Hãy save những vết thương và o file "kỷ niệm"

Blog Việt| 12/05/2010 09:09

(NHN) Rồi một ý tưởng nảy ra trong đầu tôi: Tôi tự tạo cho mình một File mang tên: File Kỷ Niệm. Rồi tất cả những gì mà  tôi đã cố quên mà  vẩn nhớ tôi đem ra sắp xếp lại, Nà‰N chúng lại cut, rồi paste tất cả và o file kỷ niệm nà y.thấy nó nữa.

Bạn hãy hình dung bộ não của chúng ta như ổ cứng của máy vi tính. Khi còn bé, bộ nhớ còn trống rất nhiửu, nên cái gì mình cũng nhớ: tốt nhớ, xấu nhớ vẫn không sao. Nhưng rồi khi ta đã lớn, mở rộng thêm bao nhiêu mối quan hệ, công việc, học tập đã chiếm hết bộ nhớ của bạn. Vì vâửµ có lúc mình cảm thấy căng thẳng, mệt mửi...

Tại sao ta không sắp xếp lại, xóa bớt đi cho bộ nhớ nhẹ hơn, khởi động nhanh hơn, load dễ dà ng hơn?

Аã nhiửu lần tôi muốn delete hết tất cả, không còn nhớ nhung gì nữa, để bắt đầu cái mới tốt đẹp hơn. Nhưng mọi thứ không dễ dà ng như mình click chuột phải chọn deletenhư máy vi tính. Tôi cà ng muốn quên đi thì nó lại cứ hiện vử rõ rệt trong đầu.

Cà ng ngà y bộ nhớ cà ng đầy thêm, kéo theo là  những nỗi buồn, những căng thẳng, những đêm khuya ngồi 1 mình nghe Rock hay nhạc Trịnh để xua đi nổi buồn,để quên đi tất cả...Quên hết, quên hết...miệng tôi cứ lẩm bẩm như sư thầy tụng kinh. Nhưng đâu lại và o đấy,tôi vẩn không sao quên được.

Аã nhiửu lần tôi muốn delete hết tất cả, không còn nhớ nhung gì nữa

Tôi phải là m gì để quên được nó đây?

Với nhiửu biện pháp đươc đưa ra:

Giải pháp thứ 1: Mở rộng thêm nhiửu mối quan hệ, đi chơi nhiửu hơn...Nhưng rồi vừa không quên được mà  bộ nhớ lại cà ng đầy hơn, mệt người, tốn kém...Nói chung không ổn.

Giải pháp thứ 2: Rủ mấy thằng bạn thân đi uống rượu. Rượu sẽ giúp ta quên đi tất cả. Nhưng như ai đó đã nói: Nâng chén tiêu sầu cà ng sầu thêm. Аể rồi sáng mai tỉnh dậy tôi phải đối mặt với hậu quả để lại : là  hiện trường bừa bộn, là   những giọt nước mắt rơi trên gò má gầy, sạm vì nỗi vất vả của mẹ.

Tôi sợ nhất ánh mắt mẹ nhìn tôi lúc ấy, ánh mắt thất vọng vử sự buông thả của thằng con trai. Lúc đó tôi sợ ,tôi buồn ,tâm trạng già y xéo ,lòng tôi đau, cổ họng nghẹn lại như mắc phải cái gì đó. Mẹ ơi!Con sai rồi...Cái đáng quên không quên được,lại là m cho mẹ buồn vì tôi. Giải pháp nà y thất bại nặng nử.

Dường như trái tim tôi mang đâÌ€y vết thương, thật khó có thể là nh. Tôi không muốn đụng và o chỗ đau. Cũng chẳng muốn ai hà n gắn cả. Rồi tôi đi là m,đi học... Cuộc sống ý nghĩa và  đỡ tẻ nhạt hơn .Nhưng tôi vẫn ghét đêm. Аêm nà o tôi cũng ngủ muộn,cũng nghe Rock, nhạc Trịnh.

Mình tôi với mà n đêm yên tĩnh tôi sẽ lại nhớ tới người ta. Tôi không còn yêu người ta như ngà y xưa nhưng cũng không sao quên được hình bóng ấy. Tôi vẫn giữ tất cả kỉ niệm bên mình, không cho năm tháng xoá nhoà . Người ta vẫn nằm ở môÌ£t nơi sâu kín trong trái tim tôi. Có phải vì thế nên tôi cứ hay buồn....

Rồi một ý tưởng nảy ra trong đầu tôi: Tôi tự tạo cho mình một File mang tên: File Kỷ Niệm. Rồi tất cả những gì mà  tôi đã cố quên mà  vẩn nhớ tôi đem ra sắp xếp lại, Nà‰N chúng lại cut, rồi paste tất cả và o file kỷ niệm nà y. File nà y được tôi giấu và o 1 chỗ khuất để mỗi lần mở máy ra tôi không phải nhìn thấy nó nữa.

Nó cũng giống như vết thương lâu ngà y không khửi mà  ngà y nà o mình cũng nghĩ đến nó, cứ cà o cấu, khoét sâu hơn và o vết thương...là m cho nó không khửi, có thể bị nhiễm trùng. Vậy thì tại sao tôi không chấp nhận vết thương nà y, chấp nhận, sống chung với nó, coi là  1 phần trong cuộc đời mình.

Аể rồi thời gian sẽ chữa là nh vết thương nà y. Cho đến 1 ngà y,  khi nhìn và o vết sẹo nà y mình sẽ vẫn nhớ vử một kỷ niệm gắn liửn với cuộc đời mình. Khi ấy, vết thương năm nà o đã thà nh sẹo, không thể là m đau mình đươc nữa. Mình sẽ không quên vử nó, nhưng nó đã đươc save và o file kỷ niệm từ bao giử rồi...

 Cái quý giá nhất trên đời nà y không phải là  cái mình chưa có được, cũng không phải là  cái mình đã mất đi. Mà  cái quý giá nhất trên đời nà y là  cái mình đang có.  Thì ai đó ơi! Hãy biết trân trọng nâng niu và  bảo vệ cái mình đang có để nó không bị mất đi, phải phát triển nó để được những cái mình chưa có!

(0) Bình luận
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • [Video] Sóng lụa làng nghề Vạn Phúc
    Là một trong những làng nghề thủ công ra đời sớm nhất vùng Đồng bằng sông Hồng cũng như cả nước, làng lụa Vạn Phúc (quận Hà Đông) là làng nghề dệt lụa tơ tằm nổi tiếng từ xa xưa. Nhiều mẫu hoa văn của lụa Vạn Phúc từng được chọn may quốc phục dưới các triều đại phong kiến. Ngày nay, ngoài việc gìn giữ, phát huy giá trị của nghề truyền thống qua các sản phẩm, làng lụa Vạn Phúc còn là điểm đến hấp dẫn của nhiều du khách trong nước và quốc tế.
  • Tọa đàm những vấn đề về kịch bản sân khấu hiện nay
    Với mong muốn tìm ra những nguyên nhân và giải pháp về vấn đề kịch bản sân khấu hiện nay, sáng 22/11, Hội Sân khấu Hà Nội tổ chức tọa đàm “Những vấn đề về kịch bản sân khấu” với sự tham gia của đông đảo hội viên trong hội.
  • [Podcast] Thu Hà Nội – Mùa của tình yêu và nỗi nhớ
    Bốn mùa, xuân, hạ, thu, đông của Hà Nội, mỗi mùa đều mang trong mình nét đẹp riêng bới hương, bởi sắc của mỗi mùa. Nhưng có lẽ, mùa thu vẫn là một mùa thật đặc biệt của Người Hà Nội. Mỗi độ thu về như gói gọn cả một Hà Nội cổ kính, trầm mặc, một Hà Nội thơ mộng và trữ tình. Chính bởi vẻ đẹp đó mà mùa thu đã trở thành nỗi nhớ cho những ai đã từng gắn bó với Hà Nội mà nay phải chia xa, là niềm ước ao một lần được “chạm vào” của nhiều du khách.
  • Triển lãm "Cộng đồng kiến tạo": Vinh danh những đóng góp giá trị cho xã hội
    Sáng 22/11, tại sân Bái Đường, Văn Miếu - Quốc Tử Giám đã diễn ra Triển lãm "Hành động vì cộng đồng" - Human Act Prize 2024 với chủ đề “Cộng đồng kiến tạo”.
  • Đồng chí Nguyễn Việt Phương giữ chức Phó Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Thành ủy Hà Nội
    Phó Bí thư Thường trực Huyện ủy Thanh Trì Nguyễn Việt Phương được điều động đến công tác tại Ủy ban Kiểm tra Thành ủy Hà Nội, giữ chức Phó Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Thành ủy khóa XVII.
Đừng bỏ lỡ
Hãy save những vết thương và o file "kỷ niệm"
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO