Khoảng trời riêng thà nh... bầu trời riêng
Chị Lan vẫn luôn tự hà o với bạn bè vử cuộc sống gia đình mình. Đó là một cuộc sống mà vợ chồng luôn tôn trọng nhau, tôn trọng sở thích cá nhân và đặc biệt không bao giử xâm phạm và o những thứ được cho là của riêng như điện thoại, nhật ký, thư từ...
Chị Lan nói, sống như vậy chị thấy thoải mái, 10 năm lấy nhau là 10 năm chẳng mấy khi chị và chồng cãi nhau vì những chuyện cá nhân, riêng tư. Nếu có hục hặc thì chỉ là chuyện con cái, nhà cửa linh tinh. Chị cho rằng cả hai đang sống trong sự thoải mái và tôn trọng nhau hết mức.
Có lẽ cũng bởi vậy mà khi chị Lan đi chơi, đi shoping, tụ tập bạn bè, chị đửu thoải mái cả vử giử giấc lẫn nơi đi, nơi đến. Bạn bè cứ ngạc nhiên khi thấy 10 “ 11 giử đêm chị vẫn vô tư nói cười mà không đả động đến giử phải vử. Chị giải thích: Khi đi chơi, tớ đã nói với anh ấy là hôm nay đi với ai và có việc gì, lúc nà o vử thì vử, anh ấy ok. Anh ấy đi chơi cũng vậy thôi, tớ không thắc mắc nhiửu. Vợ chồng tớ là như thế.
Ai cũng phát ghen với cách sống của gia đình chị. Bạn bè chị thường là u bà u vử chuyện đi đâu cũng phải định giử vử, đang ăn cũng bị chồng gọi và tử ra bức xúc khi từ ngà y lấy chồng là mất tự do, mất hết những thoải mái của thời con gái. Tụ tập nhau là đám bạn chị Lan xô và o nói xấu chồng, nói những khó chịu vì bị kìm kẹp, phục vụ gia đình đến tận chân răng kẽ tóc. Chị Lan thì chẳng có chuyện gì để nói. Cuộc sống riêng quá yên ả, vợ chồng chị luôn chia việc ra để là m cho nên chẳng mấy khi phải xô xát với nhau vì việc nà y, việc kia.
Rồi đến một thời gian, chị Lan bỗng hay tư lự. Gương mặt trở nên u buồn và chị siêng đi tụ tập bạn bè nhiửu hơn, siêng đi shopping, mua sắm không tiếc tay. Bạn bè biết chị có chuyện, nhưng không ai đoán ra việc gì bởi chị không chịu nói, chỉ nói mỗi câu là Chán quá, cuộc sống chán thật. Mãi rồi chị mới nói ra câu chuyện của mình.
Ấy là một lần chị tình cử đọc một cuốn sổ của chồng. Hoá ra, chồng chị thường viết nhật ký. Nhật ký nà y không có dòng nà o dà nh cho chị mà cho một người con gái nà o đó. Đọc tới đọc lui chị còn phát hiện chồng viết cả vử những cảm xúc khi ở bên người con gái đó trong một địa điểm nà o đó mà anh chỉ viết tắt. Bầu trời sụp đổ, những tin tưởng với chồng cũng sụp đổ. Chị lén xem thêm tin nhắn thì thấy trong điện thoại của chồng lưu rất nhiửu những tin nhắn tình cảm từ một số máy mà anh đặt một cái tên chẳng giống ai.
Mất mấy ngà y, chị Lan như người bị ngớ ngẩn, buồn rầu không ăn không uống. Thời gian nà y, chị ngồi nghĩ lại những tháng năm trôi qua, thấy quả là nhiửu khi chồng chị có đi đâu đó hơi thất thường. Thứ 7, chủ nhật nhưng anh vẫn có điện thoại gọi cả ngà y. Khi đi cũng chỉ nói là đi công chuyện. Tôn trọng sự riêng tư của chồng nên chị cũng không hửi. Chị luôn nghĩ, khi mình trong sáng, chồng mình cũng không nỡ lòng phản bội mình.
Nhưng tất cả đã sụp đổ chỉ trong nháy mắt. Từ sự tôn trọng khoảng trời riêng của chồng, chị lựa lúc chồng đi vắng lục soát tất cả mọi thứ của chồng. Bình thường, do thói quen tôn trọng khoảng trời riêng nên cả anh và chị đửu chẳng bao giử cất giấu những thứ như nhật ký, điện thoại hay gì gì đó mà ngang nhiên để trên bà n là m việc, trong tủ. Vậy nên, chị dễ dà ng tìm được tất cả những dấu tích liên quan đến mối tình của chồng.
Khi chị đưa ra những minh chứng với chồng, chồng chị gầm lên: Tại sao em dám đụng chạm và o những thứ riêng tư của anh?. Và bực bội vì chị đã xâm phạm chốn riêng tư của anh. Chị oà lên khóc và nói bởi vì chị đã quá tin tưởng, để chồng quá tự do nên mới như thế nà y. Để đến lúc nà y, việc anh có người khác chị phát hiện ra cũng khiến anh tức giận. Anh tức giận cái điửu mà anh là người có lỗi, anh là kẻ phản bội và anh là kẻ lẽ ra phải quử³ gối van xin chị.
Cái khoảng trời riêng mà chị cố gắng tạo dựng giữa chị và chồng giử đã thà nh một bầu trời riêng. Chị cay đắng khi hiểu ra rằng, lỗi ấy một phần ở chị. Chị đã đem đến sự tự do thái quá trong cuộc sống vợ chồng. Bây giử chị còn nghĩ, biết đâu trong suốt 10 năm qua, không phải cô tình nhân nà y mà anh còn có nhiửu tình nhân khác nữa.
Chỉ nên là khoảng trời nhử
Anh Sơn, cán bộ một công ty xuất nhập khẩu, lấy vợ là m chung công ty. Vợ chồng ngà y ngà y đưa nhau đi là m, đón nhau vử, ngồi cạnh phòng nhau, lúc nà o cũng nhìn thấy nhau. Mọi người nói, như vậy dễ kiểm soát, không ai trốn ai được.
Anh Sơn tâm sự, chúng tôi vẫn dà nh cho nhau khoảng trời riêng, ví dụ như bữa trưa là hai bên không kìm kẹp nhau trong bữa ăn, chồng đi với bạn chồng, vợ đi với bạn vợ, rất thoải mái. Ngay cả trong công việc có liên quan đến nhau, nhưng việc ai người ấy là m, không tham gia quá nhiửu và o công việc.
Chiửu chiửu, khi anh muốn bia bọt với bạn bè, chị sẵn sà ng đi xe ôm hoặc tự đi xe vử một mình không ca thán. Ngay cả việc mua sắm, anh tự đi sắm đồ cho anh, chị tự sắm đồ cho chị. Cả hai không bao giử gò ép nhau và o một thói quen, sở thích chung bắt buộc. Vậy nên, dù sống chung, là m việc chung, hà ng ngà y nhìn thấy nhau 24/24 nhưng anh chị vẫn luôn thấy thoải mái với khoảng trời riêng nho nhử của mình.
Thực tế, khoảng trời riêng trong bầu trời chung của một gia đình là điửu cần thiết. Đó là cái góc nho nhử trong tim, cái tự do riêng trong mối quan hệ bạn bè, đồng nghiệp, cái khoảng tĩnh lặng riêng của mỗi người vử những vấn đử cá nhân... Thế nhưng, không chỉ một trường hợp chị Lan mà rất nhiửu tấm gương tà y liếp đã nói lên rằng, khoảng trời ấy chỉ nên rất nho nhử, vừa phải để mỗi người có một góc riêng trong tâm hồn.
Nếu để tự do quá, khoảng trời riêng cứ phình to ra thì những nguy cơ vử sự tách biệt, độc lập của mỗi người sẽ rất lớn. Lúc ấy, căn nhà sẽ chỉ còn là nhà trọ, mỗi người sẽ sống một cách riêng, có những mối quan hệ riêng, những suy nghĩ riêng và sự sụp đổ xảy ra là điửu đương nhiên.
Vậy nên, trong cuộc sống gia đình giữ nhau không chỉ giữ bằng tâm hồn, tình cảm mà cũng cần có những sự kiểm soát nhất định, cần biết tạo những niửm vui chung, thói quen chung. Có những người rất khôn, biết là m lây lan bạn vợ thà nh bạn chồng, bạn chồng thà nh bạn vợ, nên đi đâu cũng có thể đi chung, biết rủ rê nhau đi mua sắm hoặc khéo léo biết kiểm soát những thứ riêng tư của nhau.
Tất nhiên là vẫn cần tạo cho nhau khoảng trời riêng, đừng cứ nhìn thấy điện thoại của chồng/vợ là nhảy xổ và o xem, thấy chồng/vợ chát chít là cũng nhảy và o, vợ/chồng đi đâu cũng tra khảo đi với ai, đến đâu, là m gì rồi cứ phút chốc lại gọi điện kiểm tra... rồi thì áp sát bất kể lúc nà o, không cho vợ/chồng được thở với nhóm bạn hoặc cơ quan thậm chí nên để vợ/chồng tự do có một chút tiửn riêng cho những công việc riêng...
Dù cả đời sống trong mái nhà chung, ngân quử¹ chung, con cái chung, tà i sản chung... một mảnh trời riêng cho mỗi người vẫn là cần thiết. Đó là cái để mỗi người được sống thoải mái cho bản thân mình. Nhưng, rõ rà ng, cái mảnh trời riêng đó chỉ nên là mảnh trời nho nhử thi thoảng dùng tới mà thôi.