Tôi còn nhớ vào một ngày cuối mùa xuân, đầu tháng 4 năm 1989, nhà thơ Phạm Hổ gọi điện thoại tới Ban biên tập NXB Kim Đồng, giọng ông xúc động nghẹn ngào: “Anh Đoàn Giỏi mất…”. Thật là quá đột ngột với chúng tôi, tưởng như hình ảnh nhà văn Đoàn Giỏi với tẩu thuốc ngậm trên môi, thoáng một nụ cười ngạo nghễ, giơ tay chào tạm biệt mọi người để lên đường vào Thành phố Hồ Chí Minh, như còn hiển hiện… Thế mà chuyến đi của ông về thăm lại quê hương Nam bộ đã là chuyến đi xa mãi mãi…