Trước những thông tin cho rằng hạnh phúc của cô đang đứng bên bử vực, Ngọc Anh đã né tránh và chỉ thừa nhận rằng cô đang gặp nhiửu vấn đử trong cuộc sống riêng nhưng không thể chia sẻ cùng ai.
Với tôi, nghệ thuật không có mới và cũ
- Nghe nói, chị đang chuẩn bị ra album mới? Có điửu gì đột phá so với album trước không?
- Với nghệ thuật, tôi không có tiêu chí mới lạ mà là hay và không hay. Nghệ thuật không có đúng sai. Tôi thấy nhiửu ca sĩ khi là m liveshow hay ra album mới đửu đặt yếu tố mới lạ lên hà ng đầu với những bà i hát rất công phu cả vử ca từ, giai điệu hay cách phối khí... nhưng đến được với khán giả vẫn rất khó khăn.
Trong khi đó, có những tác phẩm rất giản dị, đời thường nhưng lại có sức sống lâu bửn trong công chúng bởi chính sự gần gũi, giản dị và dễ thẩm thấu của nó. Vì thế, ở album thứ 2 nà y, tôi đã đặt ra tiêu chí dễ nghe nhưng vẫn sang trọng đó là pop balad. Sản phẩm thứ 2 nà y tôi rất tự tin vì có ê-kíp chuyên nghiệp của anh Đỗ Bảo, chọn được những bà i hát hay, phù hợp với mình.
- Ra album thời điểm nà y rất khó có lãi, chị đang trả giá để duy trì phong độ của mình trong lòng công chúng?
- Điửu nà y thì tôi lại không phải trả giá vì khá may mắn là trong thời điểm khó khăn như hiện nay thì tôi vẫn rất đắt show. Tôi biết nghệ sĩ ít show rất nhiửu nhưng cát-sê của tôi vẫn cao gấp đôi so với năm ngoái.
- Là m sao để được như thế?
- Đó là sự đầu tư, không chỉ vử nghệ thuật mà còn cả hình thức và phong cách biểu diễn. Ở ngoà i tôi có thể là một người bình thường nhưng khi đứng trên sân khấu, tôi là một người hoà n toà n khác với phong cách của riêng mình, nhã nhặn và lịch sự.
- Chị nói nghệ thuật là sự trả giá, đó là công việc, còn trong đời sống riêng thì có không?
- Nghử ca sĩ rất khó có được sự cảm thông. Người cà ng yêu mình, cà ng khó cảm thông. Nhưng điửu khiến tôi băn khoăn nhất đó là không có điửu kiện để chăm sóc con gái tốt hơn. Vì thế, tôi có 2 người giúp việc để lo việc nhà và chăm sóc con. à”ng bà cũng thường xuyên lên thăm cháu. Tới đây, tôi sẽ cho con học ở trường Quốc tế Hà Nội cho gần nhà và cũng là cách để cho con có cuộc sống tốt nhất.
- Có nhà đẹp ở khu VIP của Hà Nội, đi xe hơi, có thể gọi là Ngọc Anh đại gia rồi?
- Tôi nghĩ là có lẽ do mình biết sắp xếp thời gian, công việc của mình thôi. Có những người kiếm được rất nhiửu tiửn thì ngay lập tức họ phải nghĩ cách để tiêu, đi shopping để hưởng thụ cuộc sống. Nhưng tôi thì không là m như thế. Tôi "stop" lại tất cả nhu cầu của mình để là m những điửu lớn hơn. Vì thế, khi mọi người rất vất vả thì tôi lại rất ổn định, không bao giử bị quá. Biết kiửm chế sẽ giúp mình đỡ bị sa ngã.
- Mới đi hát được 3 năm mà Ngọc Anh đã có đầy đủ mọi thứ như thế liệu có phải dựa và o một ai đó không?
- Đại gia của tôi là ông bà ngoại. Tôi sống được bằng nghử nhưng vẫn phải nhử và o sự hỗ trợ kinh tế của bố mẹ. - Phải chăng vì chị không được dựa và o chồng nhiửu nên mới được bố mẹ bù đắp?
- Tôi không trả lời những câu hửi vử gia đình. Vấn đử giữa tôi và chồng tôi, tôi cũng không trả lời được. Nhưng con cái, công việc thì được.
- Tại sao? Thỉnh thoảng tôi vẫn đọc được những bà i báo phửng vấn chị nói vử gia đình đấy chứ?
- Cái đó là lâu rồi, xa xưa rồi. Hoặc mọi người hửi từ trước nhưng giử mới đưa lên thôi.
- Trong một bà i báo, chị có than rằng đôi lúc tôi cảm thấy rất cô đơn? Sự cô đơn đó có phải xuất phát từ việc chị muốn né tránh vừa rồi không?
- Thực ra tôi nghĩ, khi đã có gia đình hay sống một mình thì vẫn có những lúc cô đơn. Sự cô đơn nà y không phải khiến người ta đi đến tiêu cực mà cô đơn của tôi là có những thứ mình phải tự quyết, tự là m, hoặc có những thứ trong lòng mình chưa ai chạm tới...
Tôi phải độc lập trong nhiửu trường hợp. Hiện tại, tôi có nhiửu vấn đử trong cuộc sống riêng tư nhưng chưa thể chia sẻ với ai. Đó là vấn đử của riêng tôi, tôi phải tự suy nghĩ, tự quyết định. Có thể đó cũng là sự cô đơn nhưng tôi chọn vì nó là cách tốt nhất cho mình.
- Xin phép được hửi thẳng chị một câu: Có thông tin cho rằng hôn nhân của chị đang ở bên bử vực? Câu trả lời vừa rồi cho thấy, hình như chị đang chuẩn bị tâm lý cho điửu xấu nhất sẽ xảy ra trong đời sống gia đình mình?
- Ai đồn thì cứ việc đồn thôi. Việc chuẩn bị những tình huống xấu nhất để khi xảy ra ít bị sốc hơn là điửu mà tôi luôn áp dụng. Có những chuyện rất buồn nhưng mình phải chấp nhận. Tuy nhiên, tôi luôn tự an ủi mình rằng đó không phải là sai lầm.
- Không chấp nhận sự thật cũng là cách để dối lòng?
- Không phải. Không ai có thể ngồi đó mà chỉ ra rằng nó sai ở chỗ nà o. Điửu đó cũng không giải quyết được vấn đử gì cả mà nên coi đó là những trải nghiệm thì đỡ nặng nử hơn. Cuộc sống rất cầu toà n, cà ng tham vọng cà ng cầu toà n. Nhưng bên cạnh đó mình cũng phải có tri thức để nhận biết được giới hạn của sự đòi hửi. Mình được tay phải thì sẽ mất tay trái chứ không thể nà o nắm chặt được cả 2 tay cùng lúc được. Từ lâu tôi đã nhận biết được điửu đó rồi.
- Người cứng rắn như chị thì chắc sẽ khó có chuyện gì là m ảnh hưởng?
- Không, cũng có lúc chứ, phụ nữ mà . Có những lúc tôi cảm thấy rất buồn và bị stress thực sự nhưng sau đó phải tìm cách để giải phóng nó chứ. Sự cứng rắn mà tôi có là bản tính có sẵn, thêm và o đó là sự tôi luyện qua thời gian. Gia đình tôi cũng trải qua rất nhiửu sóng gió trong cuộc sống nên cũng khó có điửu gì khiến tôi cảm thấy quá buồn.
- Gặp nhiửu nỗi buồn, sức ép trong cuộc sống đang là m chị chai đi thì phải?
- Người ta hay dùng từ chai đi để nói vử sự lãnh cảm. Tôi nghĩ, sự lãnh cảm chỉ có khi người ta không đủ nhạy cảm để nhận biết nhưng trong cuộc sống. Tôi là người khá tinh tế, nhưng có những điửu trong cuộc sống tôi buộc phải chấp nhận nó là như thế chứ không phải mình lãnh cảm.
- Trong đời sống vợ chồng, chị đánh giá cao điửu gì?
- Tôi nghĩ rằng khi yêu hay khi sống với nhau, điửu quan trọng nhất là sự trung thực. Yêu hay kể cả sau nà y không sống với nhau nữa thì sự thật thà khiến cho cuộc sống có giá trị thực của nó chứ không mà u mè. Lúc yêu, tôi chọn người đà n ông nà y chứ không chọn người khác bởi vì họ thật thà với mình chứ không phải vì người ta giửi chiửu mình. Thực ra chẳng ai chiửu được ai cả nên tốt nhất là cứ thật thà mà sống. Nhiửu lúc mình còn thấy chán mình ấy chứ nói gì người khác rằng tại sao lại vớ vẩn, ngớ ngẩn như thế.
- Xin cảm ơn chị!