Nguyễn Việt Bắc

Chỉ nước mắt không bao giờ quên mặn
Sau hơn 50 năm theo đuổi thơ ca, nhà thơ Nguyễn Việt Bắc đã ra mắt độc giả nhiều tập thơ như: “Dội hoa lên trăng”, “Gặt chữ”, “Người ta và tôi”, “Bom chữ ngũ hành”, “Một mình trăng lên”, “Buồn không đóng cửa”… Những tưởng người kiến trúc sư ấy đã dừng lại và không “dây dưa” với thơ nữa nhưng gần đây, ông tiếp tục ra mắt ấn phẩm “Nguyễn Việt Bắc - Thơ và trái tim bạn bè”.
  • GS.TS Nguyễn Việt Bắc: Gieo "mùa vàng" từ những say mê
    GS.TS Nguyễn Việt Bắc hẹn gặp tôi trong căn nhà nhỏ ở phố Phùng Chí Kiên, quận Cầu Giấy, Hà Nội. Khoảng sân nhỏ trước nhà mướt màu xanh của lá khiến tôi càng thêm tò mò hơn về chủ nhân của ngôi nhà. Và câu chuyện ông kể cuốn tôi theo những chặng đường, những say mê, nhiệt huyết của một người trí thức đã đóng góp không nhỏ cho những thành tựu của nền khoa học và công nghệ nước nhà.
  • Nhà thơ Nguyễn Việt Bắc - Vẫn vương “Mùi quê”
    Tôi thân thiết với kiến trúc sư, nhà thơ Nguyễn Việt Bắc. Dẫu rằng người kiến trúc sư thực chất cũng đã là nghệ sĩ nhưng tôi thấy ở anh hình như mang nhiều phẩm chất và trái tim của một nhà thơ hơn một nhà kiến trúc.
  • Nguyễn Việt Bắc và nỗi đau phố xâm làng
    Nhà phê bình văn học Hoài Thanh đã nói rằng: “Mỗi người Việt Nam đều có trong hồn mình một người nhà quê.” Điều ấy thật đúng với nhà thơ Nguyễn Việt Bắc. Dù ông rời vùng quê thấm đẫm truyền thống văn hóa Bắc Ninh, Kinh Bắc về sống và làm việc ở Thủ đô nhưng con người nhà quê trong ông chưa bao giờ hết thao thức với quê hương. Nhất là, với Buồn không đóng cửa - tập thơ mới nhất của Nguyễn Việt Bắc thì ông luôn tự nhủ lòng mình: “Nợ quê - tôi nợ rất nhiều”
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO