Sinh năm 1969, hiện sống và làm việc tại Hà Nội. Đoạt giải thưởng cuộc thi viết về mùa xuân, quê hương đổi mới do Thành phố Hà Nội tổ chức; Giải đồng hành về đề tài nông thôn đổi mới của TW Hội Người cao tuổi Việt Nam. Tốt nghiệp khóa 8, Sáng tác - Thẩm bình văn chương của Hội Nhà văn Hà Nội và Trường Đại học Văn hóa tổ chức. Có nhiều thơ đăng trên các báo Trung ương và Hà Nội.
Ngựa đá qua sông
Về làng nhấp ngụm ca dao
Cánh cò cửa phủ vỗ vào giấc mơ
Bàn chân tuột khỏi ấu thơ
Bặm môi nắn nót chữ chưa tròn vành
Ngày về lúa vẫy vào xanh
Thương đàn dẽ nhỏ đã thành hồn mây
Cạn năm chỉ ước đủ đầy
Bánh chưng cời lửa mẹ gầy tàn canh
Tết này cỏ túm tụm xanh
Khói nhang cuống quýt mọc rành rễ thơ
Cha giờ chẳng thể đón đưa
Con giờ một bóng dật dờ lạ quen
Giữa làng lạ lẫm chê khen
Thầy tôi một sớm tắt đèn thảo dân
Con đi xa con về gần
Nén nhang chưa kịp thắp bần bật run
Thế là
Thế là tuột mất mong manh
bao nhiêu giá buốt cũng đành nghẹn im
thế là mây bỏ cánh chim
từ đây hẻo lánh con tim say đời
thế là rạc hết mây trời
từ nay củi bếp không cời tay ai
thế là quê ngắn thành dài
cha chờ mẹ đợi gần hai năm ròng
thế là nhập gánh long đong
mùa xuân lời sấm truyền trong dáng ngồi
thế là da tóc đồi mồi
lẩn vào mây trắng nào phơi nõn nà
thế là thỏa cuộc tìm cha
mẹ ơi, vẫn biết... đời là... biệt ly
Cõi về
Người về áo trả cho đời
Phong phanh mấy nẻo mây trời buông trôi
Người về lẳng lặng mình thôi
Ra đi bỏ lại vành nôi quê nhà
Ngõ về thắp tạ bóng hoa
Trước mùa xuân mẹ ngược ba quãng đồng
Giật lùi sùi sụt cây đông
Tóc rơm thơm lắm, qua sông khởi đò
Gió đồng: dạ, giọt lệ: so
Một đêm thân ấm tàn tro chuyển dời
Ở trọ
Hạt mưa về trọ tháng Giêng
Gót hồng thất sủng trọ miền dặm xa
Có lời thơ trọ lòng ta
Nửa đêm lần giở mình ra ngậm ngùi
Đá còn sừng sững trọ đồi
Bao nhiêu giông tố chẳng dời được nhau
Nắng còn dừng trọ tóc lau
Chải muôn sợi mới quặn đau gió ngàn
Người về đây trọ trần gian
Trăm năm duyên bẽ duyên bàng trọ tôi