Bên trang giáo án
Giáo án mở ra chợt gặp hương đồng
Thiên nhiên lên hương, chữ nghĩa tôi có thế?
Trang Kiều bao năm còn nỗi đau dâu bể
Tôi đánh thức được gì trong các em tôi?
Giáo án mở ra chợt gặp ánh trời
Một chút nắng cuối ngày còn ấm mãi
Mỗi hàng chữ giá như tia nắng ấy
Các em tôi bớt cái lạnh mùa đông!
Một chút nắng trời, một chút hương đồng
Tôi gìn giữ trong từng bài giảng
Hơn những lời thừa, những câu sáo rỗng
Cái bình dị đời thường - vàng đá để tôi yêu.
Đã mùa thu
Đã mùa thu còn nghe tiếng ve ngân
Hè tiếc nuối thẫn thờ chi mãi
Tôi theo các em đi tìm mê mải
Bỗng nao lòng khi ve chợt ngừng kêu.
Đã mùa thu, hương còn thoảng đâu đây
Sen ngoài nội thơm sân trường tôi đứng
Hoa ẩn hiện như học trò chơi trốn
Chúng nhận ra nhau bằng tiếng hú ngây thơ.
Đã mùa thu, em đến bất ngờ
Em là mùa hè ở trong tôi đó
Mùa hè chói chang, mùa hè đầy gió
Sóng vẫn ngang trời khi biển đã sang thu.