bớt nắng, chút lạnh đầu mùa vờn tóc em bay. Mưa điểm nhẹ, gió lất phất như say, hương hoa sữa thơm nồng chiều quyến rũ…
Đông về rồi, em về trên lối cũ, vẫn còn đây lá loang lổ mùa thu. Mình đợi nhau trong ảo ảnh sương mù. Quả chín đỏ trên tay mùa vàng ngọt…
Kìa nghe em, nhạn gọi bầy thanh thót. Nẻo trời xa mang vị ngọt cho đời. Ta thương nhau mà lòng dạ rối bời. Em dịu dàng ở nơi xa có biết?
Đông về rồi, nỗi nhớ thêm da diết. Mình chẳng được bên nhau, thương nhớ vẫn tràn đầy. Anh gói chặt mùa đông gửi vào dòng ly biệt. Mùa đông buồn, mùa đông ấy trao em…

Cơn gió ngược
Thổi đắng đót trong tim
Mùa đông rồi
Mùa đông ấy trao em…
(0) Bình luận
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Nhà thơ Lôi Vũ
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO